15 phút sau Chanyeol cuối cùng cũng mò được tới bệnh viện với sự trợ giúp của bác google map. Mặt ỗng vẫn cứ toe toét cười (khoe răng) rồi mò tay vào túi lấy điện thoại để gọi cho Bún nhưng cứ tít...tít....mãi chẳng ai bắt máy cả, tính tít cứ kéo dài vô tận làm lòng người bồn chồn. Chanyeol vẫn hồn nhiên và tự nhủ "Chắc do Baekhyun nó bận" nên cậu đi bộ vào bên trong sảnh của bệnh viện để đợi Baekhyun

Còn Baekhyun ca phẫu thuật may rủi đã chính thức bắt đầu:

-BS Park(Sehun-em trai Chanyeol nên mang họ Park): Trong lúc đợi trưởng khoa thì bệnh nhân Na đã bị nghẽn tĩnh mạch và máu ở cửa gan không còn lưu thông được nữa

-BS Kim(Taeyeon): Nếu anh đến sớm hơn thì ta đã có thể xữ lí được việc lưu thông máu rồi (trách móc Baekhyun)

(Baekhyun bình tĩnh-không quan tâm đến lời nói của mợ Tae)

-kẹp

-BS Lee: Như BS Park đã trình bày, máu ở cửa gan không còn lưu thông được nữa

-BS Kim: Như thế sẽ rất khó để chiếc máu đông ra. Sao anh không dùng Gim mở rộng tĩnh mạch ra?

-Không (trả lời nhanh, gọn, lẹ) Tĩnh mạch ở cửa gan rất mỏng nên máu sẽ rất khó lưu thông, làm nh7 cách của cô thì mạch máu sẽ bị hủy hoại hoàn toàn

-BS Kim: Vậy không còn cách nào sao?

Baekhyun im lặng suy tư, mọi người đều dõi theo từng cử chỉ nơi đôi mắt đang u tư. Họ trông chờ vào tài năng thiên bẩm của Baekhyun. 5s cho việc tìm ra phương án mới Baekhyun cũng đã tìm ra cách thích hợp nhất rồi cậu từ tốn nói với mọi người:

-Tĩnh mạch của người hiến tặng ta vẫn còn chứ?

-BS Kim: ừ, rồi sao???

-Thay vì nối mạch máu tôi sẽ dùng tĩnh mạch xương chậu của người hiến tặng, phải phải đi đường vòng.

Các BS nhìn nhau và có vẻ họ đang e dè về phương án phẫu thuật mới của Baekhyun, nhưng họ tin là trưởng khoa tài năng của họ sẽ xữ lí ca phẫu thuật nguy hiểm này.

-Tôi sẽ nối tĩnh mạch xương chậu với tĩnh mạch cửa gan. Xin đưa tôi đi!

Người trợ phẫu thuật nhẹ tay đưa mâm kim loại đá có chứa tĩnh mạch của người hiến tặng cho Baekhyun. Baekhyun dùng kẹp, kẹp tĩnh mạch và khéo léo đưa vào trong tuyến gan để nối với động mạch chủ. Tất cả ánh mắt đang đổ về phía Baekhyun mọi người hồi hộp dõi theo từng thao tác của Baekhyun, sắc mặt ai cũng đầy lo lắng. Sau đó người trợ giản phẫu thuật lại đưa một mâm khác có chứa lá gan của người hiến tặng cho Baekhyun, Baekhyun nhẹ nhàng dùng tay lấy lá gan từ trong mâm kim loại đá ra và t vào khoang bụng của bệnh nhân.

-Khi tôi lấy được tĩnh mạch xương chậu, tôi sẽ tiến hành nối với tĩnh mạch cửa gan

-Chỉ khâu

-Kẹp

Baekhyun cẩn thận khâu lá gan vào tĩnh mạch chủ

-Cắt nhanh

-Giờ tôi sẽ tiến hành đẩy máu đẫy máu (xử lí thật chính sát từng chi tiết nhỏ)

-BS Park: Tĩnh mạch chủ đã lưu thông máu lại rồi

Bản điện tim đã nhảy lên từng nhịp khả quan các BS thở phào nhẹ nhõm và hướng mắt về phía máy điện tim

-BS Lee: Máu cũng đang chảy về gan

-(Baekhyun chớp mắt mắt vài cái) Giờ tôi sẽ tiến hành nối tĩnh mạch cửa gan

-Chỉ khâu

Nhưng rồi đột nhiên tay Baekhyun rung bần bật lên khiến cho cậu không thể kiểm soát nổi nó nên đã làm rơi dao phẫu thuật xuống sàn, mắt Baekhyun lại chớp chớp vài cái, trán đổ nhiều mồ hôi, đầu óc thì quay cuồng cả trời đất. Tay Baekhyun dính toàn là máu phải làm sao đây? Hãy cố gắng kiềm chế cơn khát máu lại đi Baekhyun à! Đó là bệnh nhân của cậu mà, hãy tỉnh táo lại đi. Baekhyun bắt đầu chao đảo chân của cậu không thể đứng vững được nữa, Các BS vội chạy đến đỡ Baekhyun còn chị Tae thì buông một câu *chảnh*

-Sao anh không nghỉ ngơi đi? để tôi làm phần còn lại cho.

-Tôi không sao

Baekhyun cố dùng hết sức nắm chặt lấy đôi tay mình lấy lại tỉnh táo ngay lập tức và tiến hành thực hiện các thao tác còn lại cho ca phẫu thuật (ơn trời cám ơn cậu Baekhyun à! vì cậu đã kiềm chế được nó, hãy tự hào vì cậu đã vượt qua nỗi sợ chính con người cậu)

-Cấy ghép gan đã hoàn thành, chỉ số sinh tồn?

Vâng, mọi thứ đều bình thường

-(mọi người đều tới tấp khen Baekhyun) Trưởng khoa cậu thật giỏi

Nhưng Baekhyun quay lưng đi thật nhanh ra bên ngoài, vừa ra đến phòng thay đồ thì Baekhyun khó thở, cậu thở gấp lắm mặt mày thì trắng bệch. baekhyun giờ hai bàn tay bé nhỏ ra rồi ngước mặt nhìn nó đôi mắt rưng rưng cậu giận mình lắm tại sao Baekhyun không phải là con người chứ? Baekhyun dùng tay đánh thật mạnh vào ngực trái nơi chứa một trái tim sắc lạnh chưa bao giờ đập trong suốt 24 năm qua. Cậu khóc rất nhiều rồi chạy thật nhanh ra ngoài bệnh viện để ngắm bầu trời trong xanh nhưng cũng chỉ để thả lòng mình trôi theo những đám mây bồng bềnh trên trời xanh, trút hết đi những ưu phiền về cuộc đời mình mà trôi xa mãi. Baekhyun chạy lướt qua chanyeol

Còn Chanyeol vẫn ngồi đấy đợi 2 tiếng đồng hồ rồi đấy, sao mà anh ngốc thế hả? Chanyeol mơ màng chuyện gì đấy rồi chợt thấy dáng Baekhyun lướt qua nên cậu vội chạy theo ra ngoài rồi Cậu ấy nảy sinh ra một ý đồ vô cùng đen tối "rảnh rỗi sinh nông nổi" là nấp sau bức tường để hù Bún nhà mình. Nhưng rồi gương mặt hí hửng chợt vụt tắt mà thay vào đó là những giọt nước mắt bắt đầu lăng lừng trên mắt rồi rớt vào khóe miệng nghe mặn đắng tê giá lòng ai......

Bún đang ngồi ở ghế đá ngẫn mặt lên trời cao nhìn mây bay mà nước mắt cứ trào ra tay thì liên tục đánh vào lòng ngực dằn vặt bản thân. Bởi nhìn Baekhyun đau thì lòng cậu lại càng thắt quặng hơn nữa, đau đến tận cùng. Một hồi sau Chanyeol khẽ lau nước mắt, cậu hít hít cái mũi vài cái rồi lấy lại tâm trạng vui vẻ đi ra chỗ Bún vì Chanyeol không muốn để cho Baekhyun nhìn thấy cậu khóc vì cậu cậu ấy, Baekhyun sẽ càng cảm thấy tội lỗi hơn nữa cậu ấy hoàn toàn cô độc ở cái thế giới loài người này này

Chanyeol chạy đến cặp cổ Baekhyun rồi thò cái mặt cười nham nhỡ ra làm cho Baekhyun giật cả mình, Cậu ấy hét to lên:

-Này cậu làm gì ở đây thế hả?

-Thì mang cơm đến cho cậu!

Baekhyun vội lau nước mắt cũng hít hít cái mũi vài cái rồi đưa tay trái ra kéo tay áo nhìn đồng hồ

-O...4h rồi...sao cậu không về mà còn ngồi đợi hả?

-Đã nói là ăn một mình buồn lắm mà! à mà nè làm gì mà không nghe điện thoại hả?

-Để điện thoại trong phòng rồi, tại hồi nãy có ca phẫu thuật

-Hả? ngày đầu tiên đi làm đã có lịch phẫu thuật rồi hả? Bệnh viện gì mà ép người quá đáng vậy hả? đi kiện cho tuiiiii

-Tại đây là ca phẫu thuật cấp mà, mà Chanyeol cậu chưa ăn trưa luôn sao?

-Chứ còn sao nữa

-(Baekhyun cười tươi như bông) thế cơm đâu rồi cho tớ ăn với đối bụng quá à............!

-Nè......(Chanyeol xìa hộp cơm ra đưa cho Baekhyun)

-Woa..Woa....nhìn ngon quá ta?

-(Chanyeol kí đầu Baekhyun một cái) Xạo sự hả? chưa ăn sao biết ngon? mà ăn rồi thì cậu cũng đâu có biết được mùi vị ra sao? Lưỡi của cậu có nhận biết được vị đâu?

-hứ....Nhìn bắt mắt thế thì chắc là ngon thôi (chu mỏ)

-Thôi ăn đi

-Mà cậu mua hay làm đấy????

Chanyeol chìa ngón tay dán băng cá nhân ra đưa cho Baekhyun xem

-Thấy gì không?

Baekhyun vội chợp lấy cái tay của Chanyeol *xoa xoa* vài cái rồi buông một câu phủ phàng

-Nè hết nợ rồi nha!

-(chanyeol mặt cười tủm tỉm-được ai xoa xoa tay cơ mà hết đau liền à, Rồi chợt đổi giọng an ủi) Ca phẫu thuật vừa nãy có vấn đề gì hay sao?

-Đâu có, nó thành công đấy chứ!

-Thế tại sao khóc hả? Baekhyun cậu hãy nói thật đi. không lẽ tớ không phải là bạn của cậu hả?

-Ờ....thì....ca phẫu thuật vẫn thành công nhưng (nước mắt tuôn ra) vào bước khâu tĩnh mạch gan thì tớ...tớ...(giơ bàn tay ra) cảm thấy chóng mặt và đứng không vững....Hình như tớ phải từ bỏ nghề BS này thôi Chanyeol à! tớ không hợp với chiếc áo trắng thiên sứ kia!...Tớ không đủ can đảm để đối mặt với nó nữa rồi.........!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play