Tô Tiểu Tiểu nhìn thấy Diệp Hạo rời đi thì vội vàng kêu.
- Ta đã hết sức thuyết phục cao tầng của gia tộc, thế nhưng bọn họ cảm thấy ngươi đưa điều kiện quá cao.
- Qua hai ngày nữa thì Tô gia các ngươi sẽ biết cái gì mới là điều kiện cao.
Diệp Hạo cười nói ra.
- Có ý gì?
Tô Tiểu Tiểu nghi hoặc hỏi.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.
Diệp Hạo không giải thích cho Tô Tiểu Tiểu nghe mà cùng Hoàng Nhi trực tiếp rời khỏi trà lâu.
Sau khi rời đi, Hoàng Nhi tò mò hỏi.
- Ta cảm thấy ý ngươi nói lúc nãy dường như là Chủ Cấp Đan Sư mà Tô gia mời sẽ không luyện nh công?
- Chủ Cấp Đan Sư cũng chia nhiều đẳng cấp khác nhau, nếu Tô gia có thể mời Đỉnh Cấp Chủ Cấp Đan Sư thì vẫn có thể luyện chế thành công.
Diệp Hạo nói đến đây thì dừng một chút.
- Ngươi cảm thấy Tô gia sẽ đưa ra giá lớn để mời Đỉnh Cấp Chủ Cấp Đan Sư sao?
- Tại sao ngươi không nhắc nhở Tô Tiểu Tiểu.
Hoàng Nhi giật mình nói.
- Ngươi cảm thấy Tô gia sẽ tin lời của ta nói hả?
Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.
- Cũng đúng, Hỗn Loạn Vực vốn không hề có Đỉnh Cấp Chủ Cấp Đan Sư, ta nghe nói chỉ có hai tôn phổ thông Chủ Cấp Đan Sư, bởi vậy dù Tô gia có bỏ ra giá cao cũng không mời được.
Hoàng Nhi suy nghĩ một cái nói.
Bất quá chợt nàng lại nghĩ đến điều gì.
- Câu nói sau cùng kia của ngươi có ý gì?
- Ngươi cảm thấy thế nào?
- Ta cảm thấy trong tay ngươi còn có Hỏa Diễm Thảo.
- Trong tay ta không có Hỏa Diễm Thảo.
- Vậy tại sao nói Tô gia sẽ còn cầu cạnh ngươi?
- Bởi vì Lâm Kinh Vân của Cương Kiếm Tông đang giúp ta tìm Hỏa Diễm Thảo a.
- Ngươi khẳng định Lâm Kinh Vân có thể tìm được?
- Tìm không được thì cũng không sao, ta cũng đâu tổn thất gì.
- …
Xuân Dương Cung!
Trung Ương Thành có Nhất Minh, Nhị Cung, Tam Tông, Tứ Gia.
Nhất Minh chính chỉ Chính Nghĩa Minh; Nhị Cung chỉ Xuân Dương Cung, Việt Tú Cung; Tam Tông là Cương Kiếm Tông, Viêm Hỏa Tông, Thiên Lang Tông; còn lại Tứ Gia bao gồm Tô gia, Đỗ gia, Long gia, Tôn gia.
Thân là Đại Thế Lực của Trung Ương Thành nhưng Đệ Tử tuần tra của Xuân Dương Cung lại lười vô cùng.
Kỳ thật cái này cũng khó trách được bọn họ.
Thứ nhất, Xuân Dương Cung là một Thế Lực mạnh cho dù Chính Nghĩa Minh có xuất thủ đánh chiếm thì cũng đừng nghĩ công phá được trong thời gian ngắn; thứ hai, Bốn phía Xuân Dương Cung có rất nhiều Cấm Chế cùng Trận Pháp được các cao thủ Trận Đạo bố trí, ai cũng không có khả năng vô thanh vô thức mà phá giải những Trận Pháp cùng Cấm Chế này.
Đệ Tử phụ trách tuần tra lúc này không biết không gian bốn phía đang vô hình phát sinh biến hóa, chốc lát sau đó có hơn mười thân ảnh xuất hiện trước mặt bọn họ.
- Tình huống gì thế này?
Những Đệ Tử tuần tra này còn đang ngạc nhiên thì mười thân ảnh này lại ngang nhiên xuất thủ.
Mười đạo Không Gian Liệt Phùng xé rách tất cả Trận Pháp cùng Cấm Chế bốn phía Xuân Dương Cung trong nháy mắt, sau đó chúng thôn phệ tất cả những thứ xung quanh Trận Pháp cùng Cấm Chế này.
- Địch tập.
- Địch tập.
- Địch tập.
Đệ Tử Xuân Dương Cung không bị Không Gian Liệt Phùng ảnh hưởng nhanh chóng kéo vang chuông cảnh báo.
Cường giả bên trong Xuân Dương Cung bị đánh thức.
Mà khi bọn hắn lao ra ngoài đã thấy Xuân Dương Cung lâm vào một mảnh biển lửa.
Mười đạo thân ảnh không ngừng qua lại mà chém giết từng người Đệ Tử.
- Dừng tay!
Một trung niên có tu vi Kim Tiên 12 Chuyển vừa xuất hiện đánh đến một đạo thân ảnh, thế nhưng hắn lại khiếp sợ phát hiện bản thân bị một đạo Không Gian Chi Lực cường hoành giam cầm, sau đó đạo thân ảnh kia xuất hiện trước mặt hắn trong nháy mắt.
Một ánh mắt của người trẻ tuổi.
Làm sao có thể?
Trong mắt tên trung niên lộ ra thần sắc không tin.
Vị này còn trẻ tuổi như thế làm sao đến Tiên Chủ Cảnh được?
Bất quá hắn cũng không cần biết.
Bởi vì sau khi thanh niên này lấy đi Túi Càn Khôn của hắn, xung quanh lại xuất Không Gian Chi Lực kinh khủng, Không Gian Chi Lực này nhanh chóng xé rách Nhục Thân cùng Thần Hồn hắn.
- Các ngươi là ai?
Hoa Xuân Vũ vừa sợ vừa giận quát lên.
Hoa Xuân Vũ kinh hãi vì mười thân ảnh này đều là cường giả Tiên Chủ Cảnh, Hoa Xuân Vũ giận vì mười vị này lại không để Xuân Dương Cung hắn vào trong mắt.
Chẳng lẽ bọn họ cho rằng mười Tiên Chủ Cảnh đã có thể xem thường Xuân Dương Cung?
Hoa Xuân Vũ hừ lạnh một tiếng xé rách không gian xuất hiện trước mặt một thân ảnh áo đen, mà khi Hoa Xuân Vũ vừa mới xuất thủ, không gian bốn phía đã sụp đổ, thân ảnh áo đen này thi triển ra một không gian thủ ấn cực kì huyền ảo.
- Chết đi.
Hoa Xuân Vũ lập tức biến sắc.
Khi nhìn thấy thân ảnh này ra tay, Hoa Xuân Vũ cảm thấy khả năng chưởng khống không gian lực lượng của đối phương không bằng hắn nên mới xuất thủ, thế nhưng ai ngờ hắn lại ăn quả lừa vì đối phương cố tình ẩn dấu thực lực.
Bản thân vừa muốn chưởng khống không gian liền bị đối phương đoạt lấy, tiếp đó từng đạo Không Gian Chi Nhận vô tình mà phá vỡ thân thể hắn.
- Ngươi là ai?
Toàn thân Hoa Xuân Vũ tràn đầy máu tươi mà nhìn thân ảnh áo đen nói.
- Còn nhớ hôm qua ta đã nói với ngươi cái gì không?
Thân ảnh giao thủ cùHoa Xuân Vũ chủ động tháo đi lớp mạng che mặt.
Sau khi Hoa Xuân Vũ nhìn thấy khuôn mặt của đối phương thì lộ ra vẻ không tưởng tượng nổi.
- Làm sao có thể?
Diệp Hạo!
Tại sao có thể là hắn?
Tên này không phải Ngọc Tiên cảnh hả?
- Ta nói cho ngươi biết ta chỉ là một Phân Thân thôi.
Phân Thân Diệp Hạo cười nói.
- Bản Tôn không có thời gian đi bồi tiếp ngươi.
- Ngươi rốt cục là ai?
- Ta là kẻ mà Xuân Dương Cung các ngươi trêu chọc không nổi.
Phân Thân Diệp Hạo cười lạnh nói.
- Ngoài ra ta cho ngươi thấy mặt vì muốn ngươi chết được nhắm mắt a.
Nói đến đây Phân Thân Diệp Hạo vận dụng toàn bộ Không Gian Chi Lực, mấy trăm đạo Không Gian Chi Nhận xuyên thủng khắp người Hoa Xuân Vũ.
Sau khi lấy đi Túi Càn Khôn của Hoa Xuân Vũ, Phân Thân Diệp Hạo nhào về phía một tên Tu Sĩ cách đó không xa.
Khi Bành Liệt hiện thân, trên người đã tràn ngập sát khí.
Hắn không nghĩ mình chỉ chậm trễ một chút mà Xuân Dương Cung đã bị hủy hơn phân nửa.
- Ta muốn ngươi chết.
Bành Liệt đánh một trảo về phía dưới, không gian trên trăm cây số trong nháy mắt phá toái.
Một màn này cực kỳ rung động.
Toàn bộ Đệ Tử Xuân Dương Cung đều khiếp sợ nhìn về phía Bành Liệt.
Trong lòng họ, Bành Liệt như một vị Thần Minh.
Những mảnh vỡ không gian bị phá toái kia hóa thành một chuôi chiến kiếm kinh thế, chuôi chiến kiếm này tràn ngập khí tức làm cho Tu Sĩ toàn trường đều sợ hãi.
- Đi.
Bành Liệt điều khiển chuôi không gian chiến kiếm này phá vỡ trời cao mà trảm về phía một đạo Phân Thân của Diệp Hạo.
Nhưng khi chuôi chiến kiếm này còn cách Phân Thân Diệp Hạo mười mét đã bị cản lại không bay vào tiếp được.
Phân Thân Diệp Hạo lạnh lùng lườm Bành Liệt một cái, tiếp đó hai tay kết không gian pháp ấn tiến hành đối kháng cùng Bành Liệt.
- Tiên Chủ bát chuyển.
Ánh mắt Bành Liệt lóe lên lăng lệ sát cơ.
Bành Liệt hắn cũng đến Tiên Chủ Bát chuyển.
Bất quá hắn tự tin vị này không phải đối thủ của hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT