– Ừ: Dương Chi đáp lại và nhìn cậu ta từ đầu xuống chân.
Đồng phục trường cấp II Chu Văn An. Tức là còn là học sinh cấp II hả ?
Dù thế nhưng cậu ta cao hơn nó tận một cái đầu. (Tất nhiên rồi, không có đứa con trai cấp II nào thấp như chị đâu)
Cậu ta có khuôn mặt ưa nhìn đấy chứ, nhưng tiêu chuẩn của Dương Chi
cũng cao lắm chứ bộ nên cậu nhóc đó chỉ thuộc dạng bình thường thôi.
Nhưng là học sinh trường Chu Văn An thì hẳn cậu ta cũng học giỏi lắm nhỉ ?
– Tìm chị có việc gì ?: Dương Chi hỏi.
– Em thích chị từ lâu rồi ! Xin hãy hẹn hò với em !
Cậu ta như cố tình hét to cho tất cả mọi người ở đây nghe thấy. Đây
là cái loại chuyên đi tỏ tình công cộng mà gây chú ý cho đối phương khó
lòng từ chối nhỉ ?
Dương Chi chau mày nhìn cậu ta, nó quay sang nhìn Ngọc Linh ý chỉ ‘Mày đi trước đi’. Ngọc Linh hiểu được nên lặng lẽ về trước.
– Chúng ta ra chỗ nào kín đáo để nói chuyện chứ ?: Dương Chi đề nghị rồi hướng mắt chỗ cà phê gần đó
– Vâng !: Cậu ta chỉ lễ phép đáp lại. Học sinh trường Chu Văn An gương mẫu thế !
Chọn chiếc bàn ngay cạnh cửa kính, dương Chi và cậu ta ngồi xuống.
– Quý khách dùng gì ạ ?: Chị phục vụ hỏi
– Cho em một cốc nước cam, chị uống gì ạ ?: Cậu ta đáp rồi sau đó quay sang hỏi Dương Chi
– Cappuchino.
Sau đó thì chị phục vụ cũng lui về để cho cái bầu không khí thêm ngột ngạt.
– À….
– Tên.
Cậu ta tính bắt chuyện truớc thì bị Dương Chi chặn họng.
– Gì ạ ?: Cậu ta ngớ mặt ra đờ đẫn nhìn nó
– Tên cậu là gì ?: Dương Chi nhíu mày và hơi gằng giọng
– À, em tên là Quốc Tiến, Đặng Quốc Tiến ạ.
Chân mày của Dương Chi giãn ra, tiếp đến nó lại hỏi:
– Thế lí do nào mà cậu thích tôi vậy ?: Vừa hỏi Dương Chi vừa chống tay lên cằm.
– À, em thấy chị là một người tốt bụng, dễ thương, xinh xắn và chị rất hòa đồng.
– ‘Thật sự là cậu ta làm mình thấy chán lắm í. Cua gái kiểu hồn nhiên nai tơ quá đó’ Nhưng rất tiếc…tôi không quen cậu, biết cậu. Vậy nên,
tamh biệt.
Nói rồi Dương Chi đứng dậy và tính đi về thì…
– Đợi đã: Tiến nắm lấy cổ tay Dương Chi.
– Gì nữa !?: Giờ thì hơi bực mình rồi đấy.
– Em sẽ theo đuổi chị bằng được, nên hay đợi em !: Câu nói đó có chút gì đó khá chân thật nhưng đáp lại nó thì rất phũ.
Khác với mọi hôm thì hôm nay Dương Chi dậy hơi muộn tí, có lẽ anh hai đã đi rồi cũng nên. Mặc bộ đồng phục nghiêm chỉnh, nó bỏ ăn sáng và
chạy đến trường luôn
Đi gần đến cổng trường thì nó thấy mọi người đang bu lại rất nhiều. Có chuyện gì vậy ? Người sao hỏa xuống Trái Đất hả ?
– Có chuyện gì vậy ?: Dương Chi lợi dụng cơ thể nhỏ nhắn mà chen qua đám đông.
– May quá, mày đây rồi: Đột nhiên một bàn tay đập nhẹ vào vai nó.
Dương Chi giật mình quay đầu lại. Haiz, thì ra là con bạn chí cốt của nó.
– Sao mọi người bu lại chỗ này làm gì vậy ?: Nó hỏi
– Nhìn đằng kia thì biết.
Nói rồi, Dương Chi ngẩng mặt lên một góc 90° và đập vào mắt nó là..
Cái cậu học sinh cấp 2 vắt mũi chưa sạch hôm qua.
– Sao cậu ta lại ở đây: Dương Chi không biết phải nói gì thêm nữa. Hôm qua tưởng cậu ta nói guỡb cho vui ai dè làm thật nè.
– Cậu ta được 30 phút rồi đó. Cứ hét đòi mày làm bạn gái bằng được đó.
– Hả ? Thế sao bảo vệ không đuổi cậu ta ra: Nó nói và đồng thời đưa mắt tìm bác bảo vệ “yêu dấu”
– Bác bảo vệ còn đang khá hưởng ứng là đằng khác í.
Why !? Tại sao cả thế giới lại quay lưng với Mai Dương Chi này hả ? Tại sao !?
– Tao thấy mày cho cậu ta một cơ hội đi. Có chết ai đâu mà lo: Cái Linh bên cạnh thì không ngừng dụ dỗ nó.
Những lúc thế này mới biết đứa nào là bạn.
– Chậc: Nó chẹp miệng tỏ thái độ một cái rồi miễn cưỡng bước lên.
Mọi người xung quanh thấy vậy cũng lùi ra cho Dương Chi đi, giờ thì
không khí thực sự ngộy ngạt. Vừa nãy hô reo vui lắm mà, sao không hô nữa đi ?!
– Chị đồng ý làm ngưòi yêu em chứ ?: Tiến hỏi
Là đây sẽ là giây phút mà nó sẽ cực kỳ đắn đó trước có hay không.
– ‘Giờ từ chối thì cậu ta bị nhục mặt lắm mà đồng ý chẳng khác gì
mình công khai rằng đây là phi công trẻ lái máy bay bà già. Trong khi đó mình không thích mà không ghét cậu ta. Aizz… Tính sao đây !?? ‘ : Dương Chi cắn môi suy nghĩ.
Quay sang nhìn Ngọc Linh với ánh mắt cầy cứ và đáp lại là ánh mắt ‘Cứ tiếng tới đi bà già’
Quân khốn nạn ! Trả lời thế mà được hả !?
– Câu trả lời của chị là gì ?: Có vẻ Tiến không chờ đợi thêm được nữa.
– Tôi…: Nó ngân dài từ ‘tôi’ ra:- Tạm cho cậu một ngày hẹn hò với tôi vậy.
– Yolo ! Yeah !
Đám đông xung quanh hò hét như đang có lễ hội. Còn Tiến thì xúc động
quá đến mức chạy ra ôm Dương Chi cái và bị phũ phàng đẩy ra.
Nhưng từ đằng xa, một ánh mắt buồn rầu đang nhìn nó
________________________________
Lâu rồi không gặp các bạn trẻ! Con au trẻ trâu đây ! Sory đã để các
bạn chờ dài cổ mới có chap mới. Sắp tới phải thi nên không dành nhiều
thời gian cho đứa con này nên các bạn thông cảm nha !
#cúđêm #hơn1hsáng
(Còn tiếp)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT