-Cộc…..cộc…….

Người đó bước vào trong nó sực khỏi cơn mơ mộng

-Giờ này anh còn qua đây làm gì- nó thắc mắc

-Đây cho em nè- anh nó nói rồi đưa cho nó cái laptop

-Sao lại cho em vậy ???

-Qua bên đấy thì có cái mà tìm kiếm thông tin hay dùng để giải trí cũng được

-Không phải anh rất thích cái máy này sao

-Không lấy thì anh mang về à- anh nó nói rồi định đi thì

-Ấy nó là của em mừ- nó giật phăng chiếc laptop lại

-Qua bên ấy nhớ gìn giữ sức khỏe khi nào rảnh anh sẽ qua thăm em- anh nó nói

-Nghỉ hè bên này thì bên đó đang học nên anh hãy qua thăm em đó biết chưa

-Ừ nhớ gửi mail cho anh hàng tuần để anh kiểm tra đó

-Anh giống ông cụ dặn dò cháu gái vậy

-Em đó, chỉ lảm nhảm vớ vẩn ngủ đi- anh nó nói rồi cốc vào đầu nó một cái

~~~tua tới ngày nó đi nào~~~

Trời trong xanh bên ngoài những chú chim đang cất tiếng hót líu lo chào ngày mới

Bên trong thì có một con heo lười đang chùm chăn ngủ cách ngon lành không để ý đến người mẹ đang rát cả họng chỉ để gọi con heo này dậy

-Trời đi ơi giờ này mà con còn ngủ sau định nướng tới mức cháy đen luôn sao- mẹ nó thở dài nói

-Mẹ cho con ngủ thêm 5 phút nữa thôi- nó nhèo nhèo

-Không phải hôm nay con đi sang nhật sao mà còn nằm nướng nữa

-Ế WÊN MẤT RỒI- nó hét lớn rồi chạy vào phòng tắm làm vscn

Ôi trời bên ngoài nhưng chú chim dễ xương vô tội đã bị thủng màng nhĩ và đang nằm bẹt dí chỉ vì tiếng hét của nó

Khi bước ra ngoài nó chợt nhớ ra là nó đi chuyến bay lúc 9h mà 7h mẹ nó đã lôi nó dậy

– Mẹ thật quá đáng sớm như vậy đã lôi con dậy

Nó lèo bèo như cái bánh bèo rồi cũng theo mẹ nó xuống nhà

Rất vô phước cho cánh cửa phòng bị nó trút giận dập vào một cách không thương tiếc nên bị nứt ra làm hai

(Ồ hổng hổ danh là đai đen karate)

*Góc loi choi của tác giả*

Bật mí gia cảnh

Gia đình nhận nuôi nó cũng rất giàu, có một công ty nhất nhì nước Việt Nam và còn có một võ đường dạy võ(đây là truyền thống của dòng họ)

Nó tuy là đai đen karate nhưng lại không thể thắng được anh trai vì đơn giản anh nó cũng là đai đen judo

Vì ba nó người Nhật lấy mẹ nó người Việt nên có võ đường là chiện đương nhiên

Thôi lôi thôi lắm lời chúng ta quay lại truyện thui.

Bước xuống dưới ba nó và cả anh nó cũng đang ngồi ăn sáng

-Ồ hôm nay heo lười định làm heo nướng à -Hải Nam châm chọc

– Em đang bực mình đấy coi chừng em cho anh nằm sâu ba thước nhang khói ngửi không hết đó- nó nói giọng bực bội

-Hả đấu còn không lại mà còn hăm dọa à- anh nó thêm củi vào lửa

Nó tức giận lấy chân mình…

-Bộp……Á………

Nó không thương tiếc dẫm bẹp chân của anh trai mình rồi ngồi ăn ngon lành để Hải Nam ngồi đó với một cục tức.

-“Ngày mai là sẽ không thể nghe tiếng cãi lộn của hai đứa nó rồi”-ba nó nghĩ thầm

-Con đi chuyến bay lúc mấy giờ ?- ba nó hỏi

-ạ ín ờ (dạ chín jờ)- nó ăn nhồm nhoàm trả lời

Hai má phồng do ăn wá nhiều (t/g:-đúng là heo tham ăn không thể tin được là tui đã tạo ra cô đó

-kệ tui ai mượn bà ý kiến chớ

t/g:- pó tay.com.vn lun)

Ba nó bật cười trước hành động dễ xương của nó

—–♧♧♧Ta là giải phân cách thời gian vô tình lượn lờ wa♣♣♣——

Tại sân bay Tân Sơn Nhất

-Con đi nhớ giữ gìn sức khỏe mẹ sẽ nhớ con lắm- mẹ nó nói mà bật khóc

-Đi học rùi mang bằng xuất sắc không được thì đừng về đây nghe chưa- anh nó lên giọng nói

-Xì…làm như anh giỏi lắm zậy ế- nó châm chọc

-Nhớ qua bên đấy có gì khó khăn gọi về ba sẽ sang giúp con- ba nó nói

………vân vân và mây mây………

(Nói nhiều lắm nhưng tg sàng lọc bớt tại tg rất là lười viết ai có não thì suy nghĩ giùm zậy nha)

Đang lúc ngậm ngùi chia tay thì tiếng cô phát thanh bỗng vang lên

Chuyến bay sang Nhật Bản lúc 9h chuẩn bị cất cánh xin hành khác nhanh chân lên máy bay

Nó cười rồi tay với chiếc vali kéo đi những nó lại quay đầu lại nói:

-Con đi ba mẹ và anh hai nhớ giữ gìn sức khỏe con cũng rất nhớ mọi người

Rồi hình dáng nhỏ bé của nó khuất xa nơi cánh cửa.

Nó ngồi trên máy bay rời Việt Nam để đến với “Xứ sở mặt trời mọc” nó không biết rằng chuyến bay này sẽ là khởi nguồn của mọi rắc rối đang chờ nó………..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play