*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Secretwind: chương được mong đợi nhất đã lên sàn rồi đây. Thanks nàng techan đã edit a *nhào tới ôm*
—
Trong phòng không lớn lắm, có một cái giường king size, Jaejoong đi phía sau Yunho vào tới phòng, đầu tiên liền chú ý tới cái giường kia, lén nhìn qua cái ót của Yunho, mặt đỏ hồng, ánh mắt lại bắt đầu trở nên mông lung.
Khi Yunho xoay người liền nhìn thấy cảnh tượng thế này: Jaejoong cắn môi dưới, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, ánh mắt không còn linh hoạt như trước đó, vừa nhìn thì biết đã đi tới cõi thần tiên nào đó rồi.
Yunho nắm chặt lấy bàn tay nhỏ trong tay, khiến cho tiểu nhân nhi khẽ hô một tiếng, “A?”
“Jaejoong đang nghĩ gì đó?” Yunho buông tay Jaejoong ra, vừa lật kiếm quần áo trong tủ vừa hỏi.
Jaejoong xấu hổ cười cười, khoát khoát tay, “Không có, không có gì.”
Trong phút chốc, hai người không nói gì, trong phòng nhất thời trở nên yên tĩnh, một luồng không khí không rõ nào đó bay lên, trong tâm Jaejoong có chút hoảng, tìm đại một đề tài nói, “Bày biện trong phòng này so với lúc còn bé vẫn như thế a, chính là, chính là đổi cái giường thôi.” Nói đến giường, nhiệt độ trên mặt Jaejoong lại không thể kiềm chế mà tăng lên.
“Ừ, thật ra tôi cũng không biết mẹ tôi mua cái giường mới này từ lúc nào nữa,” Yunho đóng tủ quần áo lại, cầm trong tay hai bộ đồ ngủ, một bộ đưa cho Jaejoong, “Jaejoong, cái này của tôi, hơi lớn một chút, cậu mặc tạm trước đi, ngày mai tôi đi mua bộ mới cho cậu.”
“Không cần” Jaejoong nhận lấy áo ngủ, ôm vào trong ngực, trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nổi lên một tầng đỏ ửng ngượng ngùng, “Lớn cũng tốt mà, hơn nữa áo ngủ so với quần áo bình thường phải rộng rãi hơn mà.”
“Vậy cậu tắm ở đây đi, tôi đi ra phòng tắm ngoài.” Yunho nghiêng đầu cười cười, cầm áo ngủ nhanh chóng đi ra ngoài.
Lần này Jaejoong dùng tốc độ nhanh nhất tắm rửa xong, lau khô thân thể, cầm lên áo ngủ bên cạnh đặt ở mũi ngửi ngửi, có một mùi thơm nhàn nhạt của nước xả quần áo. Jaejoong ha ha cười ra tiếng, nhanh nhẹn mặc xong, vươn tay vẫy vẫy góc áo dài, nhỏ giọng nói thầm, “Có cảm giác như được Yunho ôm vào trong lòng a~”
Không cẩn thận liếc mắt nhìn về phía tấm gương đang phản chiếu khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng đầy mê trai, Jaejoong [ phi –] một tiếng phun nước miếng, cầm lấy khăn lông treo trên móc,lau đầu tóc đi ra ngoài.
Ngồi ở bên giường, Jaejoong đặt dép lê qua một bên, hai chân nâng lên giữa không trung, lau tóc qua loa vài cái rồi tiện tay đem khăn lông ném đi, hai chân lắc lư, nhìn chằm chằm bàn chân trắng noãn mà ngẩn người.
Nếu đã quyết định tối nay làm rõ tất cả, vậy thì nhất định không thể lùi bước, Tại Trung nghĩ như thế, nhưng mà phải mở miệng sao đây??
{Yunho a, tôi có chuyện muốn nói với cậu, thật ra thì tôi đã sớm biết hết tất cả rồi, tôi rất thích cậu, cậu có thích tôi hay không?? }
Ai nha, không được không được, quá lộ liễu, thật ghê tởm, toàn thân Jaejoong run lên nổi cả da gà, bĩu môi, lập tức hủy bỏ câu nói này.
{Yunho a, lão tử nói cho cậu biết, bản chất lão tử thật ra chính là như vậy, lão tử thích cậu, nếu cậu từ chối lão tử, cậu sẽ làm thụ a! }
Kao!! Mình là thổ phỉ hay là cường đạo a, nói chuyện thô lỗ như vậy, Jaejoong rối rắm xoắn xoắn mái tóc, đem câu nói vừa rồi vứt đi.
“A a a, rốt cuộc nên nói như thế nào a!!” Jaejoong như nổi điên mà giậm chân bình bịch, sau đó không chút sức lực nằm trên giường, cố gắng giả làm cái xác chết, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm lên trần nhà.
“Két” Một tiếng, cửa mở ra, thân thể Jaejoong lập tức cứng ngắc, từ trên giường nhanh chóng ngồi dậy, “Tắm xong rồi sao?”
“Ừ.” Yunho xoay người lại đóng cửa, đi về phía Jaejoong, “Tại sao không lau khô tóc đã nằm trên giường rồi?”
“A?” Jaejoong sờ sờ đầu, đôi mắt to chăm chú quan sát xung quanh, “Khăn long tôi đâu? Sao lại không thấy nữa?”
Yunho nhìn vẻ mặt mờ mịt của người kia, bất đắc dĩ quỳ trên giường tới gần Jaejoong, “Cậu, cậu cậu cậu cậu?” cơ thể Jaejoong không khỏi cứng lại lần nữa, gương mặt cũng nổi lên một tầng màu hồng, nhìn Yunho càng ngày càng tới gần, miệng lưỡi bắt đầu lắp bắp, chẵng lẽ cậu ấy, cậu ấy muốn thân mình sao?
Tiếng hít thở càng ngày càng rõ ràng, Yunho cách gương mặt Jaejoong khoảng 10cm thì dừng lại, người trước mắt đầu tóc rối loạn, sóng mắt mê ly, gương mặt hồng nhuận, khiến cho Yunho có chút choáng váng mê hoặc, hít sâu mọt hơi, Yunho từ phía sau Jaejoong lấy ra khăn long, quơ quơ trước mặt cậu, “Không phải ở đây sao??”
“A?” Jaejoong ý thức bản thân vừa rồi nghĩ lệch lạc, lúng túng cười cười, “Phải, phải nha~” vươn tay muốn cầm lấy khăn long, lại bị Yunho ấn tay xuống.
Yunho đè tay Jaejoong xuống giường, đem khăn lông đặt lên trên đầu cậu, “Hôm nay đến lượt tôi phục vụ cho cậu.”
Bàn tay ấm áp ở trên mái tóc mình nhẹ nhàng lau lau, Jaejoong cúi đầu cười cười, muốn nhìn nét mặt Yunho một chút, có phải cũng giống như mình trước đó mỉm cười hạnh phúc hay không. Cái đầu nhỏ vừa mới giật giật, đã bị giữ lại, giọng nói trầm thấp từ đỉnh đầu vang lên, “Nghe lời đừng nhúc nhich ~ ~”
“Nga~”Jaejoong nghe lời gật đầu một cái, cái đầu nhỏ cúi thấp xuống, đem ngón tay cái ngậm trong miệng cười.
Động tác trên tay Yunho không ngừng, khóe miệng lại cong lên thành một vòng cung hạnh phúc, Jaejoong của hắn a, vẫn là giống như Jaejae trước kia, vẫn mãi đáng yêu như vậy.
“Được rồi,” Yunho xuống giường đem khăn lông khoác lên trên ghế, sau đó lại trở lại trên giường, cánh tay dài vươn tay giúp Jaejoong sửa lại tóc, “Uh, xong rồi đó, Jaejoong vẫn xinh đẹp như vậy a.”
“Xinh đẹp?” Jaejoong mở mắt ra, sờ sờ tóc, nghiêng đầu giận dữ nhìn Yunho một cái, ánh mắt thẹn thùng mang chút sợ hãi kia nổi bật trên gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo đang hồng hồng, thật sự khiến cho lòng người nhộn nhạo.
Yunho ha ha cười lớn một tiếng, ngồi chồm hổm trên giường sửa sang lại đệm giường, “Hôm nay ngồi một ngày xe cả ngày cũng mệt rồi, chúng ta đi ngủ sớm một chút đi.”
“Ai, Yunho, tôi có chuyện muốn nói với cậu ~” Jaejoong vừa nghe vội vàng níu lấy góc áo ngủ của Yunho, cắn cắn môi, hạ quyết tâm.
“Vậy chúng ta nằm xuống nói đi” Yunho vén chăn lên vui vào chăn trước, vỗ vỗ chỗ bên cạnh ý bảo Jaejoong cũng theo vào.
Ánh sáng nhàn nhạt chiếu lên căn phòng không quá lớn, in lại vài vệt bóng mờ nhạt, cũng chiếu vào trong lòng hai người, thật ấm áp.
“Jung Yunho, tôi thích cậu!” Jaejoong cố lấy dũng khí nói ra khỏi miệng, bàn tay chon ở trong chăn vì khẩn trương mà nắm thành quả đấm.
Không nghĩ tới Jaejoong sẽ nói ra những lời này, Yunho cũng có chút lờ mờ, xoay người đối mặt với Jaejoong, con ngươi sâu thẳm không khỏi lộ ra ánh sáng kinh ngạc, “Jae…Jaejoong cậu…cậu”
“Tôi chịu không nổi nữa, thật ra thì tôi vẫn luôn thích cậu” Jaejoong chợt ôm lấy Yunho, đem đầu vùi vào trước ngực Yunho, giọng buồn buồn truyền tới trong tay Yunho, ‘Tôi không muốn cùng cậu chơi trò chơi như thế nữa, tất cả mọi chuyện xảy ra tôi đều biết rồi, nhưng mà tôi vẫn đang giả làm bộ dáng của một tiểu bạch, nhưng mà tôi không muốn tiếp tục như vậy nữa, cậu không phải vẫn muốn để tôi chủ động tỏ tình với cậu sao, Jung Yunho, Jung Yunho, tôi thích cậu đã khoảng mười năm rồi, tôi thích cậu thích cậu thích cậu…. Kim Jaejoong thích cậu, Kim Jaejoong thích Jung Yunho, thích đến muốn nổi điên rồi, tôi yêu cậu tôi yêu cậu….” bàn tay nhỏ của Jaejoong nắm lấy chiếc áo của Yunho,thân thể không ngừng run rẩy, “Tôi yêu cậu Jung Yunho, chúng ta ở chung một chỗ đi, tôi muốn cùng cậu ở chung!”
“Jaejoong!” áo ngủ trước mặt đã ướt một mảng lớn, lại nóng, Yunho biết Jaejoong đã khóc, đưa hai tay ra ôm lấy cậu thật chặt, dường như muốn đem cậu khảm sâu vào trong ngực mình, mặc dù bây giờ mới biết thì ra người chân chính bị “tính kế” chính là mình, nhưng mà dù sao cũng là do hắn tính kế trước, hơn nữa nghe thấy người trong ngực khóc đến lợi hại như vậy, Yunho ngay cả tức giận cũng không nổi nữa, vành mắt đỏ nhìn đầu của người ta chon trước ngực mình, đem môi dán lên phần cổ trắng nõn kia, nhẹ nhàng hôn, chính hắn cũng không khỏi phải hối hận tại sao mình làm ra nhiều chuyện như vậy tới làm gì, trực tiếp tỏ tình không phải tốt rồi sao, đâu cần đi vòng vo nhiều như thế.
Yunho nhẹ nhàng kéo dãn khoảng cách giữa hai người, ngón tay nhẹ nhàng lau đi đôi mắt dẫm lệ của Jaejoong, ôn nhu lau đi, giọng nói cũng có chút nghẹn ngào, “Jae, Jaejoong a, thật xin lỗi, tôi yêu cậu, bất kể là Jaejae còn bé, hay là cậu bây giờ, tôi đều yêu, yêu đã thật nhiều năm rồi.”
“Yun, Yunho~” nghe được lời nói của Yunho, Jaejoong dùng sức lắc đầu một cái, cắn chặt môi khống chế bản thân không khóc lên tiếng, rốt cục nghe được, nhiều năm như vậy rốt cục đã chờ được rồi.
Nhẹ nhàng đẩy đôi môi Jae Joong ra, nhìn trên đó xuất hiện dấu răng rõ ràng, Yunho đau lòng hôn hôn khóe miệng cậu, đưa lưỡi liếm nơi có dấu răng.
“Đừng cắn, cắn nữa sẽ chảy máu.”
“Yunho, ta, chúng ta đang ở cùng một chỗ phải không?” Jaejoong sờ sờ môi mình, cảm giác nơi đó lưu lại nhiệt độ nhàn nhạt, sau đó lau nước mắt, đôi mắt ngập nước lóe lên thần sắc mong đợi.
“Đồ ngốc!” Yunho nhéo cằm Jaejoong, híp mắt đem môi in lên.
Ngay giây phút đôi môi dán vào nhau, hai người ở trong lòng đồng loạt thở dài, giờ khắc này đã mong chờ lâu rồi.
Cẩn thận mút, liếm, nhẹ nhàng âu yêm đường môi đối phương, nụ hôn thật êm ái, cẩn thân như bảo hộ trân bảo.
Bất mãn với cái hôn bên ngoài, Jaejoong nhẹ nhàng mở miệng, đưa lưỡi liếm môi Yunho, thỉnh thoảng khẽ cắn môi dưới của hắn, ngậm mút.
Cảm nhận được tâm tình vội vàng của Jaejoong, Yunho cũng lộ ra cái lưỡi của hắn mà trêu đùa, môi lưỡi giao triền, âm thanh “tắc, tắc” trao đổi dịch vị vang vọng trong phòng, buông đôi môi bị giày xéo sưng đỏ, nhìn người dưới thân đôi mắt xinh đẹp đã nhuộn một tằng sắc thái tình dục mơ màng, ánh mắt mê ly, ngập nước, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn phiếm hồng, đôi môi mọng đỏ khẽ nhếch loáng thoáng có thể thấy được hàm răng chỉnh tề, bụng dưới Yunho nhất thời nổi nhiệt lưu, lại một lần hôn lên.
Jaejoong thỏa mãn nhắm 2 mắt, đưa ra cánh tay trắng noãn vòng qua cổ Yunho, lộ cái lưỡi cùng hắn dây dưa thật sâu.
Yunho buông môi người bên dưới ra, hướng đến trước mặt Jaejoong, khuôn mặt xinh đẹp của Jaejoong toàn bộ ở trước mặt Yunho, Yunho cúi đầu, từng cái hôn êm ái in lên trán, mắt, gương mặt Jaejoong, lúc nụ hôn nóng bỏng trở lại bên tai, Jaejoong chợt rùng mình, đưa cánh tay mềm mai vô lực đẩy đẩy người bên trên, miệng nói lời kháng nghị:
“Yun, Yunho, đừng, không muốn, kia, nơi đó, đừng mà…”
Yunho trong lòng hiểu rõ, thì ra nơi này là điểm nhạy cảm của cậu, xấu xa đưa lưỡi liếm liếm, quả nhiên, người bên dưới liền rên rỉ
“Ân, a, không, không muốn.”
Yunho khóe miệng mỉm cười, hé miệng đem nhĩ thùy thịt thịt của Jaejoong ngậm lấy, mút một cái
“A….”
Thân thể Jaejoong nhạy cảm cong lên, cánh tay duỗi thẳng, thân thể hai người nháy mắt dán vào nhau, không một kẽ hở.
Yunho cũng không trêu chọc cậu nữa, một nhẹ nhàng trượt xuống, lưu luyến nơi cái cổ trắng nõn, nhẹ nhàng cắn lấy hầu kết nho nhỏ khả ái đang nhô ra, ở xung quanh ấn xuống từng cái từng cái hôn nhỏ nhẹ.
Jaejoong bị cảm giác nhột nhột nhói nhói mà mở mắt, lộ ra đường cong ưu mỹ ở cổ, dễ dàng dễ Yunho liếm mút, ắnh mắt vô ý thức nhìn trần nhà, hàm chứa sương mù mỏng manh.
Thân thể ma sát làm quần áo Jaejoong xốc xếch, vai hơi lộ ra, đúng là một cảnh tượng đẹp.Yunho nhẹ nhành cắn một ngụm trên vai Jaejoong, dấu răng nhàn nhạt nháy mắt xuất hiện, tay cũng không nhàn rỗi, cởi áo người bên dưới, Jaejoong khẽ khom người, giơ tay để Yunho dễ cởi áo mình hơn, liếc thấy ắn mắt thâm thúy của Yunho, rồi lại xấu hổ che mắt, dường như người chủ động vừa rồi không phải cậu.
“A…A…” Yunho cười nhẹ một tiếng, ngồi dậy, đem áo xé ra, tiện tay ném đi.
Áo ngủ thật mỏng bay trên không trung, cuối cùng rơi xuống mặt đất trước cửa phòng tắm, tuyên bố vận động chính thức bắt đầu, phi lễ chớ nhìn a….
Yunho vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng đụng vào tiểu hồng quả phơi bày trong không khí, sau đó đem hồng quả ngậm vào, mút mạnh, thỉnh thoảng vươn đến vùng da thịt quanh đó, chỉ chốc lát sau liền chọc cho hai tiểu quả màu sắc đậm lên, cứng rắn đứng thẳng
“Ân, ngạch, a~~” Âm thanh Jaejoong ngâm nga tràn ra khóe miệng nge vài trong tai Yunho thật giống xuân dược, Yunho nhớ lại cách làm trong phim, thử dò xét đưa ngón trỏ tay trái vào trong miệng Jaejoong, trêu chọc cái lưỡi cậu, tay phải cũng không nhàn rỗi, từ nơi hồng quả dọc xuống dưới, ở nơi thắt lưng vẽ loạn.
Khoái cảm như sóng đánh tới, Jaejoong đã có thể cảm nhận được hạ thân đã sớm trản ra mật dịch, cảm giác chưa bao giờ có khiến cậu có chút e ngại, muốn thoát khỏi cảm giác này, thân thể lại phô bày ra phản ứng thành thật nhất. Đôi mắt xinh đẹp khẽ khép lại, lông mi nhẹ nhàng lay động, cái lưỡi không ngừng khuấy đảo theo ngón tay trong miệng, thỉnh thoảng lại có dịch trong suốt từ khóe miệng trượt xuống cổ, cho đến khi cảm giác hạ thân chợt lạnh, một thứ lửa nóng đang cọ xát vào ngọc trụ trướng đau của mình
“A, ân, ân.” Tiếng rên rỉ của Jaejoong đề cao hơn, mở mắt muốn đứng dậy, lại bị động tác kế tiếp làm cho thở gấp liên tục, thân thể mềm nhũn ra, khí lực không còn.
Yunho giữ chặt eo Jaejoong, thân người cọ xát, hai khối ngọc trụ không ngừng ma sát, Jaejoong chỉ cảm thấy thân dưới càng lúc càng trướng căng, dịch thể không khống chế được mà bắn ra ngoài.
Jaejoong tựa đầu trên gối, há miệng thở hổn hển, khuôn mặt bầu bĩnh mang theo hơi thở cao trào, mồ hôi ướt tóc, vài sợi tóc dính trên khóe miệng thoạt nhìn sexy vô cùng.
Yunho nhịn xuống dục vọng muốn bắn, khẽ đứng dậy, đem cả hai cởi sạch sẽ, sau đó từ dưới gối lấy ra KY, đổ lên ngón tay.
Nhẹ nhàng tách hai chân Jaejoong ra, đem chiếc gối lót dưới eo cậu, vì vậy cả tiểu huyệt đều bày ra trước mặt Yunho. Jaejoong bị một chuỗi hành động này của Yunho làm cho thẹn thùng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tiểu huyệt cũng bởi vì khẩn trương mà co rút lại.
Yunho thử dò xét đưa vào một ngón tay, bên trong dung đạo nóng ấm, ngón tay nhẹ nhàng dịch chuyển, không ngừng xâm nhập, thấy Jaeoong chỉ khẽ rên một tiếng, không có khó chịu, Yunho lại thêm một ngón tay vào.
“Có, có chút đau…” Jaejoong khẽ nhíu mày, cái miệng nhỏ nhắn rên rỉ đứt quãng ra mấy chữ.
Thấy thế, Yunho dùng bàn tay rảnh rỗi còn lại xoa nhẹ ngực Jaejoong, nắm lấy hồng quả cứng rắn, phân tán lực chú ý của Jaejoong, quả nhiên, trong miệng Jaejoong ngoại trừ rên rỉ chỉ có rên rỉ.
Hai ngón tay đã có thể tự do ra vào, Yunho lại thêm vào ngón tay thứ ba. Lần này Yunho không chỉ làm công tác khai mở, mà ngón tay bên trong tiểu huyệt cũng không nhừng tìm kiếm điểm nổi cứng rắn bên trong.
Jaejoong ban đầu cảm giác phía sau trướng trướng, có hơi đau, dần dần đau đớn biến mất, thay vào đó là nhồn nhột, phía sau phảng phất như có kiến bò, ngọc trụ lại một lần nữa đứng thẳng lên
“A….Ân…” Không biết làm sao, Jaejoong đột nhiên phản ứng, rên rỉ quyến rũ, Yunho cười cười, thầm nghĩ xem ra chính là chỗ này, chỉ lấy tay nhẹ nhàng gãi nhẹ điểm nhỏ nọ, khiến Jaejoong thở gấp liên tiếp.
Có thể rồi, rút ngón tay dính ướt ra, Yunho quỳ giữa hai chân mở rộng của Jaejoong, năng ngạo vật đã sung trường cực hạn của mình để ở tiểu huyệt Jaejoong, nói:
“Jaejoong, tôi muốn vào!”
Liền từ từ đẩy vào, nhưng dù sao vật kia so với 3 ngón tay cũng lớn hơn nhiều, chỉ mới di vào phần đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Jaejoong cũng đã nhăn nhó lại, Yunho dùng tay xoa bóp nơi giao hợp của hai người, khiến Jaejoong giảm bớt một phần đau đớn.
Sau khi tiến vào hoàn toàn, Yunho ướt dẫm mồ hôi nằm trên người Jaejoong, cảm thụ vật kia của mình được tiểu huyệt bao chặt, mặt dù khoái cảm dồn dập, nhưng Yunho vẫn kiềm chế mong muốn luật động, bởi vì hắn biết nơi nhỏ bé như vậy muốn tiếp nhận cự vật to lớn của mình thì phải chịu đựng nhiều đau đớn, nếu như tùy tiện hành động sẽ làm Jaejoong bị thương.
Jaejoong nhắm mắt, bởi vì đau mà chảy nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn thành một đoàn, cắn chặt răng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hạ thân như bị xé rách, còn có thể cảm nhận được cự vật to lớn trong người mình có khuynh hướng càng ngày càng lớn, ngọc trụ đứng thẳng cũng vì đau mà mềm nhũn lại, nằm rạp dưới bụi hoa thưa thớt.
Thấy Jaejoong khó chịu, Yunho rất đau lòng, hôn lên môi Jaejoong, hai tay nâng ngọc trụ người bên dưới mà luật động.Dần Dần cảm giác người bên dưới không cứng ngắc nữa, Yunho thử dò xét động động vài cái, dẫn đến một tiếng ngâm mềm mại
“Ân, a…”
Ý thức được Jaejoong đã thích ứng, Yunho nói liền làm liền, đem chân Jaejoong quấn ngang hông mình, tay đặt hai bên người cậu, lập tức luật động.
Vừa bắt đầu mặc dù có KY hỗ trợ, nhưng bên trong dung đạo cũng còn hơi khô, ra vào không mấy dễ dàng. Dần dần tràng dịch bên trong tiết ra càng nhiều, hỗn hợp cùng tinh dịch của Yunho, ra vào càng lúc càng thuận lợi, khoái cảm cũng ngày càng mãnh liệt. Ngọc trụ của Jaejoong lại xuất hiện dòng dịch trắng, rõ ràng không phải lần đầu tiên. Jaejoong vô ý thức nắm chặt ra giường, lắc thân thể muốn nhiều hơn, khí lực toàn thân cũng tập trung vào cặp đùi đang quấn chặt eo Yunho.
Miệng lưỡi rời nhau trong nháy mắt, trong miệng Jaejoong tràn ra tiếng rên rỉ kiều mị, ngọc nang của Yunho đánh vào dưới mông Jaejoong, phát ra thanh âm “Pia~ Pia~” khiến Yunho càng hưng phấn
“Ân, Jaejoong, hảo, thật là giỏi”
Yunho ôm Jaejoong xoay người, Jaejoong liền ngồi trên người hắn, biến thành Jaejoong ở trên hắn ở dưới, tư thế thay đổi khiến Jaejoong nhất thời chịu không nổi bắn ra, môi hé ra rồi hợp lại, nói trong vô ý thức
“Ân, thật sâu, không, không được….”
Yunho nâng mông Jaejoong, hạ thân điên cuồng nảy lên, bạch trọc nồng nặc bắn vào bên trong Jaejoong, một phần tràn ra khỏi nơi kết hợp, chảy xuống giường.
“A….Ân….Âm.. a….”
“Ân….Ngạch..”
Hai người không hẹn mà cùng phát ra thanh âm thỏa mãn, Yunho ôm lấy Jaejoong nằm trên giường, rút vật kia của mình ra, trong lúc tiểu huyệt trống rỗng, chất lỏng màu trắng từng đợt chảy ra ngoài.
Jaejoong lúc này đôi mắt đẹp tràn ngập sương mù, khuôn mặt đỏ bừng, bàn tay bé nhỏ trắng nõn bị Yunho nắm trong tay.
“Jaejoong, tôi ôm cậu đi tắm nha.”
“Ân”. Jaejoong vô lực gật đầu, nhắm mắt lại, khóe miệng mỉm cười hạnh phúc.
Sau khi hai người tắm rửa sạch sẽ xong cũng đã là nửa đêm, Yunho đắp mền cho cả hai, đem Jaejoong đã mệt đến mắt không mở nổi ôm vào trong ngực, tắt đèn, cùng nhau ngủ thật say.