Liễu Mộng Nhi thấy Trầm Tường ở chỗ này, trong lòng không khỏi cả kinh, đặc biệt là tư thế ngồi kia của Trầm Tường, mà Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh dĩ nhiên không nói gì, điều này làm cho nàng nghi hoặc không ngớt, bởi vì nàng nhìn ra được Trầm Tường cùng hai đại cự đầu này quan hệ không bình thường, bản thân nàng cũng giống như vậy.

Vũ Khai Minh liếc mắt ra hiệu cho Trầm Tường, Trầm Tường mới phản ứng lại, vội vàng đứng dậy, cung kính hành lễ cho Liễu Mộng Nhi, điều này làm cho trong lòng Liễu Mộng Nhi âm thầm buồn cười, đồng thời cũng có chút hài lòng, bởi vì thời điểm nàng cùng Trầm Tường ở chung, Trầm Tường sẽ không có chút quy củ.

Trầm Tường rất phiền muộn, quan hệ giữa hắn cùng ba vị cự đầu này đều là vô cùng tốt, nhưng hiện tại lại phải giả vờ giả vịt.

- Liễu nữ vương, ngươi là đến tìm sư muội sao?

Cổ Đông Thần cười hỏi, nhìn ra được hắn cùng Liễu Mộng Nhi quan hệ không tệ, bằng không cũng sẽ không xưng hô như thế.

- Đan trưởng lão không ở đây sao?

Liễu Mộng Nhi hỏi.

- Đã sớm không có hình bóng.

Vũ Khai Minh than thở.

Liễu Mộng Nhi có chút thất vọng:

- Ta dự định tới tìm nàng, cùng nàng đi Đan Hương Đào Nguyên, cho nàng giúp ta thu thập một ít linh dược, thực sự là đáng tiếc.

Trầm Tường sáng mắt lên, vội vàng nói:

- Liễu tiền bối, tiểu tử đang muốn đi Đan Hương Đào Nguyên, chưởng giáo bọn họ không yên lòng cho ta đi, không biết có thể đồng hành cùng người hay không? Đối với phương diện linh dược ta cũng hiểu một ít.

Nghĩ đến đồng hành cùng tiểu bại hoại Trầm Tường này, trong lòng Liễu Mộng Nhi có chút mâu thuẫn, nàng rất muốn ở cùng Trầm Tường, nhưng lại sợ Trầm Tường chiếm tiện nghi của nàng, đặc biệt là thời điểm không có những người khác.

- Liễu cô nương, tiểu tử này trêu chọc phiền phức rất lớn, hắn vội tới Đan Hương Đào Nguyên, một mình hắn đi chúng ta không yên lòng. Tuy rằng đường không phải rất xa.

Vũ Khai Minh nói.

Trong lòng Liễu Mộng Nhi thầm mắng Trầm Tường, lần trước Trầm Tường đi tới Thần Binh Thiên quốc của nàng, lần kia đều rất an toàn.

Đi Đan Hương Đào Nguyên Phiêu Hương thành xác thực xa hơn một chút, hơn nữa trên đường cũng rất dễ dàng bị mai phục, đối với chuyện này nàng cũng có chút bận tâm cho Trầm Tường, nàng gật đầu đáp ứng, điều này làm cho trong lòng Trầm Tường hồi hộp.

Thấy dáng dấp vui vẻ của Trầm Tường, trong lòng Liễu Mộng Nhi hừ một tiếng.

- Hiện tại đi thôi.

Trầm Tường nói, cảm giác câu nệ này để hắn thật không dễ chịu.

- Liễu đại tỷ, tiểu tử này liền nhờ ngươi.

Cổ Đông Thần nhìn Trầm Tường gật đầu, cười nói.

Trầm Tường không nghĩ tới tuổi của Liễu Mộng Nhi lại lớn hơn Cổ Đông Thần, Liễu Mộng Nhi cười nhạt, nói:

- Hai vị yên tâm đi.

Trầm Tường theo Liễu Mộng Nhi rời khỏi Thái Vũ môn, hắn là cùng Liễu Mộng Nhi đứng lên một phi bàn hình hoa sen của nàng, phi bàn này rất lớn, sau khi Trầm Tường thấy rời xa Thái Vũ môn, liền nằm xuống, phát ra một tiếng rên rỉ thích ý:

- Thật sảng khoái a!

- Tiểu bại hoại, quan hệ của ngươi cùng đám người Cổ Đông Thần không tệ lắm nhỉ!

Liễu Mộng Nhi kiều thối nói, ra sức ngắt cánh tay Trầm Tường một thoáng, lại tùy ý ngủ ở trên phi bàn của nàng như thế.

- Đó là đương nhiên, không phải quan hệ giữa ta cùng Mộng Nhi tỷ cũng không tệ đó sao?

Trầm Tường nằm ở trên phi bàn hoa sen kia, nhìn trời xanh nói:

- Mộng Nhi tỷ, đa tạ tỷ hỗ trợ ta luyện thể, ta rất dễ dàng liền giết chết gia hoả kia!

Liễu Mộng Nhi thấy Trầm Tường miệng lớn hít vào mùi thơm cơ thể trên người nàng, mặt hơi đỏ bừng lên:

- Tiểu bại hoại, gia hoả ngươi giết chết kia rất mạnh sao? Nói một chút xem.

Trầm Tường nói mính cùng Lữ Kiệt phát sinh xung đột cho Liễu Mộng Nhi, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi vô cùng giật mình.

- Gia hoả kia sử dụng nhất định là Quỷ Vũ, cha mẹ ta từng nói, người tu luyện Quỷ Vũ cuối cùng đều sẽ biến thành một người phát rồ, hơn nữa hiện tại chỉ có Ma Dương tông mới có, cho dù là Ma Dương tông, cũng đã cấm chế tu luyện, đây là võ học cấm kỵ!

Liễu Mộng Nhi hơi biến sắc.

Tiếp đó, Liễu Mộng Nhi lại nghe Trầm Tường giảng giải các loại sự tình hắn phát sinh cùng Lữ gia, nàng khẳng định chắc chắn nói:

- Lữ gia nhất định là cấu kết cùng Ma Dương tông, không nghĩ tới Thái Vũ môn các ngươi lại có loại người nguy hiểm này ẩn giấu.

- Nhưng vẫn là bị ta trừ đi!

Trầm Tường lặng lẽ cười nói.

Đối với Trầm Tường có thể giết chết một trưởng lão Chân Võ Cảnh chín đoạn, Liễu Mộng Nhi cũng cho rằng Trầm Tường là may mắn, nhưng hiện tại lại có chút hoài nghi.

- Đúng là bằng vào thực lực của ngươi giết? Ta nhớ được lúc chuyện này truyện ra, thực lực của ngươi còn chưa tới Chân Võ Cảnh ngũ đoạn đi!

Liễu Mộng Nhi nói.

- Có tin hay không là tùy tỷ!

Trầm Tường cũng không có giải thích, bởi vì hắn là mượn lực lượng của Long Tuyết Di, hắn cười cợt nói:

- Mộng Nhi tỷ, tỷ cũng nằm xuống đi, còn một đoạn đường rất dài đó!

Liễu Mộng Nhi hé miệng, dịu dàng nói:

- Có tin ta ném ngươi xuống hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play