Thủy Kiếm Quyết

- ---------------------

Sau đó, những đồ vật đấu giá tiếp theo Diệp Hạo không ra tay nữa.

Đợi đến khi kết thúc, đám người Diệp Hạo đi đến hậu trường.

- Diệp công tử, đây là Đan Phương Thượng Cổ Tố Thể Đan.

Chấp Sự phụ trách đấu giá đưa Đan Phương cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhận lấy đồng thời đưa ra một túi Càn Khôn.

Chấp Sự kia nhìn lướt qua khẽ gật đầu.

Bởi vì Diệp Hạo đưa là Tiên Thạch Trung Phẩm.

Trên lý thuyết, một viên Tiên Thạch Trung Phẩm có thể đổi được một trăm viên Tiên Thạch Hạ Phẩm, nhưng thực tế, không có tỉ lệ ba mươi - bốn mươi phần trăm thì không ai đổi cả.

- Này hơi nhiều a.

Chấp Sự kia đổi sang Tiên Thạch Hạ Phẩm rồi đưa phần còn dư cho Diệp Hạo.

Hắn tiện tay nhận lấy:

- Chúng ta có thể đi được chưa?

- Tiền hàng đã thanh toán xong.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Diệp Hạo, sao ngươi lại cho thêm?

Trên đường về, Bán Hạ khó hiểu hỏi.

- Bởi vì ta đưa Tiên Thạch Trung Phẩm mà.

- Ách…

Bán Hạ không biết nên nói gì.

Ba người Diệp Hạo vừa đi đến cửa ra đã bị một thân ảnh cản lại.

- Diệp Hạo, ta ở trên Sinh Tử Đài chờ ngươi.

- Lăng Tồn, ngươi làm gì đấy?

Sắc mặt Bạch Lộ biến đổi nói.

Cô không ngờ Lăng Tồn dám nói như vậy?

- Bạch Lộ, chuyện này cô không cần quan tâm.

Lăng Tồn nhìn Bạch lộ rồi nhìn sang Diệp Hạo:

- Diệp Hạo, có thể ngươi sẽ không đồng ý nhưng ta sẽ ép ngươi phải đồng ý.

- Ta muốn biết sao ngươi ép ta được?

Diệp Hạo ung dung nói.

- Không phải ngươi đối với hai tên đệ tử Tạp Dịch rất tốt sao? Chỉ cần có cơ hội, ta sẽ phế bọn hắn, đến lúc đó, ta không tin ngươi không đồng ý.

Sắc mặt Diệp Hạo âm trầm xuống.

- Ban đầu ta chỉ muốn giáo huấn ngươi một chút rồi dừng, nhưng bây giờ ta muốn nói cho ngươi biết … mạng ngươi, ta muốn.

- Ha ha, chỉ bằng ngươi hả?

- Đi thôi, Sinh Tử Đài.

Diệp Hạo nói xong lập tức rời đi.

Bản thân Lăng Tồn là người nổi bật trong đệ tử Nội Môn, mà Diệp Hạo là đệ tử mới nhưng rất có danh tiếng, cả hai thách đấu được rất nhiều đệ tử chờ mong.

- Diệp Hạo, không nên lỗ mãng đáp ứng Lăng Tồn a.

- Diệp Hạo không đồng ý không được. Lăng Tồn đã ép hắn như vậy?

- Nhưng chuyện này liên quan đến tính mạng.

- Dù sao, Diệp Hạo cũng đã đến cảnh giới Thiên Tiên sơ kỳ, chẳng lẽ đầu óc Diệp Hạo có vấn đề hả?

- Thiên Tiên sơ kỳ? Ta nhớ một năm trước hắn mới là Thượng Tiên sơ kỳ mà?

- Ai nói không phải đâu.

- Diệp Hạo ở Thượng Tiên sơ kỳ đánh bại Thượng Tiên đỉnh phong - Vương Lực, hiện tại, hắn chưa hẳn sẽ không thể đánh bại Thượng Tiên đỉnh phong - Lăng Tồn a.

- Thượng Tiên cảnh và Thiên Tiên cảnh là hai cảnh giới hoàn toàn khác biệt a, phải biết tu vi càng cao càng khó vượt cấp khiêu chiến.

Khi những tu sĩ đang thảo luận thì Diệp Hạo và Lăng Tồn đã đứng đối diện nhau trên Sinh Tử Đài.

- Hai ngươi chuẩn bị xong chưa?

Chấp Sự phụ trách Sinh Tử Đài hỏi.

- Chuẩn bị xong.

Lăng Tồn trả lời.

- Chuẩn bị xong.

Diệp Hạo gật đầu.

- Vậy thì bắt đầu đi.

Chấp Sự vung tay lên nói.

Oanh một tiếng, pháp lực trong cơ thể Lăng Tồn như kinh đào hải lãng trào ra.

Cả người hắn giống như Thần Minh.

Mái tóc đen suôn dài như thác nước, hai con ngươi sáng như đuốc.

- Đại Viêm Kiếm Quyết.

Khi Lăng Tồn vừa nói xong, một đạo kiếm ý kinh thiên hóa thành một biển lửa, biển lửa chảy đến đâu đều làm chúng sinh sợ hãi, chưa đến thời gian một cái hô hấp, cả người Diệp Hạo bị bao phủ bởi biển lửa.

Đối mặt với một kích này, đầu ngón tay Diệp Hạo xuất hiện một giọt nước trong suốt, óng ánh.

Khi ngón tay hắn động một cái, giọt nước này hóa thành vô số thủy tích.

Khi ngón tay Diệp Hạo chuyển động, vô số thủy tích này hóa thành một Trường Hà, cuối cùng xong thẳng vào biển lửa.

Hỏa hải trong nháy mắt bị dập tắt.

Hỏa hải của Lăng Tồn chém ra không có chút lực kháng cự nào khi đối mặt với một kích của Diệp Hạo.

Sắc mặt Lăng Tồn đại biến, không lâu sau, dòng sông hóa thành một dòng xoáy bao vây hắn bên trong.

- Đáng chết.

Lăng Tồn vội vàng thi triển Kiếm Quyết muốn phá vỡ vòng xoáy này.

Nhưng chỉ qua mấy hơi thở dòng xoáy kia đã triệt để trói buộc hắn.

Lúc này, Diệp Hạo nhẹ nhàng rơi xuống trước mặt hắn.

- Không chịu nổi một kích.

- Ngươi…

Sắc mặt Lăng Tồn cực kỳ khó coi.

Lăng Tồn cũng nhìn ra bản thân không phải đối thủ của Diệp Hạo.

Diệp Hạo vẫy vẫy tay lấy túi càn khôn của Lăng Tồn.

- Diệp Hạo, ngươi làm gì đây?

- Đương nhiên thu chiến lợi phẩm rồi.

- Diệp Hạo, ngươi có biết anh ta là ai không?

- Ai vậy?

- Lăng Không.

- Đệ tử Chân Truyền hả?

- Không sai.

- Đệ tử Chân Truyền thì có thể hù sợ ta hả?

Diệp Hạo dùng ánh mắt ngớ ngẩn nhìn Lăng Tồn nói.

Hắn khẽ giật mình.

Tu vi hiện tại của Diệp Hạo muốn tấn thăng thành đệ tử Chân Truyền không có vấn đề gì.

Nhưng tại sao Diệp Hạo lại không quan tâm tới anh của mình vậy?

- Vậy thì cha ta thì sao?

- Chu choa, gia phả cao quá nhỉ.

- Cha ta là Trưởng Lão của Chấp Pháp Đường.

- Nếu cha ngươi là Trưởng Lão Chấp Pháp Đường chắc phải biết quy củ trên Sinh Tử Đài chứ.

Diệp Hạo cười lạnh nói:

- Nếu cha ngươi muốn trả thù, ta sẽ đợi là được.

Vừa nói xong, dòng xoáy xung quanh Lăng Tồn tăng tốc, rất nhanh, dòng nước biến hành màu hồng.

Đến khi dòng xoáy biến mất, Lăng Tồn trên sân cũng biến mất.

- Chém giết!

Toàn trường xôn xao.

Không ai ngờ Diệp Hạo dám giết chết Lăng Tồn, bộn họ càng không ngờ Lăng Tồn đã nói ra cha của mình mà Diệp Hạo vẫn không sợ hãi chút nào giết chết hắn.

Chẳng lẽ Diệp Hạo không sợ đắc tội Trưởng Lão Chấp Pháp Đường hả?

Nhưng người này không biết ngay lúc Diệp Hạo và Lăng Tồn đánh nhau, Hoàng Phủ Kiếm và Vân Ngũ đã âm thầm đứng trên quan sát.

- Diệp Hạo vừa mới sử dụng Thủy Kiếm Quyết.

Vân Ngũ nói.

- Hắn rõ ràng đã nắm giữ tinh túy của Thủy Kiếm Quyết.

Trong mắt Hoàng Phủ Kiếm tán thưởng nói.

- Diệp Hạo giết chết Lăng Tồn, sợ rằng Trưởng Lão Lăng Trung sẽ không bỏ qua đâu.

Vân Ngũ lo lắng nói.

- Ngươi lập tức truyền lệnh cho Lăng Trung, bảo hắn đi huấn luyện tử sĩ, trong vòng ba năm không được rời khỏi đó.

Hoảng Phủ Kiếm suy nghĩ rồi ra lệnh.

- Ta lập tức đi ngay.

Vân Ngũ nói ra.

Mỗi Tông Môn đều bồi dưỡng một nhóm tử sĩ.

Ma nơi bồi dưỡng tử sĩ có thể xưng tuyệt mật.

Nói cách khác, sẽ không có bất cứ tin tức gì truyền đến được.

Hoàng Phủ Kiếm đoán trong ba năm Diệp Hạo sẽ đi đến Kim Tiên, với chiến lực của Diệp Hạo nếu đạt đến Kim Tiên dù Lăng Trung có ra tay cũng không sao.

Diệp Hạo đang chuẩn bị rời khỏi Sinh Tử Đài nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.

- Vương Lượng.

Diệp Hạo hô.

Đang chuẩn bị rời đi, sắc mặt Vương Lượng biến đổi.

- Ngươi còn nhớ ta đã từng nói gì không?

Diệp Hạo nhìn Vương Lượng chậm rãi nói:

- Ta đã nói, đợi ta đặt chân đến Chân Tiên sẽ giết ngươi như giết chó, lên đây đi.

- Diệp Hạo, ngươi đừng quá phận.

Vương Lượng đỏ mặt nói.

- Ta quá phận hả? Ta có tu vi Thiên Tiên sơ kỳ khiêu chiến Thiên Tiên trung kỳ như ngươi mà gọi quá phận à?

Diệp Hạo nhún vai nói:

- Có phải ngươi không có gan đi lên đây ứng chiến?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play