<!---->Bắc Thần cũng không phải dễ trêu, cái danh tiểu Bắc Bá cũng không phải là hư danh. Sau khi đánh ra chân hỏa, Bắc Thần cắn răng, liên tiếp lấy ra mười bốn tấm Hoàng phù thượng phẩm, đánh đuổi Cổ Tuấn khắp núi. Gương mặt tuấn tú mũm mĩm bị đánh tới biến dạng, mái tóc đỏ cháy khét lẹt, bị đốt mất nửa mái tóc, thê thảm vô cùng. Trên người hắn mặc pháp y thượng phẩm, nhưng vẫn bị Hàn Băng phù của Bắc Thần đóng băng thành cột băng.

Lúc đó Bắc Thần ra tay vô cùng lợi hại, mạnh mẽ đánh Cổ Tuấn phải phục mới thôi, cuối cùng còn chèn ép một lượng linh thạch lớn.

Cũng khó trách Cổ Tuấn lại ghi hận hắn lâu như vậy, sau khi tu vi lên cấp, vừa xuất quan liền tìm Bắc Thần xả giận.

Trải qua một trận chiến này, tên tuổi tiểu Bắc Bá vang danh, toàn bộ đệ tử dưới Cố Nguyên kỳ của Nam Huyền tông không ai không biết.

Cổ Tuấn bị thiệt lớn, sau khi trở về Thiên điện liền bị Ngọc Sơn chân nhân túm lấy ép bế quan, không đột phá Hóa Huyết tầng tám sẽ không cho hắn ra khỏi Thiên điện một bước.

Cổ Tuấn đứng ngoài phòng tu luyện của Bắc Thần gọi thật lâu, cũng không thấy ai đáp một tiếng, ngay cả những đệ tử núi thứ tư khác thấy hắn cũng vội vã chạy trốn ra xa. Cổ Tuấn đang muốn bạo lực đánh vỡ cửa thì Bắc Thần lạnh lùng đi ra, trên tay còn cầm thẻ ngọc giới thiệu Cực Đạo cung.

- Ha ha, ta còn tưởng rằng ngươi định làm rùa đen rút đầu, hẳn là nghe tin tiểu gia lên cấp Hóa Huyết tầng tám, sợ vỡ mật đi.

Từng gặp kẻ hung hăng nhưng chưa thấy ai hung hăng như vậy! Mỗi lần nhìn thấy Cổ Tuấn, Bắc Thần đều muốn xông lên cho hắn vài cái tát.

- Cổ lưu manh, lông dài rồi thì dám quay về đây sao?

- Ngươi muốn chết, ngày hôm nay tiểu gia ta…

Cổ Tuấn nói còn chưa hết câu đã như thấy quỷ, chỉ vào Bắc Thần, sửng sốt, hồi lâu sau mới lên tiếng:

- Ngươi lên cấp?

Bắc Thần cười nói:

- Ta biết ngươi sẽ tới tìm ăn đòn, đương nhiên ta phải lên cấp, chẳng lẽ chờ bị ngươi phản sao.

Khóe mắt Cổ Tuấn giật giật, không tưởng tượng ra vẻ mặt của mình hiện giờ. Đừng nhìn hiện giờ Bắc Thần đang tươi cười, dáng vẻ hiền lành, khi ra tay quả thực vô cùng tàn nhẫn.

Cổ Tuấn cũng không biết Bắc Thần lên cấp Hóa Huyết hậu kỳ, nếu biết hôm nay hắn sẽ tuyệt đối không tới đây để xả giận. Lần trước sau khi bị đánh một trận, gia gia đã phân tích cẩn thận cho hắn. Tổng hợp thực lực của hắn và Bắc Thần hiện giờ, chỉ khi tu vi của hắn vượt qua Bắc Thần hai cấp mới có thể đánh bại được. Hiện giờ thì hay rồi, mình tu luyện lên cấp Hóa Huyết tầng tám, nào ngờ đối phương cũng lên một cấp.

- Đừng bày vẻ mặt nghệt như cứt ngâm vậy, gia có việc, nếu không có chuyện thì mau cút, hôm nay ta không có tâm tình đánh ngươi!

Bắc Thần lên cấp Hóa Huyết hậu kỳ, Cổ Tuấn biết ý niệm báo thù của mình đã thành thai chết trong miệng, nhưng ngoài miệng vẫn không chịu thua.

- Ngươi có thể bận bịu chuyện gì chứ, không phải là Cực Đạo cung mở ra sao. Ta cho ngươi biết, với cá tính hung hăng, thực lực cặn bã của ngươi, tiến vào mật cảnh Cực Đạo cung, tuyệt đối không sống nổi hai ngày.

Không đợi Bắc Thần trả lời, tâm lý Cổ Tuấn có phần vặn vẹo, mượn cơ hội này chọc ngoáy đối phương một chút, chí ít kiếm được chút lợi thế miệng lưỡi. Nhìn thẻ ngọc giới thiệu về Cực Đạo cung trong tay Bắc Thần, hắn biết Bắc Thần sẽ tham gia lần tranh cướp trong mật cảnh Cực Đạo cung này.

- Không bằng hiện giờ ngươi quỳ xuống dập đầu hai cái với tiểu gia, lại để tiểu gia ta đánh một trận, đợi khi vào trong bí cảnh Cực Đạo cung, tiểu gia sẽ bảo vệ ngươi.

So với Cổ Tuấn ương nghạnh, Bắc Thần thì tỉnh táo hơn nhiều, hắn vặn cổ kêu răng rắc.

- Cổ lưu manh, ta hỏi ngươi một vấn đề?

Xem tư thế muốn đánh nhau của Bắc Thần, Cổ Tuấn giật mình, muốn tát cho mình hai cái, không có tu vi tầng chín, sao tiểu gia lại nói những lời này đây, không phải là muốn gây chuyện sao!

- Chuyện gì, ngươi hỏi đi, tiểu gia sẽ xem tâm tình để đáp ngươi.

Khóe miệng Bắc Thần hơi nhếch lên, cười lạnh nói:

- Ta muốn hỏi hiện giờ đánh ngươi tới sinh hoạt không thể tự làm được, thời gian một tháng có đủ cho ngươi khôi phục không?

- Ta nói cho ngươi biết, ngươi không thể làm loạn, nơi này là Nam Huyền tông, gia gia ta là điện chủ Thiên điện, là lão tổ Đạo Linh tầng hai, một ngón tay của người có thể bóp chết ngươi!

Trước đây Cổ Tuấn gây chuyện khắp nơi trong Nam Huyền tông chưa từng xưng ra danh gia gia hắn, lần này thực sự là đá phải tấm sắt, không chịu thua không được. Nếu thực sự muốn ra tay, trong lòng hắn không hề nắm chắc.

- Ngươi thôi đi, Ngọc Sơn lão tổ ước gì ta đánh ngươi tới bán thân bất toại, bớt phiền phức cho lão nhân gia!

Nếu là những đệ tử khác thì mới bị Cổ Tuấn dọa dẫm, nhưng Bắc Thần là ai chứ, năm đầu tiên hắn tiến vào Nam Huyền tông đã xông xáo ra danh xưng tiểu Bắc Bá, cũng suy đoán được chút tâm tư của các vị lão tổ.

Ngọc Sơn lão tổ tuyệt đối sẽ không trắng trợn bênh vực con cháu, chỉ cần không phế bỏ Cổ Tuấn, lão nhân gia nhất định sẽ một mắt nhắm một mắt mở. Hơn nữa có thể nuôi dưỡng ra đứa cháu cực phẩm như Cổ Tuấn, ai dám chắc tính cách vị Ngọc Sơn lão tổ này như nào!

- Tiểu Bắc Bá, tu vi ngươi không cao, lá gan lại đủ lớn, gia gia ta là Lôi Kiếp chân nhân cảnh giới Đạo Linh tầng hai, vậy còn không trấn áp nổi ngươi sao!

Đột nhiên, con ngươi Cổ Tuấn đảo một vòng, hai mắt lóe lên tinh quang, cười đểu nói với Bắc Thần:

- Chuyện hai ta ngày sau hãy nói, nói tới mật cảnh Cực Đạo cung, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi!

Nói xong mặc kệ Bắc Thần phản ứng như nào, Cổ Tuấn kéo hắn tiến vào phòng tu luyện, tiện tay đóng cửa lại.

Bắc Thần ngẩn người, tiểu tử này làm gì vậy, đưa dê vào miệng cọp?!

- Sao hả, ngươi bị đánh sợ bị người nhìn thấy sao, tiến vào nơi này ta nếu đánh ngươi mà phá hỏng đồ gì, ta sẽ bắt ngươi phải bồi thường!

- Nói linh tinh gì vậy, vừa rồi không phải đã nói rồi sao, chuyện hai ta để sau hãy nói. Gia gia ta nói rồi, ta muốn ngược đãi ngươi, ít nhất phải chờ tu vi của ta áp chế ngươi hai cấp, ta không ngốc, hiện giờ không đánh lại ngươi. Ta hỏi ngươi, ngươi dự định tiến vào Cực Đạo cung?!

Đối với việc thái độ Cổ Tuấn chuyển biến, Bắc Thần trong thời gian ngắn không biết phản ứng sao. Mới vừa rồi còn to mồm nói muốn đánh ta quỳ xuống van xin, chớp mắt đã lại hòa hảo rồi.

- Đúng vậy, không phải vậy sao ta lại đột phá vào thời điểm này.

Bắc Thần vừa khẳng định, nụ cười gian lại hiện trên khuôn mặt mập mạp của Cổ Tuấn.

- Ha ha, tiểu gia cũng muốn đi, muốn cân nhắc với ngươi một chuyện?!

- Nói!

- Nghe nói qua Đạo Chân tông Đạo Chân Thập Nhất Kiếm không?

Đạo Chân Thập Nhất kiếm, Bắc Thần đương nhiên biết. Nghe đồn rằng Nam Huyền tông, Bắc Huyền tông, Đạo Hư môn, Chính Nhất môn trong Nam vực thập tông chính là tông môn từ Đông Vực tiến vào Nam vực. Trong đó thực lực Nam Huyền tông mạnh nhất, Nam Huyền tông kém hơn. Mà Đạo Huyền tông, Đạo Chân tông, Đạo Linh tông chính là tông môn bản thổ Nam vực, thực lực hùng hậu, gốc gác sâu xa. Trong đó Nam Huyền tông và Đạo Chân tông không hợp nhau nhất, lãnh địa hai tông môn này giao với nhau, mấy ngàn năm qua xảy ra vô số trận chiến lớn nhỏ, chưa từng chấm dứt. Ba tông còn lại chính là Tử Khí tông, Hoàng Minh tông, Tiên Cực môn đều chúa tể một phương, chỉ là vị trí ba tông này nằm ở góc Nam vực, giao du không nhiều với bảy tông còn lại. Lại nói bên trong Nam vực, Nam Huyền tông có hai đối thủ một mất một còn, thứ nhất chính là Đạo Chân tông, còn lại là Bắc Huyền tông.

Đạo Chân Thập Nhất kiếm chính là các đệ tử khóa này tiến vào Đạo Chân tông, mười một nhân vật tư chất siêu quần, được những đệ tử Đạo Chân tông khác tôn sùng là tiểu Kiếm chủ.

- Ngươi nói là mười một vị tân tú tiểu Kiếm chủ mới xuất hiện?

- Không sai, chính là chúng. Bảy vị tiểu Kiếm chủ Thiên, Địa, Giang, Hà, Cốc, Đạo, Vũ đều đã tu vi Cố Nguyên kỳ trở lên, lần này sẽ không tham gia tranh cướp trong Cực Đạo cung. Bốn tên còn lại tu vi đều đã Hóa Huyết hậu kỳ, tiểu gia nghe nói lần này bọn họ tung ra những lời khó nghe, muốn trong mật cảnh Cực Đạo cung đánh cho Nam Huyền tông ta sấp mặt. Tiểu Bắc Bá, ngươi cũng coi như nhân vật có tiếng tăm trong số các đệ tử Hóa Huyết kỳ Nam Huyền tông chúng ta, có hứng thú làm thịt bọn họ hay không?

Đạo Chân tông là tử địch của Nam Huyền tông, nếu không phải thực lực hai phái tương đương, ai cũng không làm gì được đối phương, sớm đã đánh giết tới trời đất u ám. Có thể giết mấy vị tiểu Kiếm chủ của Đạo Chân tông, Bắc Thần đương nhiên cũng cảm thấy có hứng thú, nếu làm được khẳng định sau này tông môn sẽ có ban thưởng phong phú.

- Tu vi bọn họ như nào?

- Hồng kiếm Miêu Chấn, Hắc kiếm Miếu Thương đều đã tu vi Hóa Huyết tầng chín, Điện kiếm Miếu Hoàng, Tang kiếm Miếu Phong đều đã tu vi Hóa Huyết tầng tám, mục tiêu của chúng ta là Điện kiếm Miếu Hoàng.

Hồng Hắc Điện Tang bốn vị tiểu Kiếm Chủ, tuổi tác xấp xỉ với Bắc Thần, đều chừng mười bốn tuổi, thời gian bái nhập Đạo Chân tông còn hơi ngắn, vì lẽ đó tu vi mới dừng ở Hóa Huyết hậu kỳ.

- Sao lại chọn hắn, nghe đồn kiếm của hắn rất nhanh, cho dù Hồng kiếm, Hắc kiếm cũng không nhất định là đối thủ của hắn.

- Ngươi đây không biết rồi, ta đã cẩn thận điều tra, hai người Hồng kiếm Hắc kiếm là tỷ đệ sinh đôi, xưa nay đều như hình với bóng, nghe nói bọn họ có một bộ bí thuật cảm ứng tâm linh đặc biệt, sau khi tiến vào Cực Đạo cung rất dễ đã có thể hợp lại với nhau. Tang kiếm còn lại khá đặc thù, giỏi về trốn chạy ẩn nấp, chỉ có tên Điện kiếm này cao ngạo lạnh lùng, sau khi tiến vào mật cảnh nhất định hắn sẽ hành động đơn độc, lấy thực lực của hai chúng ta, chỉ có thể tìm Điện kiếm ra tay.

Cổ Tuấn càng nói, Bắc Thần càng cảm thấy không đúng:

- Cổ lưu manh, bốn vị tiểu Kiếm chủ của Đạo Chân tông này, tông môn nhất định sẽ phái mấy vị sư huynh Hóa Huyết tầng chín đi đối phó, ngươi tích cực như vậy, còn muốn lôi kéo cả ta, ta rất hoài nghi động cơ của ngươi!

Bắc Thần vừa nói, Cổ Tuấn mặt đỏ lên, nói:

- Tiểu Bắc Bá, ngươi có ý gì vậy, tiểu gia ta chính vì muốn kiến công lập nghiệp cho tông môn, muốn giết thiên tài Đạo Chân tông từ trong trứng nước.

Bắc Thần cười ha ha, trong này khẳng định có vấn đề!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play