Sáng sớm, tiếng chuông từ phủ Thành Chủ vang lên cũng là từng người vội vả ra khỏi khách sạn.
Lúc Diệp Hạo cùng Hoàng Hoàng Nhi đi ra Tiêu Cư Diêu thì Mộc Nhã liền mang theo Đệ Tử Đông Tiên Điện tiến đến.
Hành vi của Mộc Nhã làm đám người Hoàng Lỵ có chút bất mãn.
Bởi vì về tình về lý đều không nên để bọn họ qua tìm Diệp Hạo.
Chỉ là bọn hắn đang muốn phản bác thì lại bắt gặp ánh mắt băng lãnh của Chung Thần Tú.
- Diệp Hạo, đợi chút nữa sau khi ngươi và bằng hữu xuất thủ cướp đoạt lệnh bài liền nhanh hội tụ với ta cùng Hoàng Lỵ.
Chung Thần Tú trầm giọng nói.
- Căn cứ vào tình báo ta thăm dò được thì Cửu Dương Vực, Thiên Ma Vực cùng Thiên Triệt Vực đã kết thành Liên Minh, bọn họ sẽ không ngại xuất thủ chém giết Đệ Tử Đông Tiên Điện chúng ta.
- Được.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu.
Kỳ thật lấy tu vi của Diệp Hạo thì cao thủ của Tam Vực có liên thủ cũng không dám làm gì hắn.
Bất quá đây là ý tốt của Chung Thần Tú, Diệp Hạo làm sao mà cự tuyệt đây?
Sau chín tiếng chuông vang lên, từ phủ Thành Chủ lại xuất hiện một thân ảnh như núi, thân ảnh cao lớn này giống như Thần Linh cao cao tại thượng không thể nhìn thẳng được, âm thanh của hắn ầm ầm vang vọng cả bốn tòa Vệ Thành.
- Mỗi tòa Vệ Thành sẽ xuất hiện 1000 cái Lệnh Bài, chỉ cần Tu Sĩ có tu vi Ngọc Tiên 18 Chuyển trở lên thì có thể tham gia tranh đoạt, đương nhiên tuổi tác phải từ 200 trở xuống, nếu ai vi phạm điều lệ này sẽ bị ta đánh chết tại chỗ.
Lời nói của đạo thân ảnh kia rõ ràng truyền vào tai của tất cả Tu Sĩ.
- Tu Sĩ cướp được lệnh bài không được tiếp tục cướp đoạt thêm, Tu Sĩ không cướp được lệnh bài thì có thể đoạt trong tay người khác, trong vòng một phút bất luận sinh tử.
- Tốt, điều nên nói đã nói hết, bây giờ chuẩn bị tranh đoạt a.
Tiếng nói của đạo thân ảnh này vừa dứt thì 1000 mai Lệnh Bài bỗng nhiên rơi xuống mỗi tòa Vệ Thành.
Sưu!
Sưu!
Sưu!
Mấy vạn tên Tu Sĩ lập tức vọt về phía 1000 mai Lệnh Bài.
Thân hình Diệp Hạo khẽ động liền xuất hiện bên cạnh một mai Lệnh Bài, tiếp đó tiện tay bắt lấy.
- Đưa lệnh bài cho ta.
- Giao ra lệnh bài, tha ngươi không chết.
- Lệnh Bài này không phải ai cũng có tư cách tranh đoạt.
Mấy đạo thân ảnh kia như bị sét đánh, phun ra một ngụm máu tươi sau đó vô lực rơi xuống phía dưới.
Bên trong lời nói của Diệp Hạo hàm chứa Kim Chi Kiếm ý, mấy tên Tu Sĩ này alm2 sao chịu nổi?
Diệp Hạo cường thế đánh bại mấy tên Tu Sĩ nên trong nhất thời không ai dám xuất thủ với hắn?
Hoàng Hoàng Nhi cũng tranh đoạt được một mai Lệnh Bài, mà bốn phía xung quanh nàng lại không có một ai, Diệp Hạo biết Hoàng Hoàng Nhi khẳng định là lấy thủ đoạn lôi đình chấn nhiếp đám người kia.
Trừ cái đó ra Chung Thần Tú cùng Hoàng Lỵ cũng tranh đoạt cho mình một mai Lệnh Bài, về phần Đan Phương, Hồng Trạch, Thiên Hành, Ma Da, Sở Kiều Kiều, Bạch Thược đều đang kịch liệt tranh giành.
- Hoàng Nhi, ngươi đi giúp Sở Kiều Kiều.
Diệp Hạo truyền âm cho Hoàng Hoàng Nhi nói.
Hoàng Hoàng Nhi ừ một tiếng lập tức xuất hiện bên trong cuộc hỗn chiến của Sở Kiều Kiều, liên tục huy động mấy chưởng đánh bay hết thảy Tu Sĩ cạnh tranh liền nói.
- Kiều Kiều, thu Lệnh Bài.
- Ngươi cũng đã chiếm được Lệnh Bài, làm vậy không khỏi quá bá đạo rồi sao?
Một Tu Sĩ bị Hoàng Hoàng Nhi đánh lui nói.
Thân ảnh Hoàng Hoàng Nhi biến mất trong nháy mắt, sau một khắc liền xuất hiện trước mặt tên Tu Sĩ vừa nói chuyện, tay cầm một thanh chủy thủ đè trên cổ hắn nói.
- Lặp lại lời ngươi vừa nói xem?
Tu Si kia lập tức nuốt nước miếng một cái.
- Ta - - ta không nói gì, ta sẽ đi ngay bây giờ.
Tên Tu Sĩ kia làm sao không biết Hoàng Hoàng Nhi đang cảnh báo, nếu hắn lặp lại lời vừa nói thì chủy thủ trong tay Hoàng Hoàng Nhi sẽ lập tức cắt đứt cổ họng mình.
Mấy tên Tu Sĩ còn lại cũng không dám nói cái gì nhao nhao thối lui.
- Oa, Hoàng Nhi ngươi lợi hại như thế?
Sở Kiều Kiều còn tưởng rằng tu vi của Hoàng Hoàng Nhi không xê xích mấy so với mình, hiện tại nàng mới biết Hoàng Hoàng Nhi đã vượt xa bản thân.
Ngay khi Hoàng Hoàng Nhi trợ giúp Sở Kiều Kiều đoạt lệnh bài thì Diệp Hạo cũng đã giúp Bạch Thược lấy được Lệnh Bài.
Đối với việc Diệp Hạo đẩy lui năm tên Tu Sĩ trong nháy mắt, Bạch Thược lại không có mảy may chấn kinh.
- Diệp Hạo, có thể giúp đỡ Đệ Tử Đông Tiên Điện không?
Bạch Thược cắn bờ môi một cái nói khẽ.
- Có thể.
Diệp Hạo nắm lấy tay Bạch Thược, thân hình liền xuất hiện ở phụ cận Thiên Hành.
Thiên Hành chú ý tới Diệp Hạo sau đó vội vàng nói.
- Diệp Hạo, mau lui lại, mấy vụ này toàn là cao thủ 24 Chuyển.
Trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc.
Khi Ẩn Nhân, Ma Da nhục mạ hắn thì Thiên Hành lại không nói cái gì, đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Hạo lại xuất hiện trợ giúp Thiên Hành.
- Không sao.
Diệp Hạo chỉ tay một cái về phía Lệnh Bài như một kiếm chém ra, năm tên Tu Sĩ đang tranh đoạt Lệnh Bài đều nhanh chóng thối lui, bởi vì một kiếm này làm cho họ cảm thấy nguy cơ tử vong.
- Nếu không muốn chết thì cút đi.
Diệp Hạo thản nhiên nói.
- Cút? Ngươi nghĩ mình là ai?
Người dám đoạt Lệnh Bài đều là cao thủ tâm cao khí ngạo, làm sao tiếp nhận câu nói kia của Diệp Hạo?
Sau một khắc tên Tu Sĩ kia liền hối hận.
Bởi vì Diệp Hạo lần nữa chém ra một kiếm về phía hắn.
Một kiếm này mang theo uy thế đáng sợ đến cực điểm, dù tên Tu Sĩ này vận dụng hai cái Pháp Bảo, nhưng vẫn bị đạo kiếm khí kia xuyên thủng trong nháy mắt, hắn há miệng phun ra một ngụm máu trên mặt phủ đầy hoảng sợ.
- Nếu còn không đi thì ta sẽ không nương tay.
Tên Tu Sĩ kia oán hận mà nhìn Diệp Hạo một cái liền xoay người rời đi.
Khi tên Tu Sĩ này quay người rời đi còn chưa được mấy bước thì đã bị một đạo Kiếm Quang chấn thành mảnh vỡ.
Hoàng Hoàng Nhi thu hồi Trường Kiếm trong tay nói khẽ.
- Ánh mắt của hắn lúc rời đi làm ta khó chịu.
Diệp Hạo lơ đễnh.
Diệp Hạo không cảm thấy tên Tu Sĩ này có thể tạo thành uy hiếp cho bản thân trong tương lai.
Hoàng Hoàng Nhi dứt khoát chém vị kia, còn lại mấy tên Tu Sĩ đều giật nảy mình, bởi vậy họ nhao nhao rời đi nơi này.
Thần sắc trên mặt Thiên Hành vô cùng hài hước.
Ban đầu Thiên Hành cảm thấy Diệp Hạo muốn đuổi theo hắn còn cần phải có 10 năm thời gian, thế nhưng hôm nay Thiên Hành lại phát hiện Diệp Hạo căn bản đã vượt xa hắn rồi.
Diệp Hạo còn có bằng hữu là Hoàng Hoàng Nhi.
Xem ra vị này cũng không phải nhân vật đơn giản.
- Không tốt, Ma Da gặp nguy hiểm.
Một sợi Thần Niệm của Thiên Hành đều đang giám sát Ma Da.
Không thể không nói vận khí của Ma Da rất tốt.
Mấy tên Tu Sĩ tranh đoạt cùng Ma Da đang nội đấu nên Ma Da thừa dịp cướp đi Lệnh Bài, sau đó Ma Da liền chạy về phía Hoàng Lỵ, mấy tên Tu Sĩ kia thẹn quá hóa giận liền cùng nhau xuất thủ đánh về phía Ma Da.
Dù thủ đoạn của Ma Da ra hết nhưng cũng rơi vào hạ phong.
Mấy tên Tu Sĩ kia cũng không quan tâm Ma Da sống hay chết, nguyên một đám xuất thủ đều đánh ra Đỉnh Cấp Thần Thông.
Đám người Thiên Hành đang chuẩn bị đến trợ giúp thì bị ba đạo thân ảnh ngăn cản lại.
- Muốn cứu bằng hữu của ngươi thì trước tiên phải qua được cửa ải của ta đã.
Đạo thân ảnh cầm đầu nói.
Diệp Hạo cảm thấy được trên người ba đạo thân ảnh này có ba động mãnh liệt của Hỏa Diễm.
- Liệt Hỏa Tông?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT