- Em không thấy khỏe sao?

Hắn lo lắng hỏi, gương mặt cô có chút biến sắc, càng ngày càng xanh xao hơn.

Cô chỉ khẽ lắc đầu, lần đầu ra mắt ba mẹ chồng mà cứ ọe lên ọe xuống thật mất mặt quá mà.

Ánh mắt bà Ngọc Lan bỗng sáng rực lên.

- Con dâu, tháng này con đã đến chưa!

- Dạ chưa.

Yên Yên nhẹ nhàng lắc đầu.

- Vậy trễ mấy tuần rồi.

Cô lẩm bẩm suy nghĩ một hồi.

- Hình như lâu rồi, con cũng không nhớ rõ nữa, chắc là 2, 3 tuần gì đó.

- Vậy là đúng rồi!

Ngọc Lan cười tủm tỉm, khiến hắn không hiểu gì hết.

- Đúng cái gì vậy mẹ?

Bà đứng phắt dậy, rồi kéo cô lên lầu.

- Theo mẹ...

Cô bị kéo bất ngờ, không biết sao trăng gì cũng gật đầu đi theo, để lại hắn ngơ ngác, ông Hùng thì mỉm cười như đã biết trước được điều gì rồi.

...

-----

- Con dâu ơi xong chưa?

Cánh cửa toilet mở ra.

- Sao rồi, đưa mẹ xem.

Bà giựt lấy cái gì đó trên tay cô, nhìn một hồi rồi cười tủm tỉm.

- Nhìn này là 2 vạch, là 2 vạch đó.

Bà hét lên sung sướng, cuối cùng thì mong ước của bà cũng thành hiện thực.

- Sao chứ... Vậy có nghĩa là...

Cô hơi ngập ngừng, không biết điều mình đang nghĩ trong đầu có giống bà không.

- Con có bảo bối rồi chứ sao?

...

- Thật...Thật hả mẹ!

Cô hơi sựng lại vài giây, chưa kịp định hình được điều gì đang diễn ra, trong người cô...đang có một sinh linh nhỏ...tồn tại...

Cô...được làm mẹ rồi.

Hắn thấy tiếng thét của mẹ mình liền chạy lên xem thử, không biết họ đang làm gì mờ ám giấu hắn nữa.

- Mẹ, có chuyện gì vậy? Yên Yên không khỏe thì về thôi! Anh đưa em đi gặp bác sĩ.

Vừa nói hắn vừa kéo tay Yên Yên vào lòng, mới xa nhau vài giây là hắn đã thấy nhớ rồi.

Bà tiến lại gần, cốc cho hắn một cái vào đầu.

- Con nhẹ nhàng với con bé thôi!

Hắn nhìn cô với ánh mắt khó hiểu, cô chỉ cúi đầu khẽ cười, rồi đưa que thử thai cho hắn.

- Anh xem đi, đừng vui quá lố nha!

Cô chọt chọt ngón tay vào cơ múi hắn, gương mặt có chút bối rối.

Hửm, hắn nhìn một hồi trong sự ngu ngơ.

- Cái này là gì?

...

Ngọc Lan lại gõ một cái vào đầu hắn, trong đầu chỉ toàn kinh với chẳng doanh, người ta nói IQ cao thì EQ thấp mà.

- Vợ con có thai đó, thằng ngốc.

- Cái gì chứ?

Hắn hét toáng lên, ánh mắt kinh ngạc nhìn cô.

- Em...thật sao?

Cô chỉ ngượng ngùng gật đầu, bàn tay hắn siết chặt eo cô hơn, ánh mắt không dấu nổi niềm hạnh phúc.

- Không được rồi, đi mua đồ cho bảo bảo thôi, không thể để chậm trễ, à không phải đi khám bác sĩ để coi bảo bảo có khỏe mạnh...à mà không được, em phải ăn trước đã, ăn mới có sức khám bác sĩ, mua đồ cho con.

Hắn rối bời nặn từng chữ, lòng tràn ngập sự vui sướng, mong ước có con bấy lâu nay của hắn đã thành sự thật rồi.

Mẹ hắn chỉ biết cười, nhìn con trai lớn to đầu mà cứ như đứa trẻ, cảm giác được làm cha, làm mẹ vô cùng thiêng liêng.

Một cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong căn nhà, xuất hiện thêm một thành viên bé nhỏ mà cũng đủ trong nhà xôm xao tiếng cười.

Cô chỉ khẽ cười rồi, đưa tay lên xoa xoa bụng, không biết con lớn sẽ thế nào?

...

----

Bệnh viện tỉnh.

Hắn đập mạnh vào bàn, ánh mắt tức giận nhìn bác sĩ phụ khoa.

- Bà nói gì chứ? Không thể quan hệ trong khi mang thai sao?

Cô ngồi mà cười tủm tỉm, nhìn bản mặt hắn tức giận mà vui sướng, hả hê vô cùng.

- Đúng, chính xác là 3 tháng đầu nên tránh quan hệ, bởi vì thời kì đầu bệnh nhân rất dễ nôn, nghén và dẫn đến mệt mỏi, nặng nề ở phần bụng, cũng có thể là bị street, khuyến cáo nên tránh những hành vi quan hệ đó, nếu anh nghĩ đến đứa bé...

Bác sĩ rất bình tĩnh nói, ánh mắt nghiêm nghị nhìn hắn.

Hắn trở nên ủ rũ, gương mặt xám xịt lại, có khi không có con lại tốt hơn. Hắn phải ăn chay những 3 tháng thì làm sao chịu nổi được.

...

- Đừng buồn nữa!

Gương mặt u uất lê thê từng bước trên sàn. Cô hả hê đập nhẹ vào cánh tay rắn chắc của hắn.

...

- Anh có thể...tự quay tay mà!

Cô phá lên cười, chọc vào nỗi đau đớn thầm kín của hắn, không biết bộ mặt hắn lúc quay tay thế nào, đương nhiên trán hắn bắt đầu nỗi những vệt đen sì, ánh mắt lộ lên tia không hài lòng.

- Anh thích...quay cùng với...em hơn!

Hắn thì thầm vào tai cô, hơi thở nồng làm cô khẽ run người. Gương mặt ửng hồng, cái tên này, cái gì cũng trả lời được.

- Anh... từ này về sau ra phòng khách mà ngủ đi.

Yên Yên giận dỗi đẩy hắn ra, đôi mày có hơi cau lại.

Hắn nhẹ nhàng ôm lấy cô, nụ cười thân thiện nở trên môi.

- Anh đùa thôi, đừng tức giận sẽ ảnh hưởng tới con.

- Vậy...anh muốn có con trai hay con gái?

Cô thì muốn có con trai hơn. Không biết hắn nghĩ sao.

Hắn hơi ngập ngừng vài giây rồi nói.

- Anh thì trai hay gái đều ok, chỉ cần em sinh là được. Cái gì mẹ tròn tròn rồi con...gì gì ấy?

- Là mẹ tròn con vuông! ( p/s: Mẹ tròn con vuông, bố hình chữ nhật ~~~)

- Đúng rồi.

Hắn hí hửng, rồi xoa xoa bụng cô.

- Đây không phải là Yên Yên sao?

Một người đàn ông bước đến. Gương mặt đẹp trai lai 2 dòng máu.

- Devil Lưu...

Hắn gầm gừ nhìn anh ta. Ánh mắt nổi lên tia khó chịu. Lại là hắn ta.

...

--- hết chap 36---

Ấn sao và follow mình nha

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play