Nó đến nơi thì chọn ngay một phòng hạng sang có thể nhìn ra biển, nó thích cảm giác đc ngắm nhìn biển cả ngay trước mắt mình, biển nhẹ nhàng...êm đềm...thanh khiết nhưng đôi khi lại bất bình...giận dỗi như những đứa trẻ vòi kẹo. Và biển cũng giống như nó...bề ngoài là một vẻ đẹp lung linh...làm ai cũng phải ngước nhìn nhưng bên trong lại mang một kí ức khiến nó ko còn vẻ trong sáng hồn nhiên của tuổi 16, độ tuổi đẹp nhất của một ng con gái ..... nó bất giác nhớ về ng mẹ của nó. Ng mà nó thương nhất và cũng chính nó đánh mất bà. Dù đã ngần ấy năm trôi qua nhưng ko ai có thể xóa đi vết thương ấy trong lòng nó trừ hắn.
Ngày hắn đến đã sưởi ấm trái tim đã băng giá của nó, cho nó biết thế nào là cảm xúc của một đứa con gái biết yêu. Biết khóc và cười nhiều hơn, rồi thằng em trai của nó(Pin) đã hận nó từ khi mẹ nó mất nhưng cuối cùng thì cậu cũng đã hiểu ra và tha thứ cho lỗi lẫm của ng chị mình. Nó bây giờ chẳng cần gì hơn là ba, Ken, Pin và những ng bạn xung quanh nó. Vậy là quá đủ rồi!!!
Nó ngắm biển hồi lâu rồi nhận đc một cuộc điện thoại:
_Alo!
...
_Đúng, chính là tôi đây.
...
_Đi một mình, chẳng có ai theo tôi cả.
...
_Được! Tôi sẽ đợi ở đấy.
Nó cúp máy rồi lấy một bồ đầm cúp ngực màu đen đính kim tuyến lộng lẫy và đi thay. Trang điểm lại một tí, mang một đôi giày cùng màu với bộ váy và lấy giỏ sách đi ra hướng tháp đèn ở bờ biển.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
David đã đến nơi. Anh giao xe cho nhân viên và đặt ngay một phòng hạng sang. Anh về phòng và chọn ngay một bộ đồ thoải mái rồi bắt tay vào công việc.
Trên đường đi đến nhà hàng, hơn 10 con chíp camera đã đc anh gắn ở những nơi khó để ý và thao tác chuyên nghiệp đến những camera quan sát ở đấy còn ko thể ghi lại từng cử chi nhanh nhẹn. Và hoàn thành công việc anh về phòng và thông báo cho mọi ng.
Mọi ng lần lượt cũng đến và diễn thật tốt vai đc phân công của mình.
8:12CH
Trên mọi đoạn hành lang quanh cả khu resort không đâu là không có chip camera.
_Xong việc!-Ken.
_Đã quan sát đc!!!-Lee nói.
_Lucy đang ở đâu???-Yin lo lắng.
_Ko thấy...tất cả các chip đều không thấy.-Lee.
_Bật định vị đi!!!- Sam nói.
_Chỉ định vị đc ở gần đó thôi, xa nhất là 500m-Lin thở dài.
_Không xong rồi! Xung quanh đây ko có ai là ng của Fairy Black, chỉ nhân viên resort thôi!-Pin bàng hoàng.
_Nhưng Yun đâu??? Đến chưa???-John lên tiếng.
_Đã đến rồi nhưng ko hề có tín hiệu.-Lee nói qua.-Hình như chip có vấn đề...đến đó thì gặp trục trặc ko liên lạc đc.
_Cái quái gì vậy???- Pin thở dài ngao ngán.
*************************************
Tại tòa tháp đèn.
_Tôi đến rồi!-nó đứng ngoài cửa.
Cánh cửa từ mở ra. Nó bước vào...bên trong chỉ có vài ánh đèn neon vàng hắt ra. Có một chiếc ghế bành đặt trong căn phòng. Nó ngồi lên chiếc ghế bành bắt chân chéo rồi nói.
--Tôi đây, có gì cứ việc nói.
_Xin chào...rất vui đc gặp cô...Nguyễn Hoàng Hạ Băng.-là giọng ng con trai đó.
--Ko thể xoay ghế lại cho tôi đc viện kiến gương mặt của anh à???
_Cô sẽ đc thấy nhưng ko phải bây giờ.
--Vậy có chuyện gì???
_Không có gì quan trọng cả...chỉ là muốn cô giao toàn bang Angel Devil cho tôi và toàn bộ cổ phần mà cô, Thiên Huy và Thiên Nam có của Diamond cho tôi. Vậy thôi.-giọng anh ta khinh khỉnh đến tức giận.
--Anh đùa ko vui gì cả!!!- nó bắt đầu sử dụng cái giọng chanh chua hằng ngày.--Tôi đã lịch sự với anh lắm rồi đấy, đừng làm tôi thất lễ.
_Khoan đã, đừng nóng chứ. Cô không muốn biết lí do hay sao???
-- Nói mau...anh muốn sao hả???- cơn giận của nó đã gần đến đỉnh điểm.
_Cha cô, hỏi ông ấy xem ngày xưa đã làm những gì đối với cha tôi???
-- Cha tôi thì liên quan gì chứ???
--Cô đã từng nghe tên của ông Nguyễn Thành Long chưa??? Lừng lẫy một thời mà.
_Cách đây 9 năm ông ấy là một vị giám đốc của một công ty đc cho là hàng đầu thế giới về mọi mặt và mọi sản phẩm. Nhưng ko hiểu tại sao lại thua lỗ và phá sản, ông ấy vì sốc quá mà chết không lâu sau thời gian đó.-nó rất ấn tượng về con ng ấy.
Chiếc ghế từ từ xoay lại...trong ánh đèn neon vàng đó...nó bàng hoàng kêu lên:
_Yun....sao anh lại???-nó bất ngờ.
_Đừng kêu tên tôi thân mật thế chứ! Đúng như cô nói, ông ấy đã chết không lâu sau đó. Chỉ còn ng vợ và một đứa con trai 8 tuổi. Hai năm sau ng vợ cũng mất, tôi đc một ng phụ nữ nhận về nuôi dưỡng và có đứa bạn thân là Huy(Yin). Tôi tiếp cận cô cũng chỉ vì kế hoạch báo thù này thôi. Cả Yin cũng ko bik đc tôi đang làm gì đâu và những con ng ngu ngốc ấy đang cuống cuồng tìm cô ngoài đấy cô gái à!!!-Yun khác mọi ngày, giọng nói chua chát và đầy sự căm phẫn.
--Ko lẽ...anh....anh ....nhưng ba tôi ko bao h làm thế đâu. Vì lí do gì chứ???-nó nghẹn ttong nước mắt.
_ Vì lí do gì hả? Lòng ghen ghét...đố kị chỉ muốn mình là hàng đầu, ko ai đc hơn mình cả...vì điều đó mà ba cô đã lập ra âm mưu đạp đổ mọi công sức của ba tôi vì lúc ấy tập đoàn Diamond chỉ đứng thứ hai về nghành đá quý thôi. Ba cô, chính ông ấy đã khiến ba tôi phải tự tử chứ chẳng vì sốc mà chết như mấy tờ báo đăng tin ấy đâu.-hắn nhìn nó bằng cặp mắt thù hận.
Nó chỉ ngỡ ngàng, nước mắt càng rơi nhiều. Nó không thể tin đc:
_Bịa đặt...không thể nào là như vậy đc...ba tôi không bao giờ làm những điều tội lỗi ây đâu...không bao giờ!-nó nói trong nước mắt.
_Cô ko tin cũng chẳng sao nhưng bây h cô ko còn cơ hội gặp lại những ng thân yêu của cô đâu! Cô đi trước, tiếp theo là thằng anh của cô và đến thằng nhóc. Mấy đứa bạn cô mà nhúng tay vào tôi cho nó xuống hòm cùng cô luôn cho vui nhé???-hắn nói giọng nửa thật nửa chế giễu.
Hắn là cái gì mà dám đòi giết nó và cả những ng nó yêu thương nhất, từ khi gặp hắn nó từ một cô gái tàn khốc chẳng sợ gì lại đi đổ gục yếu đuối nhưng đến bây h đã đến lúc nó lấy lại con ng thật của mình rồi. Phải đứng dậy, nó cảm thấy thật đúng khi chưa đặt hết tình cảm vào anh ta.
_Giết tôi???Nực cười...dễ lắm sao??? Vậy thì làm thử xem nào?-nó đưa cái giọng châm chọc khiêu khích.
_Nhanh thôi...nếu cô muốn!-hắn đứa cây súng nhắm thẳng vào nó.
_Nổ xem...ko dám à?-nó lại khiêu khích.
_Đừng tự đắc..nhanh thôi cô sẽ đc về đoàn tụ với mẹ cô.-hắn cũng chẳng khoan nhượng
_Oh oh, nãy giờ tôi cho anh cơ hội mà ko chịu nắm bắt còn bây h đến lượt tôi!-nó nói rồi nhanh tay xử lí 4 tên vệ sĩ đứng gần nó nhất. Sau đó là 2 tên kế hắn. Những động tác nhanh thoăn thoắt khiến hắn thấy thật bất ngờ vì nó ít khi cho hắn xem tài nghệ của nó.
Nhưng nhiêu đó chưa là gì đối với hắn, đc rèn luyện từ nhỏ nên võ công của hắn cùng lòng hận thù đã biến hắn trở thành một sát thủ giết ng bằng tay ko cũng đc chứ nói gì là có vũ khí.
Hắn nhanh nhẹn đưa súng theo nó và:
*Đoằng**Đoằng**Đoằng*-hai tên vệ sĩ của hắn nằm tại chỗ. Nó thì bị một viên đạn bắn ở chân trái khiến nó phải dừng lại và nó biết kết cục của nó rồi đó.
_Được rồi đó...giết tôi đi nhưng đừng làm hại đến những ng đó...làm ơn đi!!!-nó có thể chết nhưng những ng đó thì ko đc, nhất quyết ko.
_Cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn rồi à? Cô cứ chết trc đi, nếu buồn buồn thì tôi sẽ cho từng ng xuống với cô còn nếu tôi vui thì cho cả lũ làm đám tang tập thể cho nó vui chịu ko???-cái giọng điệu khinh khỉnh của hắn làm nó phát ói.
_Cứ làm như anh muốn đi...chết là hết thôi!-nó chẳng còn gì phải luyến tiếc nữa rồi.
3...2...1...*Đoằng*
Nó ngã xuống...môi vẫn nở một nụ cười khinh bỉ nhìn hắn. Ngay lúc đó thì cánh cửa đc một ai đó đá văng ra.
_LUCY!!!-cả đám hốt hoảng. Trong lúc nó vừa xử lí mấy tên kia nó đã bật thiết bị định vị của cái bông tai nhưng chậm quá. Có lẽ nó đi rồi.
_Haha...ko cần tôi mời mấy ng cũng tự vác xác đến à???-hắn cười man rợ, một con ng khác hẳn Yun của mọi ngày.
>>>>>>>>>>>>
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT