<!---->Năm ngày sau, Bắc Thần tu luyện trong thất, trong đó một
đạo ngân phù trôi nổi giữa không trung, lưu quang sáng sủa, phù lực dồi
dào. Bắc Thần ngồi thẳng ở một bên, phù bút màu son trên tay uốn lượn,
một chút linh mực không ngừng nhỏ lên trên ngân phù.
“Này đã muốn là tài liệu của Liệt Hỏa Phù phần thứ ba, phẩm chất thú hồn của trăn Hỏa Linh kia quả nhiên cao, miễn cưỡng có thể luyện chế sáu
phần. Hai phần trước đều thất bại, lần này nhất định phải thành công a!”
Giấy bạc trải ra, màu son điểm mực, càng viết càng nhiều, linh hỏa kỳ
cảnh bên trong, một đạo nguyên phù thứ phẩm uy thế phi phàm sắp hình
thành.
Điểm một bút, chấm thêm một ít mực, long xà diễn nghĩa!
“Lại tới thời khắc mấu chốt, ngưng lại cho ta!”
Tiếng dài vừa quát, thân mình Bắc Thần cũng động giữa không trung, tay
phải nắm chặt phù bút màu son, không ngừng nguệch ngoạc, hình thành linh lực tăng thêm cho tấm phù cuối cùng. Linh quyết tay trái vừa động, một
phần hồn lực trăn Hỏa Linh đã sớm chuẩn bị tốt từ trong vòng ngọc châu
bay ra, hóa thành một hư ảnh trăn Hỏa Linh mê nị. Theo phù quyết dẫn
dắt, hư ảnh kia từ đầu đến chân bắt đầu tiến vào bên trong phù. Cùng lúc đó, một phần tinh huyết yêu thú cũng di động vào khoảng không, ngưng tụ ở trên ngòi bút ngắn, cuối cùng một lần thêm lên ký hiệu vốn có trên lá bùa.
Nguyên phù thứ phẩm Liệt Hỏa Phù hoàn thành, trong cả tòa mật thất, một
luồng nhiệt hiện ra giữa không trung, linh lực đảo loạn bốn phía.
Thành phù chỉ kém một bước cuối cùng, sắc mặt Bắc Thần nghiêm túc, phù
quyết trên tay lưu chuyển bay nhanh, không thấy một tia hỗn loạn.
Trăn Hỏa Linh thu nhỏ kia đã muốn tiến vào trong lá bùa một nửa, Bắc
Thần múa may phù bút ở tay phải, không ngừng thêm vào phù lực. Tay trái
đưa ra khoảng không, đưa vào trong túi trữ vật, lấy ra một quả linh đản
của nhện Hàn Băng, thuận thế phá ra một lỗ hổng. Bắc Thần hút lấy mãnh
liệt, hút luồng nguyên lực sinh mệnh tinh thuần này vào trong đan điền.
Sau khi được lực lượng này bổ sung, linh lực Bắc Thần toàn thân lại sung túc. Liên tiếp đánh ra phù quyết, toàn bộ khắc trên phù. Lá bùa màu bạc óng ánh, sinh ra một lực hấp dẫn, hấp thu toàn bộ hư ảnh của trăn Hỏa
Linh vào bên trong.
Trong chớp mắt bắt lấy thành phù này, Bắc Thần cắn lên đầu lưỡi, phun
toàn bộ một giọt tinh huyết của chính mình lên trên lá bùa.
Sau một lát, phía trên lá bùa, phù văn cuối cùng xuất hiện, liền yên ổn
dần. Lá bùa nguyên bản màu ngân bạch, cũng biến ra vẻ đỏ rực của lửa, ẩn ẩn có thể thấy bên trong có một con trăn Hỏa Linh nho nhỏ du động lui
tới.
“Hô!”
Tâm thần buông lỏng, Bắc Thần từ giữa không trung ngã ngồi trên mặt đất. Hắn cũng bất chấp rất nhiều, hai tay cầm lấy linh đản của nhện Hàn Băng hút vào, rất nhanh bổ sung linh lực cùng tinh thần bị tiêu hao.
“Nguyên lại ta còn tính giữ lại hai quả trứng này, để giúp ta tăng tu
vi. Hiện tại xem ra là phải cần nhiều hơn, chỉ dựa vào hai quả linh đản
này rất nhanh bổ sung năng lực của linh lực, mới có thể bù vào tu vi tự
thân của ta không đủ, bổ sung vào chỗ thiếu hụt linh lực trong cơ thể.
Chỉ có như vậy mới có thể luyện chế ra nguyên phù thứ phẩm. Thú hồn của
trăn Hỏa Linh còn có thể luyện chế ra ba phần. Còn thú hồn con nhện bị
Địa Hỏa Linh làm cho tổn thương đặc biệt nghiêm trọng, tách ra được ba
phần tài liệu, cũng không biết cuối cùng có thể luyện chế ra lá bùa nào
không.”
Thú hồn của trăn Hỏa Linh, sau khi Bắc Thần phân ra, tổng cộng là có sáu phần tài liệu. Nguyên bản, thú hồn của yêu thú Cố Nguyên tầng một, phân chia ra, nhiều nhất là hình thành năm phần tài liệu. Cũng vì trăn Hỏa
Linh này có tu vi thâm hậu, đã là Cố Nguyên tầng một đỉnh phong, mới có
thể tách ra được nhiều như vậy. Theo Bắc Thần phỏng chừng, nếu là thú
hồn trăn Hỏa Linh toàn thịnh, hẳn là có thể tách ra ít nhất tám phần tài liệu phế phù.
Chính là thú hồn của nhện Hàn Băng kia, bởi vì một trận đại chiến, tiêu
hao rất nhiều, cuối cùng chỉ tinh luyện ra được ba phần tài liệu.
Mượn nguyên lực sinh mệnh của linh đan bổ sung, Bắc Thần rất nhanh khôi
phục được khí thần, há mồm hấp mạnh, thu phù cấp nguyên bản trôi nổi
giữa không trung vào trong đan điền khí hải.
Nguyên phù thứ phẩm, có thể bộc phát ra uy lực của Cố Nguyên kỳ, đã có
thể thu tiến vào trong đan điền khí hải, nhận tẩm bổ của huyết khí của
linh lực trong đan điền khí hải. Bình thường, nguyên phù thứ phẩm chỉ có thể sử dụng ba lượt, được nuôi dưỡng trong cơ thể tu sĩ càng lâu, uy
lực bùng nổ cũng càng lớn.
Bắc Thần ở thời khắc nguyên phù thành hình, tiến nhập vào trong tinh
huyết của chính mình, khiến cho nguyên phù này tương liên với tâm thần
của hắn, huyết mạch thân cận. Liệt Hỏa Phù này tiến vào trong đan điền
của Bắc Thần, cũng chỉ là im lặng hấp thu linh lực huyết khí bốn phía,
củng cố uy thế, cũng không có phóng thích ra nhiều uy áp của phù. Nếu
không phải như thế, tùy tiện hấp thu một loại nguyên phù thứ phẩm vào
trong đan điền, Bắc Thần mặc dù không chết, cũng sẽ vì đan điền khí hải
trở nên quá đầy dẫn đến nổ tung khiến cho tu vi toàn bộ hao phí. Dù sao, một đan điền khí hải của một tu chân giả Hóa Huyết tầng bảy vẫn là thập phần bạc nhược, căn bản là không thể thừa nhận uy lực của một đạo
nguyên phù thứ phẩm.
Căn cứ vào ghi chép của tông môn, trong mật cảnh Cực Đạo Cung, cấm đoạn
từng lập, trời định áp chế tu chân giả. Cho dù là đệ tử này mang theo
nguyên phù thứ phẩm hoặc là huyền khí thứ phẩm, sau khi tiến vào cũng
nhiều nhất có thể phát huy năm phần uy lực của phù hay là pháp bảo. Còn
là nguyên phù trung phẩm, huyền khí trung phẩm, lại ngay cả tiến vào
cũng không để đi vào.
“Nói đến như thế, ta thật ra có một tay sát thủ, đến lúc toàn thịnh lực
nguyên phù thứ phẩm, ai cũng ngăn cản không được mấy chiêu. Đáng tiếc là có chút ít, vẫn là tranh thủ luyện thêm mấy tấm thôi.”
Năm ngày kế tiếp, Bắc Thần dùng hết toàn bộ tài liệu chế phù, cuối cùng, tổng cộng chế tạo ra hai tấm Liệt Hỏa Phù, một tấm Hàn Sương Phù.
Nhìn vào trong đan điền khí hải của chính mình, ba tấm nguyên phù hơi
thở bất phàm xoay chung quanh bảy viên huyết tinh, trong lòng Bắc Thần
mới có chút sức lực.
Nguyên phù thứ phẩm, ba phần thành phù dẫn, coi như không tồi.
“Thời gian cách mật cảnh Cực Đạo Cung mở ra còn có nửa tháng, không nghĩ tới mười mấy ngày nay hấp thu hai quả trứng nhện Hàn Băng, luyện chế ba đạo phù, tu vi của ta bất tri bất giác tiến bộ không ít, đã muốn là tu
vi Hóa Huyết tầng bảy trung kỳ rồi!”
Đối với tu vi tăng lên, Bắc Thần tự nhiên là vui sướng. hai quả linh đản nhện Hàn Băng có ẩn chứa nguyên lực sinh mệnh bên trong thật sự nồng
đậm. Sau khi Bắc Thần hấp thu toàn bộ, tu vi thăng tiến lên cũng là nằm
trong dự kiến. Mấy ngày nay, không ngừng múa bút linh lực, tinh thần tập trung cao độ, lại khiến hắn bức ra tiềm lực tự thân, tu vi bất tri bất
giác tăng lên.
“Luyện chế phù tốt lắm, kế tiếp chỉ cần lại bồi dưỡng tự thân đan điền
là tốt rồi. Ba đạo phù này đúng là con bài chưa lật để đối phó với Điện
Kiếm Miếu Hoàng kia, cũng là chỗ dựa của ta khi tiến vào trong mật cảnh
Cực Đạo Cung, không thể dễ dàng để lộ ra. Hay là nên lại luyện chế thêm
một nhóm hoàng phù thượng phẩm, để dùng lúc đối chiến, tinh huyết của
yêu thú kia còn lại một ít, dùng nó thêm vào linh mực vẽ phù, hẳn là có
thể gia tăng uy lực của hoàng phù thượng phẩm.”
Nguyên bản, phù trên người hắn đại bộ phận đều đổi ra ngoài. Sau khi gặp Trần Phi Lượng đã tiêu hao mấy tấm, lúc này trên người đã muốn không
còn dư lại bao nhiêu.
Đương nhiên, hơn ba mươi tấm hoàng phù trung phẩm đã trong phù dự trữ,
đối với đệ tử Hóa Huyết tầng bảy bình thường đã là tiêu chuẩn siêu cao.
Nhưng đối với Bắc Thần, này thật sự xa xa không đủ. Phải biết rằng,
trước mắt của hắn, thủ đoạn đối địch ngoài Tẩy Mặc, cũng chỉ có thể dựa
vào phù.
Sau khi lại chế ra hơn ba mươi tấm phù, dùng hết toàn bộ tài liệu duy
nhất chế phù trong dự trữ của mình, Bắc Thần mới yên lòng. Cẩn thận thu
một tấm phù phẩm chất bất phàm vào trong đặc thù, Bắc Thần bắt đầu ngưng thần khởi động luyện chế Mịch Tinh Nguyên Đan cùng Tinh Huyết Nguyên
Đan.
Có kinh nghiệm lần trước, Bắc Thần luyện chế ra Mịch Tinh Nguyên Đan xem như ngựa quen đường cũ, năm phần tài liệu, tổng cộng luyện chế ra mười
viên Mịch Tinh Nguyên Đan, tính lên có một phần nửa. Tính toán theo linh đan, bình thường là mười viên một phần, đương nhiên, càng là linh đan
cao cấp, càng rất thưa thớt, đều là tính ấn khỏa. Đan dược chín cấp:
nguyên đan, linh đan, huyền đan, vương đan, hoàng đan, đế đan, thần đan, tiên đan, đạo đan. Từ vương đan bắt đầu, mỗi một viên đều thập phần khó có được, ở Tu Chân Giới thập phần thưa thớt. Về phần ngoài hoàng đan,
Bắc Thần chính là từng xem một ít trong ghi chép cổ điển, nghe ở Tu Chân Giới trước mắt đã xem như là tuyệt tích.
Huyết tinh yêu thú là chủ yếu để luyện chế Tinh Huyết Nguyên Đan. Mà
Tinh Huyết Nguyên Đan đối với tu chân giả Hóa Huyết Kỳ có thể củng cố
huyết nguyên tự thân, ngưng tụ ra công hiệu độc đáo của huyết tinh. Còn
giá trị của Tinh Huyết Nguyên đan trong Nguyên Đan thượng phẩm tuyệt đối là đứng đầu.
Bắc Thần lần này đạt được ba viên huyết tinh, tổng cộng phân chia thành ba phần tài liệu.
Dùng mấy viên Thuần Huyết Nguyên Đan, sau khi khôi phục lại linh lực bản thân, Bắc Thần động đan quyết, liền khai hỏa toàn bộ luyện thất địa hỏa lực, ba lò bếp đầu thú đều bị đốt đỏ bừng.
Dựa vào phương thuốc dân gian ghi lại về Tinh Huyết Nguyên Đan, luyện
chế ra linh đan này, phải là lửa nóng bao quanh. Theo một phần linh
thảo, linh túy tiến vào trong lò luyện đan, một mùi hương dược liệu cũng tràn ngập khắp nơi. Lấy huyết tinh làm chủ, sau khi gia nhập vào trong
lò luyện đan, cả ba lò đầu thú đều bị một cỗ huyết khí bao vây.
Bắc Thần ngồi ngay ngắn một bên, không dám sơ suất, từng đạo đan quyết
đều dựa theo phương thuốc dân gian ghi lại, không được thêm vào trên lò
luyện đan, thúc giục địa hỏa luyện, lưu lại tinh hoa.
Ở ngoài dự kiến của Bắc Thần chính là hắn luyện chế Tinh Huyết Nguyên
Đan. Thế nhưng thần kỳ thuận lợi, ba lò luyện đan dược cuối cùng hoàn
thành, tổng cộng ra mười hai viên, thế nhưng đạt tới được bốn phần thành đan dẫn khó có được.
- Ta thật sự là một thiên tài!
Kỳ thật, thành đan dẫn của Tinh Huyết Nguyên Đan này cao cùng với toàn
thân hắn đã được cường thịnh lực huyết mạch cũng có quan hệ chủ yếu.
- Còn cách thời gian cuối cùng ba ngày, thành thật lợi dụng ba ngày này, ăn mấy viên Tinh Huyết Nguyên Đan, lại có thể thăng cấp một chút tu vi!
Sau khi trong lòng tính toán như vậy, Bắc Thần liền đóng cửa không ra ngoài, ăn linh đan, tinh tiến tu vi.
Mấy ngày này, Giả Tuấn lại tìm Bắc Thần, bắt gặp được mệnh lệnh từ chối
tiếp khách của hắn xong, không dừng lại bao lâu lại đi rồi.
“Tiểu Bắc Bá này, còn giả thần bí, sẽ không là sợ thua tính toán buông
tha tiến vào mật cảnh Cực Đạo Cung chứ. Hắn sẽ không đến lúc đó lấy ra
một lý do sứt sẹo là luyện công đau sốc hông bỏ lỡ thời cơ này đến tắc
trách qua loa với ta chứ, thật muốn là như thế đó, ta tìm người đánh
chết hắn!”
Cứ việc nghi vấn trong lòng thật mãnh liệt, nhưng Giả Tuấn cuối cùng vẫn thức thời không có cưỡng ép phá cửa.
Chỉ Điệp cũng tìm qua Bắc Thần một lần, thấy lệnh từ chối tiếp khách
cũng đi rồi. Nàng mấy ngày nay bế quan củng cố tu vi, làm chuẩn bị cuối
cùng cho hành trình bí cảnh. Tới gặp Bắc Thần chính là muốn dặn dò hắn
phải cẩn thận, sau khi tiến vào mật cảnh, tốt nhất đừng giống như ở
trong tông môn kiêu ngạo, giảo quái như vậy.
Một nhân mã khác lúc này đang tràn đầy oán niệm với Bắc Thần, mấy ngày
này cũng đã quá mức. Sau khi sắp xếp lại mọi vật, Trần Phi Lượng căm hận nói:
- Thật sự là thấy quỷ, tiểu tử Bắc Thần kia tránh ở ngọn núi Đệ Tứ Sơn
cũng không đi ra, đừng tưởng rằng như vậy ta sẽ không đối phó được
ngươi, chờ ngươi vào mật cảnh Cực Đạo Cung, ta sẽ khiến ngươi không thể
trở về.
“Bịch” một tiếng, sau khi bóp nát ngọc giản trong tay, trong mắt của Trần Phi Lượng trừng ra màu đỏ, thần tình dữ tợn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT