Edit: Rau Chân Vịt. Beta: Hắc Thiên

Vistor! Ngả Lệ Lợi! Tuyết, Sương! Cali không ngừng hô tên họ ở trong lòng.

Thời điểm Ái Đức Hoa muốn tiến lên, cửa mật thất liền bị phá hư. Tuyết cùng Sương mỗi người một bên bắt lấy Ái Đức Hoa, người khác đều đi mở trói cho Cali.

"Hừ!" Cali vỗ vỗ váy trên người, cao ngạo đi đến trước mặt Ái Đức Hoa. "Thiếu gia." Vistor đưa qua một cái khăn tay lụa."Cái gì, thiếu gia?!" Ái Đức Hoa nghe được xưng hô này, cả người đều choáng váng.

Cali dùng sức lau miệng, "Hừ, ta đây là nam!" "Không có khả năng! Làm sao là nam..." Ái Đức Hoa phát điên, bạn lữ của hắn sao lại là nam?!

"Chứng minh cho ngươi tin." Cali đem khăn tay lụa ném xuống đất, "Ta có dùng đai, không tin ngươi có thể sờ." Nghe lời này của cậu, Ái Đức Hoa còn chưa nói gì, một đám người ở đấy rống lên: "Không được!"

Ách... Cali khóe miệng co quắp, đây là kiểu người hầu gì a?

"Trước tiên có thể thả ta ra sao?" Ái Đức Hoa thật vất vả cũng không tìm được người để nói chuyện, đương nhiên không buông tha cơ hội này, "Ta sẽ không làm điều gì xúc phạm hắn."

Tuyết cùng Sương nghe vậy liền buông lỏng tay, nhưng thân thể vẫn cảnh giác.

"Xin ngươi gả cho ta!" Ái Đức Hoa bỗng nhiên quì một gối, đưa ra một chiếc nhẫn đỏ rực! "Cái gì?!" Cali không kịp lùi về sau, tay đã bị Ái Đức Hoa giữ chặt, đem nhẫn đeo vào ngón áp út. "Vĩnh viễn không chia lìa."

Sự thay đổi này khiến mọi người đều ngây người. Cali nhìn nhẫn trên tay, rất đẹp, rất quý, nhưng dù là nhẫn thế nào đi nữa cậu cũng không thể đem chính mình gả ra ngoài a! "Nằm mơ! Ai gả chứ!" Dùng sức muốn đem nhẫn trên tay tháo ra, lại phát hiện dù dùng sức ra sao, nhẫn vẫn bất động, giống như nó đã trở thành một phần của cơ thể Cali!

"Đây rốt cuộc là chuyện gì?!" Ngả Lệ Lợi kêu to, nắm tay vung lên hướng tới Ái Đức Hoa. Ái Đức Hoa xinh đẹp thế mà đem nắm tay Ngả Lệ Lợi đẩy ra, "Thiếu gia các ngươi là người định mệnh của ta, chỉ có người định mệnh của ta mới có thể đeo chiếc nhẫn kia."

Người định mệnh?! Đồng tử Vistor lập tức co lại, nếu tên hồ ly này là người định mệnh của thiếu gia, còn hắn thì sao? Còn có bọn hắn?

"Ta là nam!" Cali nổi điên. "Nam cũng không sao a." Ái Đức Hoa yêu mị đứng lên, sờ sờ khuôn mặt Cali, "Chỉ có ngươi mới có thể khiến ta phản ứng, cho dù là nam cũng không sao, ta nghĩ thông rồi."

Có phản ứng? Đôi mắt Cali đảo đảo, nhớ lại lúc vừa mới bị hắn cột vào giường, bụng dưới hắn có phản ứng, sẽ không phải là cái kia đi? "Chỉ có ngươi, mới có thể làm cho ta có phản ứng." Dường như Ái Đức Hoa biết hắn muốn nói gì, cười xinh đẹp đáp.

"Đó là nói, trước khi ngươi gặp ta, luôn không lên được?!" Cali cười to, ôi chao tên này thật sự rất đáng thương.

Như vậy a... "Ha ha ha!" Những người khác nghe được cũng cười ha hả. Vistor cũng cười, hắn nhìn những người xung quanh đều có tình cảm khác thường với Cali, trong lòng cũng không hề để ý nhiều hơn một người nữa, oán cũng chỉ có thể oán bản thân thiếu gia rất có mị lực.

Cali nhìn ác ý giảm đi một chút từ những người bên mình, trong lòng kinh hãi: Đừng nói là bọn hắn cũng muốn đem Ái Đức Hoa vào nhà Tư Mễ Nặc Á nha?!

"Hoan nghênh gia nhập nhà Tư Mễ Nặc Á." Vươn tay, "Ta là ác ma chấp sự đặc biệt của thiếu gia."

Đặc biệt... Ái Đức Hoa có chút khó chịu, hắn nhấn mạnh từ này chi?

"Ái Đức Hoa, hồng phi hồ tiên." Ái Đức Hoa cũng đưa tay ra nắm. Ác ma, sách.

Nguyên lai là hồ ly a, Cali nhìn xuống mông Ái Đức Hoa, cái đuôi đâu? Chẳng thể trách hắn có thể dâm đãng đến vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play