Ánh sáng rực rỡ của mười hai ngôi sao chưa bao giờ thôi chiếu rọi lên vận mạng cuộc đời bạn. Mười hai ngôi sao cùng tỏa sáng lên bạn. Bạn nghĩ mình thuộc về một trong số chúng, kỳ thực trong suốt cuộc đời, bạn sẽ chầm chậm lăn qua vết dấu của tất cả các ngôi sao, có thể rất đậm nét, cũng có thể rất nhạt nhòa, nhưng sẽ không thiếu vắng một ngôi sao nào.

3.1. Chòm sao Song Tử.

Mỹ Mỹ đi dự đám cưới của một người bạn. Đến nơi mới biết mình được xếp ngồi cùng bàn với nhóm bạn học cũ, trong số đó có cả người yêu cũ của cô. Rất nhanh trí, cô chuẩn bị sẵn kịch bản cần thiết để đối đáp với anh ta.

Mỹ Mỹ tưởng tượng ra cảnh người yêu cũ mỉm cười và nói với cô:

- Chào em!

Sau đó, tiếng lòng cô lập tức trào lên: “Chào gì mà chào! Làm gì mà phải nói to thế! Chó hoang đi hát dân ca à? Người gì mà như cái xe tải chở bùn ấy, đi đến đâu mang theo xú khí đến đấy. Tôi khinh! Sao ai lại để sao Chổi quét qua đám cưới thế này? Bảo vệ đâu, mau kéo hắn ra ngoài chém đầu! Ôi, sao vợ anh không đến? Cho dù cô ta có chết cũng phải khiêng quan tài đến chứ! Như thế mới thể hiện được thành ý...”

Cô càng nghĩ, từ ngữ càng tuôn ra như suối. Có người chào:

- Chào em!

Mỹ Mỹ ngẩng đầu lên, thì ra là người yêu cũ, cô thoáng sững sờ, đáp lại:

- Chào anh!

Sau đó, không ai nói với ai câu nào.

3.2. Chòm sao Kim Ngưu.

Tuyết Hoa đang làm giáo án, mai cô có giờ dạy gia sư.

Cô chăm chỉ nghiên cứu bài học trước giờ giảng, vì cô nghĩ phải như thế mới xứng đáng với lòng tố của người thuê cô.

Bạn cùng phòng từ đâu lao vào, làm ra vẻ thần bí, nói:

- Cậu biết không, anh chàng mà cậu mê ấy, chính anh ta, anh ta có bạn gái rồi!

Tuyết Hoa há hốc miệng, không nói được câu gì.

Bạn cùng phòng thở dài tiếc nuối:

- Ai bảo cậu không mạnh dạn theo đuổi, giờ hết hi vọng rồi. Bạn gái anh ta giàu lắm!

Nước mắt lã chã, Tuyết Hoa ném tập giáo án sang bên, cuống cuồng tìm di động, và không quên gào lên:

- Giàu có thì có gì ghê gớm đâu! Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại, tìm thêm chục công việc làm thêm nữa, rồi tôi sẽ giàu cho xem!

3.3. Chòm sao Xử Nữ.

Đã lên kế hoạch đi du lịch cùng nhau, nên phải mua vé xe. Đông Đông cầm theo chứng minh nhân dân của bạn trai, nhưng cô không đi mua vé mà chạy thẳng đến quầy dịch vụ của mạng điện thoại, yêu cầu họ in danh sách các cuộc gọi gần đây trong di động của bạn trai. Cô ngồi trên ghế băng dài trên đường trên tay là tờ giấy sao kê dài dằng dặc. Cô lấy bút đỏ khoanh tròn số điện thoại lặp đi lặp lại nhiều lần trong bản sao kê chi chít ấy.

Người qua người lại, không ai buồn để ý đến cô.

Đông Đông về nhà, bạn trai cô đang xem ti vi. Cô chưa kịp ném tờ giấy sao kê vào mặt anh ta, đã nghe bạn trai nói:

- Chúng ta chia tay đi!

Cánh tay Đông Đông sững lại trong túi áo. Cô miết chặt tờ giấy sao kê các cuộc gọi trong di động của bạn trai, nước mắt trào ra như mưa, cô tha thiết:

- Đừng mà!

3.4. Chòm sao Thiên Bình.

Mới sáng sớm Trình Đạt đã có cuộc cãi vã nảy lửa ở nhà. Bạn gái cậu ta nước mắt lưng tròng, tay giơ cao khung ảnh hai người chụp chung, gào lên:

- Không thích sống chung nữa chứ gì?

Trình Đạt lạnh lùng bảo:

- Không dám ném à, để tôi giúp.

Nói đoạn, cậu ta giật lấy khung ảnh, ném mạnh xuống đất, khung ảnh vỡ tan tành.

- Xem trộm di động của tôi à? Thế nào, điều tra được gì chưa?

Càng nói càng tức, cậu ta lôi ra từ chiếc kệ ở đầu giường một tấm bưu thiếp, xé làm đôi bảo:

- Đúng vậy, không chung đụng gì nữa, thích biến thì biến đi!

Bạn gái tấm tức không nói được câu gì, Trình Đạt đẩy cửa bỏ đi.

Cả ngày hôm đó, cậu ta không sao tập trung làm việc được, hết giờ là rủ bạn bè đi nhậu. Cậu ta than với bạn rằng mình đã chọn nhầm bạn gái, vớ phải đồ đê tiện! Bạn bè cạn ly với cậu ta và khuyên giải:

- Không sao, không sao, ngày mai sẽ tốt đẹp cả thôi.

Trút giận xong, Trình Đạt bỗng thấy lòng chùng xuống vì thương bạn gái. Bởi vì, trong đầu cậu ta hiện lên hình ảnh cô ấy nằm bò trên sofa, trên tay là tấm bưu thiếp kia. Cô ấy bảo:

- Anh Đạt, đây là món quà duy nhất anh tặng em, ngày nào em cũng đem nó ra ngắm nghía.

Cậu ta chạy về nhà, vờ như chưa hề xảy ra chuyện gì, đẩy cửa bước vào như thường ngày và chào rõ to:

- Anh về đây rồi!

Nhưng kể từ hôm đó, cậu ta đã không còn được nghe tiếng cô gái vang lên trong căn nhà của họ:

- Ôi trời, cởi giày thay dép đi đã!

3.5. Chòm sao Bọ Cạp.

Cuối tuần, Cậu Bảy ngủ nướng. Đọc được người yêu viết trên trang cá nhân: Chạy bộ mệt quá đi mất, nhưng được cái vóc dáng thon thả hơn nhiều.

Cậu ta gõ bình luận: Đừng cố quá!

Gõ xong không đăng lên mà quyết định xóa đi, vì sợ người yêu nghĩ mình nhiều chuyện.

Cậu ta mở tủ lạnh, trống không. Cậu ta định sẽ đi chợ mua xương sườn về ninh. Nhưng nghĩ lại thì canh xương sườn ngấy lắm, chẳng ngon lành gì.

Cậu Bảy trở lại với chiếc giường, hết lăn sang bên trái lại lăn sang bên phải. Ngứa ngày quá lại mở trang cá nhân của người yêu ra xem. Thấy cô ấy đăng bức ảnh đang ngồi uống trà trong một quán trà xinh đẹp, bày đầy hoa tươi.

Ngắm nhìn nụ cười của cô ấy, Cậu Bảy bất giác muốn đọc thêm những gì cô ấy đã đăng trước đó. Nhưng hôm qua và hôm kia không thấy cô ấy đăng gì cả.

Do dự một lát, cậu ta gửi tin nhắn: “Chỗ cũ, giờ cũ, được không?”

Buổi chiều trôi qua trong im ắng, tin nhắn không có hồi âm.

Cả ngày không ăn gì, Cậu bảy chờ đợi đến tận lúc trời tối, đêm sâu, ngoài cửa sổ chỉ có ánh đèn đường vàng vọt đang chống mắt nhìn cậu ta. Cậu ta cầm di động lên, đây là lần đầu tiên sau ba ngày, cậu ta gọi điện cho bạn gái.

Nhưng ở đầu bên kia phát ra thông báo: “Số điện thoại quý khách vừa gọi không có”.

Đó là ngày thứ ba sau khi Cậu Bảy chia tay bạn gái.

3.6. Chòm sao Bạch Dương.

Nguyên Tử tay xách nách mang túi lớn túi bé, toàn là quần áo cô vừa mua ở trung tâm thương mại, thanh toán bằng thẻ tín dụng của cô. Dọc đường đi cô không hé răng nói một lời. Từ trên taxi bươc xuống, trời đã khuya, bạn trai cô lẳng lặng đi đằng sau, đưa cô về đến chân tòa nhà nơi cô ở.

Bạn trai cô nói:

- Anh chỉ có thể đưa em đến đây.

Nguyên Tử nói:

- Em biết. Chúng ta đã cùng nhau đi rất nhiều nơi, vậy mà anh vẫn chưa đưa em về tận nhà.

- Anh xin lỗi.

Đúng là anh nên xin lỗi. Lúc anh đưa em đi khỏi nhà, em trẻ hơn bây giờ rất nhiều, em thích ca hát và xung quanh em có rất đông bạn bè.

- Anh xin lỗi.

- Im đi, biến đi!

Lúc vào thang máy nước mắt Nguyên Tử mới trào ra.

3.7. Chòm sao Cự Giải.

Mạt Mạt nằm khểnh trên giường, ánh mặt trời phủ vàng trên chăn chiếu. Cô gọi lớn:

- Mẹ ơi, mẹ đang tổng vệ sinh đấy à? Phòng con cũng cần dọn dẹp nè!

Mẹ vào phòng, “thám thính” khắp lượt, nhận xét:

- Toàn bụi là bụi, mấy cái đĩa nhạc với mấy quyển sách này bỏ đi thôi chứ?

Mạt Mạt lập tức bật dậy, nói:

- Không được, con cần dùng đến.

Mẹ cằn nhằn mấy câu rồi bỏ ra ngoài. Mạt Mạt ngồi ngây như phỗng, thẫn thờ nhìn mấy thứ linh tinh bày trên kệ.

Luôn có một bài hát mà chúng ta cùng thích, luôn có một cuốn sách mà chúng ta cùng mê, luôn có một khoảng thời gian mà hai ta cùng thương nhớ. Và luôn có những niềm vui mà chúng ta chẳng thể bắt kịp khi đã bỏ xa một quãng.

Luôn có những thứ không còn giá trị nhưng bạn không nỡ bỏ đi.

Tôi nằm trong bài hát thuộc đĩa nhạc mà bạn bỏ đi đó, trong tay tôi là mọi nốt nhạc. Tôi ngủ trong cuốn sách mà bạn bỏ đi đó, kẹp giữa trang bìa và gáy sách là biết bao ngày dài đêm thâu của tôi.

3.8. Chòm sao Bảo Bình.

Lưu Cát mỉm cười nói:

- Đến đây thôi nhé, ôm một cái nào.

Họ ôm nhau, sau đó cô gái kéo vali đi đến cửa soát vé. Lưu Cát gọi lớn:

- Không về nữa thật sao?

Cô gái không nghe rõ, chỉ đưa tay lên vẫy chào cậu ta qua lớp cửa kính.

Lưu Cát đứng lặng chừng mười phút mới quay người bước đi. Cậu ta không dám ngoảnh đầu lại, chỉ cắm cúi rảo bước. Một mình vào quán ăn gần đó, gọi một suất ăn nhanh mười tám đồng.

Nhưng nuốt không trôi. Đồ ăn chán quá, vả lại cũng không muốn ăn. Giờ này chắc em đã lên xe. Cậu ta cứ thẫn thờ như thế ở quán ăn, trong lòng chỉ nghĩ đến hình ảnh cô gái ngồi trên xe, đầu tựa vào cửa kính, còn mình thì dường như vẫn ngồi bên cô ấy.

Em rời thành phố này và trời sắp tối rồi.

Thì ra, vào ngày ly biệt, trời tối nhanh đến thế.

3.9. Chòm sao Nhân Mã.

Hồi Trương Hoa học tiểu học, thư viện của trường chỉ có lèo tèo vài cuốn sách. Mỗi ngày, lớp trưởng sẽ đại diện cho cả lớp đi mượn sách và cũng chỉ được một quyển. Bạn nào thích có thể mượn đọc luân phiên.

Trương Hoa chơi rất thân với lớp trưởng, thậm chí cậu ta từng tưởng tượng về tương lai hai người sẽ lấy nhau. Cứ nghĩ đến lúc đó, cậu ta lại tủm tỉm cười và lần nào cũng bị thầy gióa ném phấn vào đầu.

Hôm nào mượn được sách từ thư viện lớp trưởng cũng đưa cho Trương Hoa đọc trước. Nếu Trương Hoa không thích thì mới đến lượt các bạn khác trong lớp.

Nhưng một hôm, sau khi đem sách về, lớp trưởng lại đưa nó cho bạn nam ngồi trước bàn Trương Hoa.

Trương Hoa thoáng ngạc nhiên, vờ ngủ trưa. Nhưng giờ học buổi chiều, gần như không có một chữ nào lọt vào đầu cậu ta. Cậu ta nghĩ, chắc lớp trưởng biết cậu ta không thèm đọc cuốn sách đó.

Hôm sau, mượn được sách, lớp trưởng lại đưa cho bạn nam bàn trên đọc trước.

Đường về nhà, ruộng cải dầu đã đơm hoa. Trương Hoa vừa đi vừa khóc. Sau đó, cậu ta lôi trong cặp ra một cuốn truyện tranh và xé rách tan tành. Đó là cuốn truyện cậu ta xin mẹ mua cho, nếu hôm nay lớp trưởng đưa sách cho cậu ta đọc trước, cậu ta sẽ tặng truyện cho lớp trưởng.

Trương Hoa đầm đìa nước mắt, hoa cải dầu vàng ươm ven đường. Trương Hoa nghĩ bụng: Có gì hay ho đâu, có đưa cho mình, mình cũng không thèm đọc!

Nhưng, trên tay chúng ta luôn sẵn những thứ quý giá, mà người khác chưa chắc đã màng đến.

3.10. Chòm sao Song Ngư.

Hoa quả nghe thấy tiếng hắt xì hơi sau lưng, cô thầm nghĩ: phải về sớm, vào phòng y tế của trường mua thuốc cảm thôi.

Cô mua thuốc, mang đến ký túc xá nam, nhờ bác bảo vệ chuyển cho người đó.

Buổi chiều, người đó mang thêm một cốc nước vào phòng học. Hoa Quả vờ quay sang nói chuyện với các bạn, đưa mắt liếc thấy bên cạnh cốc nước là gói thuốc cảm cúm của cô.

Cô vui lắm.

Nhưng khi quay lại lần nữa, thì thấy bạn gái cậu ta đang uống cốc nước kia.

Hoa Quả không vui nổi.

Buổi tối, bạn cùng phòng nấu cháo điện thoại với người yêu phương xa. Hoa Quả xoay trái, xoay phải ngó mình trong gương và tự hỏi, hay là mình cũng để tóc dài nhỉ?

Cô quản lý ký túc xá vào phòng, đưa cho cô mảnh giấy, bảo cậu bạn kia viết cho cô vì gọi điện mãi không được.

Trái tim Hoa Quả như muốn văng ra khỏi lồng ngực, thấy bạn cùng phòng không để ý, cô vội vàng giấu đi.

Tắt đèn ngủ, cô chui vào trong chăn, bật đèn pin lên đọc mảnh giấy kia:

Ngày mai thi toán cao cấp, chép kết quả giúp tớ được không, xin hãy nể tình đồng hương. Xin cậu đấy!

3.11. Chòm sao Sư Tử.

Đèn xanh chỉ còn có bốn giây, vậy mà chiếc xe đằng trước không buồn nhúc nhích, Tiểu Đậu quyết định đánh lái sang trái, kết quả là lại bị kẹt lại ba lần đèn đỏ nữa.

Tiểu Đậu điên tiết, mới bẻ lái chuyển sang làn đường chạy thẳng, thế là va chạm với một chiếc xe khác.

Chủ xe là một người đàn ông trung niên. Ông ta xuống xe phát hiện vết xước, cau mày, mắng:

- Cô bị điên à?

Tiểu Đậu:

- Xe tôi cũng bị xước còn gì!

- Này cô, đó là việc của cô. Mà xe cô có bị xước nhiều bằng xe tôi đâu.

Tiểu Đậu rút di động, đập vỡ cửa kính, gào lên:

- Được thôi, bây giờ thì hòa nhé, hòa nhé! Giờ thì tôi thảm hơn ông chưa?

Người đàn ông trung niên thoáng sững sờ, sau đó ông ta làu bàu:

- Đồ thần kinh, thôi bỏ đi!

Sau đó ông ta lên xe và lái đi!

Tiểu Đậu ngó chiếc di động đập nát dưới đất, lại nhìn vết nứt trên cửa kính xe, mặt không chút biểu cảm, ngồi vào ghế lái.

Cô quay sang nó với cậu bạn trai ngồi bên ghế phụ:

- Em biết rồi, chia tay thì chia tay!

Bánh xe lăn qua chiếc di động, vằm nát bức ảnh mà Tiểu Đậu từng yêu thích.

3.12. Chòm sao Ma Kết.

Quần áo của Châu Châu đã khô, nắng rọi qua ô cửa sổ, gay gắt đến nhức mắt.

Cô vuốt phẳng, gấp gọn quần áo. Sau đó vào bếp, mở tủ lạnh, chuẩn bị bữa sáng.

Trứng chiên, sữa bò, bánh mỳ đều đã xong xuôi và sẵn sàng trên bàn.

Châu Châu dán một mảnh giấy lên tủ lạnh, nghĩ một lát, lại viết thêm một dòng: Em yêu anh, nhớ giữ gìn sức khỏe!

Đã chín giờ.

Châu Châu xách hành lý, ra đến cửa, cô quay đầu nhìn lại căn phòng đã trở nên rất đỗi thân thuộc với mình. Cô rút di động, chụp một tấm, cố gắng điều chỉnh để tất cả mọi thứ trong căn phòng đều lọt vào khung hình.

Sau đó, cô phát hiện thấy bạn trai đang đứng trong màn hình di động của mình.

Cậu ta bảo:

- Em nhất định phải ra đi sao?

Nước mắt lã chã, nhưng Châu Châu vẫn gượng cười, nói:

- Tạm biệt!

Châu Châu ra khỏi nhà, nắng vẫn gay gắt chói mắt như vậy. Cô mở di động, xem lại bức hình và khóc như mưa như gió.

Tổng kết.

Từng ngôi sao khảm trên bầu trời cao rộng, cho đến lúc chết, bạn cũng sẽ không thấy chúng xê dịch một ly một lai nào.

Mỹ Mỹ, Tuyết Hoa, Đông Đông, Trình Đạt, Cậu Bẩy, Nguyên Tử, Mạt Mạt, Lưu Cát, Trương Hoa, Hoa Quả, Tiểu Đậu hay Châu Châu,... tất cả đều chính là bạn.

Ánh sáng rực rỡ của mười hai ngôi sao chưa bao giờ thôi chiếu rọi lên vận mạng cuộc đời bạn. Mười hai ngôi sao cùng tỏa sáng lên bạn.

Bạn nghĩ mình thuộc về một trong số chúng, kỳ thực trong suốt cuộc đời, bạn sẽ chầm chậm lăn qua hết vết dấu của tất cả các ngôi sao, có thể rất đậm nét, cũng có thể rất nhạt nhòa, nhưng sẽ không thiếu vắng một ngôi sao nào.

Chỉ là, chúng sẽ xuất hiện trong các giai đoạn khác nhau của cuộc đời bạn mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play