_Vậy thôi bọn em đi mua cháo, ai ở lại thì chăn sóc người ta
chu đáo nha - cô nói nhấn mạnh phần sau (phần in đậm), rồi kéo
tay 3 người đang quay mặt cười khúc khíc đằng kia đi, vừa đi vừa nói : _Định ở đó phá đám ha gì mà còn không đi.
Sau khi bọn người kia đi, hắn mới lại ngồi cạnh nó, lau mặt và thay khăn ấm trên trán nó.
_Cô có biết tôi lo lắng cho cô lắm không? Cũng tại tôi mà cô
mới bị vậy, tôi nghĩ tôi cũng nên xin lỗi cô một tiếng. Tôi xin
lỗi. Nhưng mà nếu suy xét kỹ cô cũng có một phần lỗi, tại cô
cứ muốn chọc giận tôi. ....nhưng...mà...bây giờ không có người
phá phách, kiếm chuyện và chọc giận tôi lại thấy thiếu thiếu
gì đấy. Mà tôi không nghĩ cái con bé lưu manh ngày nào nay lại
yếu đuối trìu tuỵ thế này đâu. Cô là con ngốc mà tôi từng
gặp......rất ngốc nhưng cũng rất dễ thương *mặt nó thoáng đỏ
sau câu nói của hắn* . Cô cũng rất giống cô ấy là thích ngôi
sao cô đơn đó..*đái mắt có chút buồn*..-..anh nói nhỏ vì nghĩ
sẽ không ai nghe thấy, bọn người kia đã đi và đương nhiên chỉ
còn hắn và nó, nó lại ngủ mê man thù làm sao nghe được chuyện gì chứ...nhưng...đó lại là giây phút sai lầm của hắn.
Khi được khám bệnh nó đã thức dậy nhưng sao mắt cứ trĩu nặng, không thể nào nhích lên được, sức khoe ̉yếu lại càng không thể ngồi dậy được.
"Nếu tôi không bệnh, tôi đã đấm vào mặt
anh một phát, đạp anh một cái thật mạnh. Dám chưởi tôi, còn
nói tôi thế nữa. Hứ..coi như anh mai thoát khỏi lần này như lần sau không dễ đâu" nó nói trong đầu rồi cũng mặc kệ. Cả 2 bắt
đầu những suy nghĩ riêng của mình.
_Im lặng, muốn bị phát hiện hả? - cô nói cốc nhẹ anh một cái.
_Sao em không nghe nói chuyện gì hết vậy - nhỏ nói.
__Tại nó dở quá. Ngồi đó tâm sự tình cảmI LOVE YOU đồ đi cho
bà My hiểu.. . Iu da, mấy người nặng như con heo vậy, đè tui
mú́n chết..hic...- Bảo nói.
_Em đem cháo vô cho chị My - nhỏ viện cớ xách túi cháo chạy vào trong rồi trút ra tô
_Để anh đút cho - hắn nói lấy tô cháo từ tay nhỏ đút cho nó.
Cả 4 lại sofa ngồi mở ti vi ra xem nhưng mắt lại hướng về nhân
vật chính.