Nhưng so với Hoàng Hoàng Nhi hay Diệp Hạo đều chênh lệch rất xa.
…
Ba ngày sau đó 20 tên Thiên Kiêu đi ra khỏi không gian dẫn đến ánh mắt nóng bỏng của Tu Sĩ toàn trường.
Bởi vì sau ngày hôm nay sẽ có Thập Cường ra đời.
- Hôm nay là ngày Thập Cường Đông Vực ra đời, nhưng phần vinh quang này thuộc về người nào, phải xem bản lĩnh của từng người các ngươi.
Tiếng nói của Sứ Giả Tiên Đình ầm ầm vang lên giữa không trung, sau đó Lôi Đài ở giữa sân giảm còn mười cái.
- Đi Đi, đi tranh đoạt vinh quang thuộc về các ngươi.
Đúng lúc này Lệnh Bài bên hông 20 tên Tu Sĩ xông lên từng tòa Lôi Đài.
Diệp Hạo đi tới Lôi Đài của mình thì phát hiện đối thủ là một nữ tử.
- Diệp Hạo, Sư Tỷ của ta Bách Hoa Tiên Tử nói ngươi là một nhân vật khó chơi, bất quá ta vẫn muốn thử xem ngươi sâu cạn thế nào.
Nữ tử trước mắt chỉ có tướng mạo phổ thông.
Nhưng hai hàng lông mi của nàng lại cân quắc không thua gì đấng mày râu.
- Sư tỷ của ngươi là Bách Hoa Tiên Tử của Bách Hoa Vực?
Diệp Hạo nghe Chung Thần Tú nói Bách Hoa Tiên Tử là một nhân vật rất mạnh.
- Phải.
Thiếu Nữ gật đầu.
- Ngươi thì sao?
Nữ tử kia nghe Diệp Hạo hỏi tên mình thì trừng mắt nhìn Diệp Hạo một cái nói.
- Diệp Hạo, ngươi có ý đồ gì?
- Tại sao ngươi cho là như thế?
- Chẳng lẽ ngươi không cần chú ý đối thủ của mình sao?
- Cái này - -.
Diệp Hạo không thể nói rằng mình căn bản không để ý trận tranh tài này a!
- Ta là Yếu Bình Phàm.
Thiếu nữ nhìn thấy thần sắc xấu hổ của Diệp Hạo không khỏi cười nói.
- Có thể đi đến vòng tranh tài này nói rõ ngươi không tầm thường.
Xác thực!
Có thể xông đến Top 20 đều là ngươi nổi bật trong cùng thế hệ.
Rất nhiều Tu Sĩ đều chú ý trận này của Diệp Hạo, không ai nghĩ hai người bọn họ lại đang trò chuyện.
Trò chuyện cái gì a?
Xuất thủ đi!
- Diệp Hạo, Bách Hoa Vực bọn ta am hiểu Huyễn Tượng cùng Mệ Trận, nên ngươi phải cẩn thận.
Bình Phàm nói khẽ.
- Ngươi cứ việc xuất thủ.
Diệp Hạo bình tĩnh nói.
Bình Phạm nhẹ gật đầu liền vọt về phía Diệp Hạo, mà khi vọt tới nửa đường nàng lại hóa thành từng cánh hoa.
Diệp Hạo nhìn thấy những cánh hoa này sắp rơi vào mình liền dùng chỉ như kiếm chém về phía cánh hoa kia.
Cánh hoa vỡ nát.
Nhưng cánh hoa vỡ nát kia lại tách ra thêm nhiều cánh nữa, Diệp Hạo chém thêm mấy kiếm lại không tiếp tục xuất thủ, bởi vì lúc này cánh hoa đã nhiều đến độ khó có thể tưởng tượng, những cánh hoa này như những tấm vải lụa không ngừng quay xung quanh Diệp Hạo.
- Cái này là Thần Thông gì?
- Tại sao những cánh hoa này lại chém không hết a?
- Diệp Hạo nguy hiểm.
Trong khi những tên Tu Sĩ này thảo luận thì Diệp Hạo lại hứng thú nhìn những cánh hoa vây quanh mình.
Diệp Hạo để ý thấy những cánh hoa này không gây ra bao nhiêu lực sát thương cho bản thân.
Mà theo thời gian càng dài Diệp Hạo lại cảm thấy những cánh hoa vây quanh này lại ảnh hưởng thần trí của bản thân.
Mê Trận!
Khóe miệng Diệp Hạo hơi nhếch lên.
Thú vị!
Diệp Hạo nắm giữ Bàn Thạch Chi Tâm, nhưng lại không biết cực hạn của bản thân nằm ở đâu.
Bởi vậy Diệp Hạo không hề nhúc nhích mà nhìn xem những cánh hoa bay đầy trời kia.
- Chuyện gì thế nay?
Trương Bác Quân nhìn thấy một màn này thì kinh ngạc nói.
- Diệp Hạo, chẳng lẽ không biết đây là một cái Mê Trận sao?
Mẫu Dận Danh cũng có chút lo lắng nói.
- Không cần lo lắng.
Lãnh Hàn Nguyệt nói khẽ.
- Ta thấy Diệp Hạo đang cố ý khảo nghiệm tâm thần của bản thân.
- Cái này - - sao Diệp Hạo lại dám làm như thế? Hắn vẫn đang chiến đấu a.
Dư Mẫn Nhi nghe được Lãnh Hàn Nguyệt nói mà kinh ngạc.
- Bởi vì Diệp Hạo có tự tin với thực lực của mình.
Tiếu Ngọc Đằng ung dung nói ra.
- Nếu không mà nói ai lại dám làm như vậy?
- Diệp Hạo khẳng định sẽ chiến đấu rất lâu.
Lãnh Hàn Nguyệt nói đến đây thì ánh mắt không khỏi nhìn về phía xa nói.
- Mẫn Nhi, bằng hữu của ngươi đang đối mặt với Thương Lan a.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT