Tokyo lại chìm trong màn đêm với bao ánh đèn lấp lánh từ khắp các tòa nhà… Nhưng, ở đâu đó thuộc vùng ngoại ô, sâu trong một căn biệt thự sa hoa lộng lẫy, những tiếng rên rỉ, tha thiết cầu xin cứ vang lên một cách rùng rợn.

Tại một căn phòng ngập tràn mùi máu tanh tưởi, Yori đang nhàn hạ ngồi trên đùi Kiyoshi, tay vuốt ve mấy sợi tóc của anh. Trước mặt hai người là một chàng trai bê bết máu..

– Này cậu à, tốt nhất là nên khai ra khi tôi còn nói nhẹ! – Kiyoshi lạnh lùng lên tiếng.

– … – Im lặng.

– Ái chà chà… – Yori cười khinh bỉ, tiến tới tên ấy. – Ngước mặt lên tôi xem nào! – Cô nâng cằm hắn lên, một gương mặt được trời ban, cũng không tệ.

– Mất thời gian quá!!! – Anh than thở.

– Khai mau! – Cô lạnh giọng.

– Không… bao giờ…

– Quào! Ngươi cứng rắn đấy!! Anh à, ta nên thưởng chứ??

– Anh giao hết cho em đấy!!!

Yori ném cho tên ấy một cái nhìn “âu yếm”. Rồi không chần chừ mà lấy gót giày của mình, cô dẫm mạnh lên đôi tay đang rướm máu của hắn. Nhưng lạ thay, hắn không hét hay la lên gì cả.

– Ngươi được lắm!!! Là người của bang nào, nói mau!?

– Cô… nghĩ tôi sẽ… sẽ khai à… hahaha…

“Đoàng”

Tiếng cười của hắn tắt ngúm. Cả cơ thể hắn gục xuống sàn, máu từ thái dương chảy ra lênh láng. Kiyoshi nhìn hành động của cô vợ yêu mình mà mồm ngậm lại không được. Dã man thật. Không hổ danh mấy tên đàn em trong bang gọi cô là “Nữ Vương”.

– Đi thôi anh, ở đây kinh tởm quá!

Nói rồi, cả hai khoác tay nhau đi ra ngoài. Mấy tên đàn em như quá quen với việc này, liền nhanh chóng đi dọn dẹp chiến trường mà không cần mệnh lệnh.

Trên xe…

Gió thổi vi vu khiến cơn buồn ngủ ập đến, mi mắt Yori nặng trĩu, rồi từ từ nhắm hẳn lại. Kiyoshi khẽ liếc nhìn qua cô, phì cười trước độ đáng yêu của cô. Quả thực như mấy tên gian hồ hay đồn, một Yori đời thường thì rất dễ thương, đôi khi còn lạnh lùng. Nhưng, một khi Yori đã bước vào những trận chiến thì lạnh cực độ, hàn khí nguy hiểm cứ tỏa ra xung quanh cô. Chỉ nghĩ đến thôi cũng đã rùng mình.

Do đường về nhà còn dài mà Kiyoshi cũng khá mệt nên anh đỗ xe vào một căn nhà. Đó là nhà của anh, anh mua để khi nào rảnh rỗi thì vào chơi. (Lắm nhà thế!!)

– Vợ à, đi vào nhà ngủ đi!!!

– Um… Anh bế em…

Kiyoshi bật cười, anh nhẹ nhàng bế cô lên rồi đi vào nhà. Khẽ đặt cô xuống giường, điều chỉnh cô nằm ngay ngắn xong, anh đi vào phòng tắm.

15 Phút sau, anh bước ra ngoài. Mắt anh bỗng mở to hết cỡ…. Trên chiếc giường kingsize ấy, Yori ngồi ở đầu giường, bộ đồ đen của cô được thay bằng chiếc áo sơmi rộng thùng thình của anh, cô còn cởi hẳn hai cúc áo đầu, để lộ làn da trắng trẻo. Tai cô đeo headphone, mắt nhắm hờ..

– Cô… là ai? Còn… còn vợ tôi.. đâu?? – Kiyoshi lắp bắp.

– Hử?! Anh nói gì vậy? Vợ anh đang ở đây nè! – Cô bỏ headphone xuống, đi tới ôm chầm lấy cổ anh.

– Nhưng… sao em lại… mà áo này của ai đây??

– Của chồng đó!! Thôi, tới đây em sấy tóc cho!

Cô lôi anh lên giường, rút máy sấy trong tủ ra sấy tóc cho anh. Mặt anh vẫn cứ đơ, nhìn chằm chằm vào dáng người nhỏ nhắn trong chiếc áo của mình, anh khẽ nuốt nước bọt một cái.

– Xong rồi đấy!!! – Cô khẽ vò mái tóc bóng mượt của anh, cười tươi.

– Lại đây ngồi nào! – Anh đặt cô ngồi lên đùi, đối diện với mình.

– Hôm nay anh cứ như người mất hồn ấy!!

– Do em thôi!! Nữ vương của lòng anh!

– Em ghét cái tên ấy, nghe nó ác độc quá!!

– Vậy thôi, anh không gọi như vậy nữa!

Cô cười tươi ôm chầm lấy anh. Lén hôn lên má anh một cái khiến anh sững người.

– Em ngày càng hư hỏng đấy nhé!! Phải phạt mới được!

Anh cười gian rồi đẩy cô nằm xuống, tham lam hôn lấy đôi môi ngọt ngào kia.

– Khó thở… buông em…

Cô đánh nhẹ vài cái vào bờ ngực rắn chắc của anh, hô hấp ngày một khó khăn hơn. Anh nhếch mép cười, lợi dụng đôi môi cô mở hé mà đưa chiếc lưỡi tinh nghịch vào vui đùa. Tay ngứa ngáy lần mò mở bung cúc áo cô ra… Một giây..

Hai giây…

Ba giây…

“Ahhhhh”

Tiếng la thất thanh của anh khiến đàn chim tội nghiệp phải rời tổ. Chẳng qua là, sau khi cảm nhận được bàn tay hư hỏng của ai kia chạm vào da thịt mình, cô nhẫn tâm cắn mạnh vào môi anh một cái khiến nó bật máu. Anh buông cô ra ngay lập tức, ôm lấy đôi môi đáng thương của mình.

– Em đúng là ác độc mà!!!

– Ai bảo anh biến thái… – Cô bực bội cài cúc áo lại.

– Nhưng chúng ta là vợ chồng, làm mấy “chuyện ấy” có gì là sai??

– Chúng ta chưa đủ 18+!!!

– Anh không biết!! Em đền đôi môi cho anh mau!

Yori cười thích thú, cô mạnh bạo đẩy anh nằm xuống. Rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi môi rướm máu của anh. Tay cô mở thắt lưng của áo choàng tắm đang ngự trị trên người anh. (Lưu ý là anh Kiyoshi có mạet một cái quần cộc nhé, chứ không phải là chỉ mặc “ấy” không!!! *Cười dâm*) Cơ bụng sáu múi hiện ra trước, mặt cô bỗng đỏ lựng.

– Ai da, em bảo anh biến thái, em nên xem lại mình đi nhé!!!

– Em không biết, tự dưng tay em, nó… nó…

– Em là người đầu tiên thấy anh bán khỏa thân đấy nhé!!

– Hứ! Thôi, đi ngủ, em mệt rồi!

Nói rồi, cô ôm chầm anh, cả hai cùng chìm vào giấc ngủ ngọt ngào, sâu lắng. Ngoài cửa sổ, ánh trăng phản chiếu bóng của một người trải dài lên một góc căn phòng.

“Cứ tận hưởng đi, rồi hai ngươi sẽ phải chịu đau khổ!”

*-*-*

Sáng hôm sau.

“Reng…Reng…”

Tiếng chuông điện thoại Yori reo lên. Cô với tay lấy, là Takagi. Sao cậu ấy lại gọi giờ này.

– Sao vậy?? – Cô hỏi, giọng còn ngái ngủ.

– Thủ lĩnh, cái tên hôm qua, tôi đã biết nó đến từ bang nào rồi!

– Đợi một lát, tôi đến liền!

Hoàn chương.

°

°

°

°

°

°

°

°

Ra chap giữa trưa cho nó “hót”!! Hihihi…

Thực tình là au định viết tiếp cho nó dài nhưng thôi, dừng đúng lúc như vại cho nó hồi hộp xíu!!! *Ngoáy mông*

À mà, độ biến thái trong chap này còn nhẹ nhàng nhể!?? Au chủ yếu là nhá hàng trước thou, còn dài dài mà!! *Cười đểu*

Chúc rds trưa vui vẻ, mà chắc giờ này ai cũng ngủ trưa hết rồi nhỉ!!? :3

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play