Cao Tử Vân chuyển qua thân thể, chỉ chỉ Tôn Hiểu Đông:
- Nó?
Tần Dương nhẹ nhàng gật đầu:
- Tôi không phải thành viên câu lạc bộ Taekwondo, ân oán giữa câu lạc bộ các người và câu lạc bộ Taekwondo, tôi cũng không muốn nhúng tay, nhưng các người đánh người còn chụp hình lại, nói lời khó nghe thì rất quá đáng.
Cao Tử Vân ha ha cười nói:
- Tao hiểu rồi, mày muốn ra mặt vì bạn cùng phòng đúng không?
Tần Dương gật đầu:
- Ừ.
Cao Tử Vân có chút hăng hái hỏi:
- Mày biết đánh nhau không? Có giỏi hơn so với thằng bạn đai đen cùng phòng không?
Tần Dương cười cười:
- Cũng tạm.
Vẻ mặt Cao Tử Vân hơi hơi trở nên lạnh:
- Nếu như tao không xóa thì sao?
Tần Dương khuôn mặt bình tĩnh:
- Nếu các người không xóa, chỉ sợ sẽ không ra khỏi cánh cửa này, hơn nữa tôi không tin các người chỉ quay video mà thôi.
Tần Dương vừa nói ra, đám người Cao Tử Vân toàn bộ đều thay đổi sắc mặt, một thanh niên đi lên phía trước mắng:
- Ha, nói chuyện lớn lối như vậy, mày định cân toàn bộ chúng tao sao, mày cho rằng mày là Trần Chân à?
Tần Dương không nhìn hắn, chỉ là nhìn chằm chằm Cao Vân Đạo:
- Các người thật vất vả thắng một lần mới lấy được thể diện, tôi khuyên anh nên xóa video đi, nếu không, mất mặt thì đừng trách.
Cao Tử Vân hừ lạnh một tiếng:
- Mặt mũi là tự kiếm, không phải kẻ khác cho, mày đã dám cản đường thì hẳn là có chút nắm chắc. Hổ Tử, lên dạy hắn một bài học.
Một thanh niên bước lên, không nói hai lời, trực tiếp lao về phía Tần Dương, sau đó một quyền đập lên mặt Tần Dương.
Tần Dương hơi hơi nghiêng, đưa tay bắt được cổ tay thanh niên kia, trở tay vặn một cái, liền đem tay gã xoay đến phía sau. Thanh niên kia chỉ cảm giác một luồng lực lớn truyền đến, căn bản không cách nào kháng cự, thân thể không tự chủ được liệng một vòng, rơi vào khống chế của Tần Dương.
Tần Dương cũng không định làm gã bị thương, nhẹ nhàng đẩy gã một cái, thân thể gã không tự chủ được lảo đảo một cái hướng về phía trước, lại trở về bên cạnh Cao Tử Vân, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Vẻ mặt câu lạc bộ Tán Thủ đồng thời thay đổi, mặc dù Tần Dương không khiến Hổ Tử bị thương, nhưng chỉ dùng một chiêu chế trụ Hổ Tử thì không phải ai cũng có thể làm được.
Cao Tử Vân sắc mặt nghiêm túc:
- Chân nhân bất lộ tướng, là một cao thủ đây!
Tần Dương cười cười, không nói chuyện, vươn tay hướng về phía Cao Tử Vân ngoắc ngoắc, hắn biết rõ không thể tránh được đánh một trận với Cao Tử Vân.
Cao Tử Vân đi đến trước mặt Tần Dương, nắm chặt hai tay, nghiêm túc nhìn chằm chằm Tần Dương, thái độ còn muốn trịnh trọng hơn so với lúc đối chiến Hùng Phong, Tôn Hiểu Đông.
Cao Tử Vân tới gần, sau đó đột nhiên ra quyền, đá chân, công kích liên tiếp như mưa rền gió dữ khiến người ta hít thở không thông.
Tần Dương bước chân di động, hai tay chống đỡ phá chiêu, dễ dàng chặn lại tất cả công kích của Cao Tử Vân.
Động tác Tần Dương nhìn qua cũng không nhanh, nhưng lại vô cùng có hiệu suất, càng thể hiện lên một loại cảnh đẹp ý vui.
Lý Tư Kỳ hai tay nắm chặt, con mắt mở to, nhìn chằm chằm vào giữa sân, nín thở, trái tim như muốn nhảy ra cổ họng.
Hà Thiên Phong cùng Lâm Trúc thì có một mặt hưng phấn, bọn họ đều thấy qua Tần Dương xuất thủ, Cao Tử Vân mặc dù lợi hại, nhưng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Tần Dương, hai người hiện tại chỉ có hứng phấn chứ không hề lo lắng.
Hội viên câu lạc bộ Taekwondo đều giật mình nhìn qua bên này, sắc mặt Hùng Phong càng phức tạp, thể diện của câu lạc bộ Taekwondo xem như hoàn toàn bị câu lạc bộ Tán Thủ phá nát, nếu video kia bị truyền đi, chỉ sợ câu lạc bộ Taekwondo càng nhục nhã hơn, thế nhưng bây giờ đã xuất hiện chuyển cơ?
Hùng Phong trước đó làm lơ ý kiến đám người Hà Thiên Phong, trực tiếp lấy lí do không chuyên nghiệp đá mấy người bọn hắn ra khỏi tiết mục Taekwondo của Tôn Hiểu Đông, ai biết bây giờ Tần Dương lại đứng dậy, ra mặt cho bọn họ, yêu cầu Cao Tử Vân xóa bỏ video?
Thật xấu hổ.
Tôn Hiểu Đông nắm chặt nắm đấm, sắc mặt kích động, lão đại ra tay rồi!
Tôn Hiểu Đông bị Cao Tử Vân đánh ngã, hắn cũng chịu phục, đối phương xác thực rất lợi hại, hắn không phải đối thủ, nhưng việc đối phương quay video lại tổn thương lòng tự trọng của hắn, nếu video này truyền đi, vậy sau này hắn còn thế nào ngẩng đầu làm người đây?
Mọi người mặc dù mới vào trường học không lâu, nhưng hắn biết rõ Tần Dương tuyệt đối là một người có bản lĩnh, điểm này cả phòng 306 đều công nhận, chỉ cần hắn đã ra tay thì không có chuyện sẽ thua.
Tần Dương đột nhiên xuất thủ, cầm lấy cổ tay Cao Tử Vân, thân thể đột ngột tiến lên, bả vai chạm vào ngực hắn, sau đó đột nhiên phát lực. Cao Tử Vân với thân hình khôi ngô tức khắc bay lên, bị Tần Dương ném qua vai đè trên mặt đất.
Lần này ngã không nhẹ, bị ngã khiến đầu óc choáng váng nên Cao Tử Vân vùng vẫy một hồi, trong lúc nhất thời không đứng lên, nhìn có vẻ chật vật.
Sắc mặt mấy thanh niên câu lạc bộ Tán Thủ thay đổi, Cao Tử Vân là phó hội trưởng của bọn họ, cũng xem như là một cao thủ, lại bị người dễ dễ dàng đánh ngã?
- Cùng tiến lên!
Một thanh niên hét lên một tiếng, lập tức vây quanh Tần Dương.
- Hèn hạ!
Tôn Hiểu Đông rống to một tiếng, nắm chặt nắm đấm liền vọt tới bên này, nhưng mà mới vọt lên mấy bước, hắn liền ngừng bước chân, ánh mắt khiếp sợ nhìn phía trước.
Tần Dương ra chân!
Một hội viên mới tới gần Tần Dương đã bị hắn hung hãn đá ngang eo, thanh niên này bị đá bay lên, bay ra ngoài gần 2 mét!
Tần Dương hạ chân xuống, tiến lên trước một bước, chân phải lần thứ hai giơ lên, mang theo tiếng gió đột nhiên đá lên cổ người thứ hai.
Thanh niên kia căn bản là không kịp tránh né, trơ mắt nhìn cái chân này quét tới, chân mang theo gió thổi bay tóc hắn lên, nhưng mà một cước này khi tới gần cổ hắn trong nháy mắt mạnh mẽ ngừng lại.
Sau lưng hắn lập tức tuôn ra mồ hôi lạnh, một cước này tốc độ quá nhanh, hơn nữa lực độ rất mạnh, hắn không chút nào hoài nghi một cước này nếu đá trúng, cổ của mình nhất định sẽ bị đá gãy!
- Các người luyện võ chính là để ức hiếp kẻ yếu à, đánh không lại thì cùng nhau tiến lên?
- Dừng tay!
Cao Tử Vân từ trên mặt đất hô lớn một tiếng, sau đó giãy dụa lấy đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Tần Dương đã nhiều hơn mấy phần kính sợ.
Hai cước vừa rồi của Tần Dương hắn thấy được, cũng dọa sợ hắn.
Lực đạo to lớn không nói, còn mang theo tiếng gió mạnh mẽ, có thể tưởng tượng được tốc độ kinh khủng đến cỡ nào! Càng đáng sợ chính là sự khống chế tự nhiên, với tốc độ như thế mà nói dừng là dừng, người bình thường tuyệt đối không thể làm được.
Chí ít, bản thân Cao Tử Vân làm không đến.
Đây là một cao thủ!
Cao Tử Vân đứng lên, hai tay để ở eo xoa xoa, nhe răng nhếch miệng quay đầu:
- Triệu Thanh, xóa video đi. Chúng tao nhận thua!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT