Edit: Hương Hương.

Bên ngoài có người gõ cửa hô: "Nhà Bá Quân, xảy ra chuyện gì thế, sao nửa đêm vẫn còn ầm ĩ?".

Bây giờ trời đã khuya, giọng Tống Như Hoa lớn như vậy, còn hô ma với quỷ, không trách được sẽ làm người ngoài tỉnh giấc qua đây hỏi xem có chuyện gì. Tần Phùng thị oán hận nhìn thoáng qua Tống Như Hoa, chê nàng đem người ngoài gọi tới. Nhưng thôn này không có lớn lắm, nếu nhà nào xảy ra chuyện gì cũng không thể che giấu. Nói cách khác, nói không chừng còn không biết người ta sẽ truyền như thế nào đâu.

Rơi vào đường cùng, Tần Phùng thị đành tự mình đi mở cửa, nhìn người tới, trên mặt mang theo ý cười nói: "Ai da! Tẩu tử, thế nào lại làm phiền làm ngươi chạy qua đây, thật là xin lỗi. Tức phụ ta tối khuya rồi còn không hiểu chuyện, để sáng mai ta dạy bảo nàng một chút".

Người đến là tức phụ của một đường huynh đệ của Tần Bá Quân, nhà mẹ đẻ họ Tống, mọi người đều gọi nàng là Tần Tống thị, cùng là hàng xóm, ngày thường nàng thích nhất chính là xem náo nhiệt.

Nếu như không cho nàng vào cửa, đó là chuyện không có khả năng, nàng trực tiếp uốn người một cái, cứ như vậy trực tiếp tiến vào, vừa đi vừa nói: "Ta nghe bên này thanh âm có phần không đúng, Như Hoa chính là đại công thần nhà các nguơi,, sinh cho các ngươi nhiều nhi tử như vậy, các ngươi cũng không thể khi dễ nàng".

Chờ tới khi nàng vào phòng, Tống Như Hoa đang bị nam nhân của nàng gắt gao đè nặng, nhưng cánh tay của nàng theo bản năng vẫn giãy giụa. Tới lúc nhìn đến trên mặt giống như là bị người đánh.

Tần Tống thị vội vàng nhào tới nói: "Tiểu tử ngươi giỏi lắm, hơn nửa đêm còn đánh tức phụ ngươi, còn không nhanh buông tay cho ta".

Tần Xương Khánh bất ngờ không đề phòng buông lỏng tay, tay Tống Như Hoa lại bắt đầu tự vả miệng mình.

Tần Tống thị còn tưởng Tống Như Hoa là bị phạt vả miệng, vội vàng nói: "Như Hoa, đừng đánh, đại nương nhìn tâm đều đau".

Nhưng là Tống Như Hoa sao có thể tự mình ngừng lại, dùng cái miệng sưng to cố sức nói ra hai chữ: "Cứu mạng".

Tần Tống thị và Tống Như Hoa vốn là người cùng một thôn, sau khi gả tới thôn này làm tức phụ vẫn luôn chiếu ứng lẫn nhau. Hơn nữa ngày thường nàng và Tống Như Hoa đều là người thích xem náo nhiệt, nên quan hệ càng thân mật không ít. Hiện tại nhìn nàng là cái dáng vẻ này, trong lòng càng miễn bàn có bao nhiêu đau lòng.

Tần Tống thị tiến lên lôi kéo Tống Như Hoa, còn chỉ trích Tần Phùng thị: "Ta nói đệ muội, nàng phạm vào sai lầm lớn gì mới để cho ngươi phạt nàng ác như vậy. Tâm ngươi sao có thể ác như vậy, ngươi chẳng lẽ đã quên lúc trước ngươi làm tức phụ thế nào sao?".

Tần Phùng thị giận đến không nói được, nhưng lại không nghĩ giải thích, nàng dùng ánh mắt ý bảo Đổng Phương tiến lên hỗ trợ.

Đổng Phương nhìn thấy thời cơ chín muồi, cười tiến lên giải thích: "Đại nương, ngươi cũng đừng tức giận, chuyện này không liên quan tới nương ta".

"Hừ! Ngoại trừ nàng còn có thể là ai?".

"Đại nương, ngài nghe ta giải thích, hôm nay vốn là xảy ra một ít chuyện nhỏ, tất cả mọi người lý giải một chút cũng liền xong. Cuộc sống này ai không hy vọng bình bình an an, hoà thuận tốt đẹp không phải sao. Chẳng qua Nhị đệ muội ta là người tính tình hiếu thắng, không chịu được chút ủy khuất. Cho nên, chạy đi tìm cháu gái đã xuất giá của ta về làm chỗ dựa. Tình Tình không biết từ đâu học được chút bản lãnh gì, thế nhưng lấy châm hướng lên trên thân người đâm, Như Hoa bởi vậy mới tự tát mình".

Lời nói này thật là xảo diệu, đem tất cả lỗi lầm đẩy tới trên người chi thứ hai. Một người gọi Nhị đệ muội, một người gọi là Như Hoa, rất dễ dàng có thể nhìn thấy ai thân ai xa.

"Các ngươi không phải đang lừa ta đấy chứ, nàng chỉ là một nha đầu sao có thể có bản lĩnh này?". Tần Tống thị có chút không tin hỏi.

Tần Tình Tình ở một bên hoàn toàn không để ý tới những người này, vẫn nhìn tình huống của Ngô Yến ở trên giường. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Chờ nhìn thấy đúng thời cơ, Tần Tình Tình nhanh chóng đem châm rút ra. Nếu như không phải lúc này có người hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm nàng, phỏng chừng cũng không nhìn thấy động tác của nàng.

"A! Nàng động, động".

Hà Mai Phương thấy Ngô Yến mở mắt, tâm tình phi thường kích động. Lúc này, người trong nhà mới có phản ứng nhanh chóng đi tới xem tình huống bên này.

Hà Mai Phương kích động nhìn Tần Tình Tình, nắm tay nàng nói: "Tình Tình, nương làm sao không biết ngươi còn có bản lĩnh này".

Tần Tình Tình cười lạnh nói: "Nương, chúng ta đã thật lâu không có gặp mặt nhau, cho nên ngươi không biết cũng là hiển nhiên".

Hà Mai Phương hiện tại đang kích động, nên không có nghe ra ý tứ trong lời nói của Tần Tình Tình, tích cực đi chiếu cố Ngô Yến. Ngược lại Tần Thịnh Sơn ở bên cạnh khe khẽ nói với Tần Tình Tình hai chữ cảm ơn.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play