Bỗng có tiếng gõ cửa nó đã được thoát khỏi câu hỏi khó của quản gia
Kim. Một người con trai xuất hiện sau cánh cửa khiến nó hơi ngạc nhiên
Azuma bước vào trên tay là giỏ trái cây
-Anh Azuma anh đến đây làm gì ?- nó thắc mắc hỏi
-Anh đến để nói với em chuyện này- Azuma nói rồi đặt giỏ trái cây xuống chiếc bàn cạnh đó
-Chuyện gì khiến cho anh họ em phải đến tận đây vậy- nó cười tinh nghịch
-À lúc nãy khi anh chạy đi lấy thuốc sát trùng, anh đã lấy nhầm phải
loại thuốc mà ngay cả anh cũng không biết là thuốc gì- Azuma chậm rãi
nói→_→
•
•
•
•
•
•
•••••••••••••••••••
-Ể……-nó la lên
– Cái gì xảy ra vậy ○_○- nó tê liệt toàn thân sau khi nghe anh nói vậy
-Em đâu cần sốc quá vậy, ngay khi phát hiện anh đã chạy thẳng lên hỏi cô y tá và cô nói thuốc ấy……- Azuma nói rồi bỏ lửng câu
-Anh nói mau đi- nó xanh mặt chờ đợi câu trả lời
-Thuốc đó có tác dụng kháng khuẩn cực mạnh do cô ý tá đang nghiên
cứu, nếu ai có nhu cầu cần chết chỉ uống một thìa đảm bảo sẽ đi gặp ông
bà ngay tức khắc , còn rửa vết thương thì chưa ai biết chuyện gì sẽ xảy
ra- Azuma thao thao bất tuyệt nói
Nó hồn lìa khỏi xác khi nghe đến đây, nó còn yêu đời mà ông trời lỡ lòng nào mà đối xử với nó như vậy.
……ha ha ha trông em….buồn….. cười quá…..
Nó mặt ủng hồng lên khi thấy Azuma cười
-Anh dám chọc em sao, bo xì không chơi với anh nữa- nó phồng má trông cực đáng yêu
-Anh giỡn tí cho em vui thôi mà- Anh cười trừ
-Hứ….
-Anh sang đây để xem tình trạng em có khỏe không, thường thì em sẽ bị hành sốt vết thương nên anh muốn em ở nhà ngày mai để nghỉ ngơi- Anh
lại nói
-Em khỏe re hà- nó nói to
Ui- nó lấy tay ôm đầu
-Em có sao không – Azuma chạy lại đỡ nó
-Tự dưng nhức đầu quá, chắc là hồi sáng bị nhỏ con gái nhà Shima dội
nước, rồi còn vụ hồi trưa nữa aizz thật nhức đầu- nó nói rồi gõ cóc cóc
vào đầu
(Au: Đầu bằng đá sao kêu cóc cóc vậy
-sao vậy để tui thử bà coi
Cốp cốp
-Đầu sắt à- nó *cười mỉa mai*
Au: đồ giết người
-Sao muốn nữa à *cười gian*
Au: Dách zép bổ chạy)
-Thôi em nghỉ đi anh về trước, mai nhớ ở nhà đấy- Azuma dặn dò nó
-Ừm anh thật giống anh hai của em- nó cười
-Giống điểm nào- Azuma nhìn nó hỏi
-Giống ông cụ non dặn dò cháu gái- nó nói rồi chùm chăn lại
-Haizzz thôi anh về đây đợi em khỏe anh sẽ tính tội với em- Azuma nói rồi đi ra đóng cửa phòng lại.
Đợi một lúc không thấy động tĩnh gì nữa nó lôi tiểu thuyết kinh dị ra đọc nốt phần còn lại, và còn làm một việc hết sức là xấu xa
¤¤¤Tôi là dài phân cách thời gian vô tình bơi ngang qua¤¤¤
Sáng hôm sau nó dậy trong tình trạng hai mắt gấu trúc toàn thân thì
mệt mỏi đầu thì nặng như đeo đá. Nó bước xuống nhà tay thì cầm cặp tay
thì kéo cái vali chết tiệt của hắn
-Hôm nay tiểu thư nên ở nhà nghỉ ngơi đi- quản gia Kim thấy nó thì lên tiếng
-Hôm nay cháu đi để lấy thứ quan trọng- nó cố nở một nụ cười
-Nhưng tôi thấy cô mà đến trường với tình trạng bây giờ thì e là- quản gia Kim cố khuyên nó
-Không sao đâu cháu khỏe như voi ế- nó nói
-Nhưng sao cô mang cả vali theo vậy- ông thắc mắc
-Cháu mang đi trả cho người ta- nó mệt mỏi nói
-Thôi ông chở cháu đi học đi- nó nói rồi kéo cái vali ra xe
*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*
Tại học viện cao trung Mushroom
Nó ể oải bước ra xe tay lôi xềnh xệch cái vali đi lên lớp. Vừa bước vào
cửa lớp nó đã may mắn nhận được nhận nguyên thùng sơn vào người và người hắt không ai khác chính là Mihara Sasaki.( nhỏ đó bị nó đạp cho dập
chân ở chap 8 đó)
-Cô làm gì vậy hả- nó hét lên
-Làm gì là làm gì- nhỏ chảch chó nói
Nó vội vàng chạy vào phòng WC lấy nước rửa người và chạy ra tủ đồ lấy bộ đồng phục mới. Vừa mở cửa nó vừa lằm bằm :
-Không biết từ hồi nhập học mình phải thay bao nhiêu bộ đồng phục rồi
Reng…..Reng
-Chết rồi chuông vào lớp rồi phải mau thay đồ thôi- nó quáng lên
Nó lấy hết sức bình sinh ra chạy về lớp
Hộc….hộc
-Em chào cô cô cho em vào lớp ạ
-Vào trễ 8 phút lẻ 59 giây đứng ngoài hết tiết cho tôi – bà la sát gằn giọng
-Nhưng cô bỏ qua cho bạn ấy đi- Myuu lên tiếng
-Phải vào trễ có mấy phút thôi mà cô- Mizuki cũng đồng tình
Và có người (chủ yếu là nam) xin cho nó vào lớp.
-Không xin xỏ lắm chuyện nữa, tiếp tục học còn em kia đứng ngoài lớp- bà cô quát to cả lớp im phăng phắc
Giờ nghỉ trưa nó lê bước vào lớp định ngủ, thấy bàn của mình biến mất đâu rồi còn nhỏ kia nhìn nó bằng ánh mắt khinh bỉ rồi rồi bước ra khỏi
lớp.
-Cậu không sao chứ, trông cậu mệt mỏi lắm đấy- Mizuki hỏi han
-Hay là cậu lên phòng y tế nghỉ đi trông cậu như người sắp chết vậy- Miyuu đề nghị
-Minh không sao đâu- nó cười rồi nhìn ra cửa sổ và đã thấy gì đó…
-Mình ra đây một chút rồi sẽ vào lớp ngay- nó nói rồi vội vàng chạy xuống sân trường
Khi chạy xuống tới nơi nó ngó nhìn bên này nghiêng bên kia. Thì cái
ra bàn của nó lại bị di chuyển ra xa sau khu dụng cụ của dãy nhà cũ.
Nó chạy đến nơi định khiêng cái bàn về lớp mà chẳng thèm để ý xung quanh thì bất ngờ đằng sau một chiếc khăn tẩm thuốc mê được chụp vào mũi nó.
Nó bị bắt ngờ trở tay không kịp thuốc mê ngấm nó liền ngất đi ngã xuống
đất………
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT