Hàn Tử Tây đột nhiên có dự cảm xấu, nháy mắt liên tục, khi thấy môi mỏng
của hắn khẽ mở, chứng minh giác quan thứ sáu của cô quả thật rất chuẩn!
"Mặc vào thử xem!"
Mặc cái này vào không giống như vội về chịu tang, mà là giống như cô dâu ngày cưới đi!
Hàn Tử Tây từ chối nhã nhặn: "Hôm nay có nhiều chuyện , ý tốt của thiếu gia tôi xin nhận, nhưng tôi..."
"Xem ra là muốn tôi giúp cô!" Sở Trạm Đông tự nhiên tiến lên, đem cô đẩy vào trong phòng thay quần áo.
Cuối cùng Hàn Tử Tây đành phải thỏa hiệp: "Tôi tự mình thay!"
"Được!" Sở Trạm Đông buông tay: "Xem ra phong độ thân sĩ của tôi không được thể hiện rồi!"
Phong độ thân sĩ cái quỷ!
Hàn Tử Tây âm thầm phỉ nhổ, là phong độ cường đạo thì có!
Thời điểm Hàn Tử Tây thay quần áo, Sở Trạm Đông cũng cho người mang đến một
bộ Tây phục, đợi cô thay xong đi ra cũng là lúc hắn đang cài khuy tay
áo.
Nghe cửa phòng thay quần áo vang lên, hắn ngước mắt nhìn
lên, khi thấy cô mặc bộ váy đó, con ngươi đen như có như không nheo lại.
Cất bước, đi đến trước mặt cô, tay ôm ngực đánh giá cao thấp, vui lòng ca ngợi: "Không tồi!"
"..." Uống lộn thuốc sao?
Hàn Tử Tây cảm thấy, hôm nay dường như sẽ phát sinh chuyện gì đó?
Nhất là khi trước mắt cô xuất hiện cái cà vạt có màu sắc giống như bộ đồ trên người cô thì cái cảm giác này càng mãnh liệt!
Sở Trạm Đông đem cà vạt nhét vào trong tay cô, vươn cánh tay ôm lấy eo của cô, thuận thế làm cho khoảng cách của hai người trong nháy mắt gần vô
cùng, gần đến mức thân thể Hàn Tử Tây khẽ ngửa ra sau, mới không chạm
vào lồng ngực nóng hổi của hắn
Giọng nam mị hoặc vang lên trên đỉnh đầu của cô: "Giúp tôi!"
Thời điểm nói hai chữ này, hắn khẽ nhếch hàm dưới, ý tứ biểu hiện rõ ràng.
Đeo caravat!
Đừng xem trước nay những việc ăn uống vui chơi ngủ nghĩ của hắn Hàn Tử Tây
mọi thứ đều tham dự, chỉ duy nhất có đeo caravat là cho tới bây giờ cũng không có làm qua !
Bình thường hắn cũng không yêu thích mang thứ này, trừ phi trường hợp cần thiết.
Nhưng những thứ cà vạt kia, ở thời điểm cần dùng, đều đã được chuẩn bị từ trước chỉ cần đeo lên cổ là được.
Trước đây Hàn Tử Tây không hiểu, vẫn là Cố Hạ nói, lần đầu tiên Lãnh Dạ muốn
cô ấy đeo caravat cho hắn, khiến cô ấy khẩn trương muốn chết!
Lúc ấy cô còn buồn bực, không phải chỉ là đeo cà vạt sao, ở bên cạnh hắn
nằm vùng lâu như vậy đều không khẩn trương, chẳng lẽ cô ấy yêu Lãnh Dạ
rồi?
Lúc đó Cố Hạ nói như thế này: "Đàn ông là một loại sinh vật
tương đối khó chịu cùng với rối loạn gì đó, có lời gì, đôi khi không sẽ
nói thẳng ra.
Cũng giống như Lãnh Dạ, trước kia cà vạt chưa bao giờ để cho tôi chạm vào.
Dù cho chúng tôi cái gì đều đã làm, quan hệ thân mật đến không thể thân mật thêm.
Hắn đối với tôi cũng vẫn có chỗ giữ lại .
Loại giữ lại này, liền thể hiện ở việc đeo caravat nhỏ này.
Hắn có lẽ cảm thấy, tôi không sẽ phát hiện, cũng sẽ không nhiều nghĩ!
Trên một quyển sách có viết, một chút chuyện nhỏ trong mắt chỉ đáng xem
thường, nhưng lại ở lòng của mỗi người khác nhau đều có địa vị khác
nhau.
Giống như việc giúp một người đàn ông đeo caravat mà nói, đàn ông cùng phụ nữ có cách nhìn không giống nhau.
Đối với nữ nhân có lẽ sẽ không quá coi trọng, có thể đeo cho cha mình, đeo
cho bạn trai, đeo cho chồng, thậm chí là đối với một người đàn ông có
quan hệ tốt chút cũng có thể đeo cho, hay điển hình hơn là những người
bán hàng, chỉ cần khách nhân có yêu cầu, họ tuyệt đối sẽ làm theo.
Nhưng là đối với đàn ông lại rất coi trọng chuyện này, có lẽ là chính hắn
cũng không biết được ý tứ bên trong, để cho phụ nữ giúp mình đeo
caravat, tuyệt đối không thể là bất luận kẻ nào cũng có thể để cho được!
Đương nhiên, điều này cũng không thể nào quơ đũa cả nắm, bất quá theo tính
tình của Lãnh Dạ, điều này cho thấy hắn đã dần dần hạ phòng bị đối với
tôi, cũng có lẽ là... Hắn đã yêu tôi!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT