Nó nằm dưới sofa, đầu tóc rối bù như con điên. Hắn đêm đấy không về. 3:00am. Nó lấy chai rượu mạnh trong tủ ra và uống sạch sành sanh! Sao nó không say, tủ lượng nó đâu nhiều đến vậy, nó muốn say nhưng bản thân không cho nó say, lí trí muốn nó tỉnh, trái tim muốn đi theo tình yêu của nó. Thì hỏi bây giờ nó phải làm sao?
Nhìn về phía không xác định lâu lâu khẽ vươn tay với thứ gì đó rồi buông thả vô vọng. Tại hắn, tại sao lại nói yêu nó? Tại sao gieo mầm trong trái tim nó rồi bây giờ đạp tắt không thương tiếc? Tại sao, tại sao vậy?
~~~~~~~~~~~~~~~
3:45am
Anh Huy về, mở mật khẩu cửa và bước vào nhà! Vào nhà chỉ thấy một không gian tĩnh mịch. Một bầu không khí ngột ngạt đầy mùi rượu. Ng con gái nằm trên sofa, mắt hướng về một khoảng không vô định, đôi mắt đỏ thâm quần vì thiếu ngủ và khóc nhiều. Đôi mắt đỏ lãnh đạm không đáng sợ như mọi ngày mà xen vào đó nỗi buồn vô vọng.
_Này! Em em sao thế?-Huy lay lay nó hỏi. Vẻ mặt anh hốt hoảng.
_Anh hai, có phải em đáng ghét lắm không? Sao ai cũng bỏ em đi, không quan tâm tới em nữa! Tại sao vậy? Tại sao.....hai trả lời đi chứ? Tại sao vậy hic hic, sao....hức...hic hic!-nó nói trong tiếng nấc.
_Em gái hai sao thế? Em còn phải là Hạ Băng mà ah thương nhất không vậy?-ah buôn tay mình ra, xoa xoa cái trán.
_Em đáng ghét, em đáng chết. Cả mẹ rồi đến Nam và Thế Thịnh đều bỏ em và rồi bây giờ là hắn!-nó hết nấc nhưng nước mắt vẫn lăn dài.
_Nam và mẹ không bỏ em đâu! Đấy là ngoài ý muốn. Nam bây giờ đã lớn, đã biết suy nghĩ, nó muốn anh về đây chăm sóc cho em. Nó nghĩ em đã chịu cô đơn quá đủ rồi. Nó lớn và nó suy nghĩ được rồi. Đừng tự dằn vặt bản thân nữa!-ah nói trong sự ngạc nhiên của nó.
_Anh anh nói thật chứ? Nhóc tha thứ cho em sao nhóc không về?-nó nói và đưa ánh mắt như cầu mong câu trả lời là tốt.
_Nó muốn học xong khóa học ở bên đó, tháng sau nó về đây. Nó sẽ ở đây với chúng ta!-anh nói, giọng pha chút vui mừng.
_Hai! Thật chứ? Thật phải không? Hai không đùa! Hic hic hai không đùa!-nó mừng quá rồi chảy nước mắt.
_Ừ! Bây giờ thì lên lầu ngủ, mai hai đi học với em!-hai nó dịu dàng nói.
Nhưng quay qua thì nó đã tựa vào vai anh ngủ lúc nào không biết.
Anh lấy đt ra bấm bấm và nghe:
_Mày điều tra Thế Thịnh có quan hệ gì với Băng trong lúc tao qua Mỹ. Nhanh-anh lạnh lùng rồi cúp máy.
_Anh sẽ không để em chịu thiệt thòi nữa. Anh xin lỗi!Từ giờ sẽ không ai có quyền động vào em gái của anh cả! Lucy ngoan nhé!-anh ôn nhu nói và ẳm nó lên lầu.
Anh vào căn phòng ở lầu 1 có cánh cửa màu tím vì đấy là màu yêu thích của nó. Đặt nó lên giường rồi anh vào nhà tắm nhúng nước ấm và đem ra lau mặt cho nó. Xong rồi anh lấy đồ vào nhà tắm, nó như vậy thì biết chắc phòng anh chưa được chuẩn bị rồi. Một lúc sau, anh ra và đặt một nụ hôn lên trán của nó rồi lấy cái gối dư trên giường để bên cái sofa kế giường nó rồi ngủ.
Trong giấc mơ của nó, nó nhớ lại cảnh mẹ nó chết trước mặt nó để bảo vệ cho nó.
5 năm trước
_Tao đã bảo thế nào? Sao mà dám bước lên căn phòng trên lầu 3 hả?- ba nó quát.
_Tôi đã bảo em rồi! Đây chỉ là hôn nhân hợp đồng thôi! Nhưng tôi đã cho em mọi thứ mà ng chồng thực thụ nên làm cho vợ mình. Ăn ngon mặc đẹp giàu sang và 3 đứa con xinh đẹp này nữa. Tôi chỉ có đúng một điều kiện thôi mà em cũng không làm được sao? Tôi đã cho em mọi thứ và bây giờ tôi sẽ lấy lại tất cả!-ba nó quát mẹ nó.
Anh phải ôm nó và Nam vào lòng để chúng không thấy cảnh đấy. Anh quá hiểu ba anh cà sự tàn nhẫn của ba đã truyền zen vào con ng của anh.
Ông ra hiệu đưa ba đứa con lên lầu rồi nhằm giải thích rằng đó chỉ là mẹ sợ ông ấy quá rồi lên cơn đột quỵ chết.
Đối với 3 đứa trẻ 9, 11 và 13 tuổi thì chuyện đó sao có thể. Mà lại là những đứa thuộc top đầu óc siêu phát triển thì đó là chuyện vô lí và vô căn cứ.
Tại vì nó, nó đã vào căn phòng trên tầng 3 vì sự tò mò của nó. Nó đã làm bể cái hình đặt trên giường trống không ở trong phòng đấy. Mẹ nó biết đc nên mẹ nó đã bao che cho nó nhưng nó không biết Nam đã đứng ngay cửa phòng mẹ nó và biết tất cả. Đến sau này thì nó mới biết ng phụ nữ trong hình là ng tình cũ của ba nó, căn phòng ấy là của bà ấy khi còn quen ba nó. Nó căm hận ông, vì một ng đàn bà không còn là của ông mà ra tay giết mẹ nó trước mặt 3 đứa con của ông ấy!
Hiện tại, 4:13am. Anh chưa thiếp đc bao lâu thì nghe nó hét:
_Mẹ, mẹ ơi......con xin lỗi.....mẹ tha lỗi cho Lucy đi mà.....mẹeeeeee ơiiiiiii!-nó hét lên.
_Lucy ngoan....ngoan! Anh hai đây rồi, ngủ ngoan nhé!-anh bật dậy lại ngay chỗ nó. Nó đổ mồ hôi như tắm. Anh phải hạ nhiệt độ điều hòa. Anh sợ nó lại thức nên lúc đấy anh ôm nó vào lòng và ngủ cho đến sáng.
6:37am
_Lucy! Có dậy đi học không nào? Lucy, không dậy anh chọt lét đấy nhá!-anh chọc nó.
_Đứa nào dám phá bà đây ngủ hả. Bà dậy bắn nát sọ nghe chưa?-nó phán cái gối về phía tiếng nói.
Và anh sẽ nhận trọn cái gối vì chưa biết được cái trò của nó.
_Chọt nè chọt nè cho chết nè chết lun nà!-anh chọt lét nó.
_Á! Má ơi! Anhhhhh Haiiiiiiiii- nó bật dậy ôm chầm lấy anh.
~~~~~~~~~~~~~~~~
End chap
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT