Chanyeol đang loay hoay dọn đồ thì tiếng chuông tin nhắn reo lên, bạn biết đó là ai không???

-Chanyeol mình về đến sân bay Incheon rồi! nhắn địa chỉ nhà qua nhanh nha!

-Thôi ở đó đó đi, tớ ra đón cậu cho

Chanyeol cười tủm tỉm khi thấy tin nhắn của Baekhyun, không suy nghi gì nhiều Chanyeol chạy lại cái ghế sofa với tay lấy áo khoác rồi phóng ra ngoài cái vèo lái xe đến đón Baekhyun. Tới nơi rồi mà không thấy Baekhyun đâu cả, Chanyeol định móc điện thoại ra gọi cho Baekhyun nhưng mà ánh mắt cậu chợt tập trung về một hướng phía xa

-Cái gì lạ nhỉ???

Baekhyun đang nói chuyện với một cậu con trai chừng bằng tuổi cậu hai người còn ôm nhau nghe có vẻ thân thiết lắm, họ còn vỗ vai nhau. Máu điên của anh bạn Chan chồn nhà ta lại nổi lên. Cậu bước xuống xe tiến lại chỗ Baekhyun và người con trai kia đang đứng. Baekhyun quay sang thấy Chanyeol thì cậu ấy lại cười tít mắt và chỉ tay về người con trai đang đi cùng cậu:

-Chanyeol à! Anh tớ đây này!

-O...Anh trai cậu sao

Chanyeol nghe Baekhyun giới thiệu về anh trai mà mắt cậu tròn xoe ngơ ngác, xém chút nữa là hố rồi.....may quá...mặt Chanyeol hơi lúng túng sau đó cậu cố làm ra vẻ bình tĩnh và cuối gặp người một góc 45 độ chào anh Luhan

-Vâng, em chào anh ạ! Em là bạn của Baekhyun

-Chào em. em là Bạn thân của Baekhyun ở Newyork phải không?

-(gảy gảy đầu) dạ vâng (nở nụ cười khoe răng rạng rỡ)

-Chanyeol à về nhà thôi!

-Ơ thế còn anh cậu?

-À anh có việc ở tòa án nên anh phải đi gấp, nên anh chỉ đưa Baekhyun về đến sân bay thôi. tạm biệt bọn em nhé!

-Vâng

-Vâng, anh đi thông thả ạ!

-Về thôi Baekhyun

Hai người đi bộ ra ngoài xe thì Baekhyun lại đứng như trời trồng cậu nhìn xe của Chanyeol không chớp mắt

-Woa...xe của cậu hả?

-Ùm

-Woa woa...đúng là không hổ danh là con nhà giàu há!

-hì hì

-Hazza...mà không biết chừng nào xe của mình mới được chuyển về nữa

-Chắc vài ngày thôi

-Mai là mình đến Bệnh viện rồi!

-Thôi Baekhyun cậu lấy xe tớ đi đỡ đi, vả lại tớ chỉ ở nhà làm nghiên cứu thôi không đi đâu nhiều

-cảm ơn cậu nha Dẹo!

-Nữa lại lôi cái nick name của tui ra nữa rồi!

Hai người cứ nói chuyện huyên thuyên từ sân bay về đến nhà.....Về đến rồi Baekhyun lại một lần ngạc nhiên khi nhìn thấy ngôi nhà của Chanyeol nó to vô cùng với nét kiến trúc truyền thống nhưng lại mang cái cái gì đó rất hiện đại tiện nghi, bước vào trong lại càng ngạc nhiên khi thấy đồ đạc vẫn còn để trong vali. Ông Chanyeol làm biếng không dọn đồ đây mà.....Hazza tội thân cho thằng Bún lại phải khom lưng đi dọn dẹp nhà cửa trong khi đồng hồ đã điểm 8h tối

Sáng hôm sau Baekhyun đến Bệnh viện để nhận việc, cậu mặc một chiếc áo khoác màu xám dài gần đến đầu gối và một chiếc áo len cao cổ màu đen, tay thì đeo một chiếc đồng hồ da màu nâu, đầu tóc thì chải gọn gàng tóc mái để ngang chân mày những thứ ấy làm tôn lên nước da trắng của Baekhyun, cậu nở một nụ cười rạng rỡ tỏa nắng khắp cả bệnh viện như mang đến một tia nắng ấm áp chen vào cái thời tiết se se lạnh giữa thu. Ôi Bác sĩ hot boy không chê vào đâu được vừa lịch lãm vừa quyến rũ lại hợp thời trang Bước vào đến cổng Bệnh viện thì ai cũng nhìn Baekhyun với đôi mắt tròn xoe chữ "O" và khẩu miệng chữ "A" kèm theo đó là sự xuýt xoa của các y tá, bệnh nhân "oa...anh ấy đẹp trai thật ý!", "người gì mà đẹp như thiên thần vậy trời", woa cách ăn mặc hợp thời trang thật ý, quả là không chê vào đâu được"

sở dĩ cậu là một nhân tài được viện trưởng thuyết phục về Hàn Quốc để làm việc cho BV nên Baekhyun có lẽ sẽ được ông ấy nâng đỡ. Quả thật không sai Viên trưởng đã đích thân xuống cửa BV để đón Baekhyun và bắt tay một cái rất ân cần. Vì Baekhyun không muốn ai biết được thân phận của mình nên cậu trao đổi với viện trưởng thiên về điều kiện phòng làm việc của mình: phòng cậu phải để máy lạnh và không được đặc lò sưởi, phải được bảo mật nghiêm ngặt và không ai có quyền chạm tay vào cửa phòng khi không có sự cho phép của Baekhyun

Những yêu cầu của Baekhyun được viện trưởng gật đầu chấp nhận ngay lập tức dù có vẻ hơi lạ và bất bình thường giữa cái thời tiết 20 độ C thế này mà còn bật máy lạnh và không để lò sưởi nữa. Nhưng vì không muốn bỏ lỡ một nhân tài như tiến sĩ Byun đây nên ông đành chấp nhận. viện trưởng ân cần tiễn Baekhyun ra cửa phòng mặc dù trên cương vị mà nói thì viện trưởng Lee là tiền bối của Baekhyun nhưng xét về mặt tài năng thì Baekhyun hoan toan trội hơn ông rất nhiều nên ông càng phải tận dụng một nhân tài về cho Bệnh viện nổi tiếng nhất của Đại Hàn Dân Quốc này

-Đây là BS Kim, cô ấy sẽ dẫn cậu đến nơi làm việc

-Vâng, xin chào anh (Taeyeon cuối gập người chào một cách kính cẩn mặc dù cô là tiền bối của Baekhyun) mời anh theo tôi !

-Vâng, cảm ơn viện trưởng tôi xin phép đi trước !

cuối người chào viện trưởng Lee rồi quay sang chổ Taeyeon:

-vâng mình đi thôi BS Kim!

Baekhyun theo chân BS Kim đến phòng làm việc của mình, nhìn cô bác sĩ ấy có vẻ gì đó trông quen quen nhưng Baekhyun không để tâm đến cậu chỉ muốn đi thật nhanh đến phòng để kiểm tra các điều kiện trong phòng làm việc có đúng theo yêu cầu của mình không. Vừa đến phòng làm việc đập ngay vào mắt cậu là tấm bảng tên màu vàng sáng loáng được đặt ngay giữa bàn làm việc:" trưởng khoa Byun Baek Hyun" nhiệt độ trong phòng và điều kiện bảo mật rất phù hợp với yêu cầu mà Baekhyun đã thỏa thuận với viện trưởng. Nhưng chị BS ấy có vẻ hơi lắm lời khi góp ý về nhiệt độ của phòng làm việc

-Trưởng khoa! Anh có thấy là nhiệt độ phòng hơi lạnh không ạ?

-Vâng, cô không thích thì cứ việc bước ra

-Vâng tôi hiểu rồi ạ (cười nhẹ cho qua)

Chị ý bị Baekhyun phan thẳng vào mặt một câu đau lắm, thấy không nói chuyện hợp với trưởng khoa mới nên chị quay phắt lại định đi ngoài nhưng vừa mới quay sang thì chân Taeyeon bị trẹo do mang giầy cao nên ngã. Nhưng may mà có Baekhyun nhanh tay chạy đến đỡ chị ấy nếu không Baek thì chắc chị sẽ va đầu vào cửa phòng mất. Mặt đối mặt Hai người nhìn nhau và Taeyeon có vẻ hơi lúng túng khi nhìn thấy gương mặt xinh như thiên thần của Baekhyun và nụ cười rạng rỡ của cậu. Đến lúc này thì Baekhyun chắc chắn rằng mình đã gặp Taeyeon ở đâu đó rồi

-Cô không sao chứ?

-Vâng, tôi không sao, cảm ơn trưởng khoa ạ! (lại cuối gật người đầy kính trọng)

-Khoan đã

-Vâng, anh có việc gì cứ nói ạ?

-Hình như tôi gặp cô ở đâu rồi thì phải?

-Gì cơ........(hơ hơ...ngượng cười) làm gì có ạ!

-Không lẽ tôi nhìn lầm

-vâng anh nhìn lầm tôi với ai rồi trưởng khoa. Tôi chưa bao giờ gặp anh cả.

-(gảy gảy đầu vẻ khó hiểu-đáng yêu) à haha vậy chắc tôi nhìn lầm rồi! cô đi ra ngoài để tôi thay đồ

-vâng (lại cười nhẹ để che vẻ ngượng ngùng)

Do bị mắc lỗi hai lần trong mắt của trưởng khoa nên Taeyeon đi thẳng ra bên ngoài cửa để đợi trưởng khoa đẹp troai xênh như tiên của mình ra, chứ ở lại bên trong vừa mắc cở vừa lạnh nữa

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play