_Tại anh thấy mình không hợp nữa em à! Chia tay sớm cho bớt đau khổ nha em?-anh chàng đứng trước mặt nó nói.

_Gì mà không hợp, chẳng phải chúng ta rất hiểu nhau hay sao, em đã làm gì sai à? Anh nói đi chứ, tại sao lại như vậy, em không muốn tí nào?- nó càng khóc lớn.

_Em đấy, anh nói không hợp là không hợp, giờ thì.......biến mau!-anh chàng quát.

_Anh...anh hic hic......anh không phải Thế Thịnh mà em biết!-nó nói rồi chạy đi.

_Đúng là phiền phức!-anh chàng nhếch mép.

Đó là mối tình đầu của nó kéo dài được ba tháng. Từ sau khi đó, nó nghỉ học một tuần liền. Nó tự nhốt mình trong phòng và không ăn không uống gì trong năm ngày.

Mình đâu phải là Hạ Băng ngây thơ nữa, vì ai hả, vì ng đó mà mình như thế này đây. Thay đổi được rồi, cái vẻ bề ngoài yếu đuối này sẽ biến mất thay vào đó là con ng lạnh lùng và kiêu sa, lạnh lùng đến tàn khốc.- đấy là suy nghĩ của nó.

Nghĩ rồi nó bước vào tủ lấy quần áo đi vào nhà vệ sinh.

10 phút sau

Nó mặc chiếc áo crop top lệch vai màu đenn tôn lên cái vai trắng ngần của nó. Cái quần đùi ngắn ngang đùi mà tưa tưa ra. Mái tóc vàng xõa ngang lưng. Do năm ngày nó hành hạ bản thân như quỷ thế này nên mặt nó phải trang điểm để che đi cái mắt đầy quần thâm và đôi môi trắng bệch như người bệnh.

Nó lấy điện thoại ra bấm bấm gì đó rồi đưa lên tai nghe:

_Ê! Gì mày, mày sao không, sao mấy nay không đi học? Nói gì đi chứ con tó này!-cô hỏi tới tấp nó.

_Mày cho tao nói à! Ê, qua tao đi Bar không? Tao muốn xả stress!-nó lạnh lùng.

_Giọng mày làm tao sợ đấy! Mà mới 13,14 ai cho vô Bar mà đi?-cô nói mà run run.

_Mày nghĩ tao với mày là ai? Cho mày 15 phút , qua tao đi rồi đi Bar Angle của ba tao? Mày quên Bar Angle của nhà tao à? Nhanh.......mau!-nó pha chút giận gằng từng chữ.

Chưa kịp để cô trả lời nó cúp máy cái rụp. Rồi bấm bấm típ để lên tai nghe.

_Alo! Ba nghe đây con gái! Chịu cầm điện thoại lên rồi à?- ba nó mắng yêu.

_Ba nói với anh David là tí nữa con qua Angle xả stress. Nếu ba không đồng ý thì để con cứ như vậy nhá? Con muốn ra ở riêng. Cho con căn biệt thự White đi. Mai con sẽ chuyển đồ, chị Mai và chị Hoa sẽ theo con qua ấy!-nó trầm giọng.

_ Ừ! Muốn làm gì tùy con, lớn rồi. Nhớ đeo theo cái dây chuyền Angle ba cho con khi vô Bar nhá. Ba đang bận, nói chuyện sau!- ba nó nói rồi tắt máy cái rụp.

_ Hừ.! Làm như ông quan tâm tới con này lắm. Tôi đi cho ông muốn đưa con nào về thì tự nhiên chứ gì? Từ khi mẹ tôi mất ông có bao giờ hỏi thăm tôi một câu. Suốt ngày qua đêm rồi bảo ở công ty, nực cười.- giọng nó lạnh lùng.

Cốc.....cốc......cốc

_Tiểu thư, nhị tiểu thư Sam đợi người ở dưới ạ! - tiếng chị giúp việc vừa dứt thì nó mở cửa đi ra luôn.

Nó và Sam đi Bar từ lúc này rồi năm sau đó lập Bang và nhanh chóng thâu gọn các Bang khác và dầnn nổi tiếng với cái tên Bang SEVENTEEN. Ngoài những ng nó tin tưỡng nhất trong Bang mới biết nó là chị hai còn danh tính nó dấu hết. Chỉ biết Sam là chị Ba thôi.

Kết thúc ký ức

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Renng.........reeng........reeng....

Tiếng chuông vào học vang lên làm nó ra khỏi đầu óc đang nhớ lại cái cảnh đau buồnn đó.

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Giới thiệu nhân vật

Trần Gia Thế Thịnh.- mối tình đầu của nó. 17t. Mai mốt sẽ gây ra rất nhiều điều tội lỗi hết sức luônn.

~~~~~~~~~~~~~~~

End chap

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play