Kim Sắc Lệnh Bài

- ---------------------

Tốc độ tu luyện gấp 3 lần!

Nghĩ đến đây, Cảnh Lương hay Dạ Tuyết đều bị kinh sợ.

Người cảm thấy không thể tin nổi nhất là Dạ Tuyết, nàng cảm thấy Diệp Hạo muốn chất vấn nàng. Nhưng Diệp Hạo không những không chất vấn, còn đưa cho nàng một phần cơ duyên.

- Công Tử.

Ánh mắt Dạ Tuyết tràn đầy áy náy nhìn Diệp Hạo.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo lườm Dạ Tuyết một cái, thản nhiên nói.

- Ta đã lừa gạt ngươi.

- Ngươi không có lừa gạt ta chuyện gì.

Vượt quá Dạ Tuyết đoán trước, Diệp Hạo hơi lắc đầu

- Mỗi người đều có bí mật cá nhân, chỉ cần bí mật ngươi không ảnh hưởng đến ta, ta cũng không có mảy may hứng thú với nó.

- Công Tử, nhất mạch ta không thể lộ ra ánh sáng, nếu không sẽ dẫn đến họa sát thân.

Dạ Tuyết cắn bờ môi, nói.

- Coi như không thể lộ ra ánh sáng, ngươi cũng không nên đi làm tạp dịch a?

Diệp Hạo không hiểu, hỏi.

- Nhất mạch ta tương đối đặc thù, tu vi thấp thì tư chất cũng thấp, bởi vì bảo hộ chúng ta.

- Tu vi càng cao tư chất càng cao?

- Vâng.

- Vậy ngươi an tâm tu luyện ở đây, cần tài nguyên thì nói ta biết.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Đa tạ công tử, đợi tu vi có thành tựu, ta nhất định sẽ báo đáp công tử.

- Ta tìm tạp dịch chỉ là hành động lúc nhàm chán mà thôi, ta chưa từng muốn các ngươi báo đáp.

Dạ Tuyết không nghĩ đến Diệp Hạo lại nói ra lời này.

- Tốt, các ngươi tu luyện đi.

Diệp Hạo đi ra Tiên Cung, lúc này cũng đã xế chiều.

Hắn đang tưới hoa trong đình viện, Bán Hạ cười đùa yên nhiên đi đến.

- Đi thôi.

- Được.

Đấu Giá Hội dưới chân núi Đông Tiên Điện là một phiên chợ lớn. Bên trong phiên chợ này, không chỉ có đệ tử Đông Tiên Điện, mà còn mấy chục tông môn cùng thế lực phụ cận.

- Bán Hạ, ta nghe nói trình độ Trận Đạo ngươi không sai lắm, tu vi cũng đến Thiên Tiên cảnh, sao còn chưa tấn thăng đệ tử Chân Truyền?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Tu vi ta trong đệ tử Nội Môn không tính là gì, chỉ có thể miễn cưỡng hợp cách đến Đệ tử Chân Truyền thôi. Nếu không phải ta có thành tựu Trận Đạo, ngay cả Top 20 đệ tử Nội Môn, ta cũng không có tư cách đạt được.

Bán Hạ cười khổ.

- Đệ tử Chân Truyền cạnh tranh kịch liệt như thế?

- Ngươi cho rằng thế nào?

Diệp Hạo nghĩ nghĩ rồi cũng bình thường trở lại.

Nếu như đệ tử Nội Môn đại biểu lực lượng trung kiên trong một Tông Môn, vậy đệ tử Chân Truyền đại biểu lực lượng cao tầng của một thế lực.

Hai người Diệp Hạo và Bán Hạ xuất hiện ở Hội Trường Đấu Giá đã đưa đến từng đợt ba động.

- Vị kia không phải Bán Hạ sao?

- Thiếu nữ thiên tài Trận Đạo Đường a.

- Bên cạnh Bán Hạ là ai? Sao có chút quen mắt nhỉ?

- Trời ơi, không phải Diệp Hạo sao?

- Diệp Hạo? Diệp Hạo nào?

- Một năm trước, Mãnh Nhân này cường thế đánh bại 5 vị đệ tử Nội Môn Trương Lương, Minh Viễn đó.

- Không phải hắn được phái đến Đệ Nhất Chiến Khu sao?

- Không phải chứ?

- Đi Đệ Nhất Chiến Khu còn có thể sống sót trở về?

Đối mặt đệ tử bốn phía đàm luận, sắc mặt Diệp Hạo không có mảy may biến hóa, tựa như người mà bọn họ đàm luận không phải hắn.

- Bán Hạ.

Lúc này, một đạo âm thanh từ xa vang lên.

Bán Hạ thấy người vừa lên tiếng là Bạch Lộ thì nói với Diệp Hạo

- Ta đi một lát sẽ trở lại.

Diệp Hạo ân một tiếng rồi đi đến cửa ra vào, hỏi Chấp Sự

- Có bao sương không?

- Ngươi không biết quy củ Đấu Giá Hội sao?

- Quy củ gì?

- Chỉ có đệ tử Chân Truyền Đông Tiên Điện mới có tư cách nắm giữ bao sương.

- Đệ tử Chân Truyền thì có tư cách?

- Tài sản cá nhân phải trên 3 vạn Hạ Phẩm Tiên Thạch.

Diệp Hạo giật mình.

3 vạn Hạ Phẩm Tiên Thạch, cho dù Thiên Tiên phổ thông cũng không bỏ ra nổi.

Diệp Hạo tiện tay ném cho Chấp Sự một cái túi Càn Khôn

- Đủ chưa?

Thần Niệm Chấp Sự quét qua. Sau một khắc, sắc mặt hắn bỗng nhiên thay đổi.

Trong túi Càn Khôn không có Hạ Phẩm Tiên Thạch, toàn diện đều là Trung Phẩm Tiên Thạch, càng thêm trọng yếu là có hơn 5 vạn.

Phía trên Tiên Thạch còn có một tấm Lệnh Bài. Trên tấm lệnh bài viết rõ ràng bốn chữ “Đệ tử Chân Truyền”.

Chấp Sự đều nhận biết Đệ tử Chân Truyền có danh tiếng, nhưng hắn không quen biết vị trước mắt.

Còn nữa, mỗi 3 năm tấn thăng đệ tử Chân Truyền một lần.

Hiện tại, Diệp Hạo có tu vi Thiên Tiên sơ kỳ, nói cách khác, thời điểm hắn tấn thăng Chân Truyền, tu vi có khả năng ở Thượng Tiên cảnh.

Nếu như vậy, khả năng rất nghịch thiên a.

Mọi người đều biết, không có tu vi cấp bậc Thiên Tiên, đừng mơ tưởng tấn thăng Chân Truyền.

Lui một bước, dù Diệp Hạo tấn thăng lúc còn Thiên Tiên sơ kỳ, nhưng tin tức hắn tấn thăng không được truyền ra.

Điều này nói rõ cái gì?

Điện Chủ Đông Tiên Điện âm thầm tấn thăng cho Diệp Hạ.

Đây chính là trường hợp đặc biệt.

Sao Điện Chủ có thể tùy ý tấn thăng đệ tử Chân Truyền chứ?

Nếu Diệp Hạo không có thiên phú, Hoàng Phủ Kiếm sao dám tấn thăng? Đến lúc đó, chặn miệng lưỡi mọi người trong Tông Môn thế nào đây?

Càng không cần phải nói, Thiên Tiên sơ kỳ đã có 5 vạn Trung Phẩm Linh Thạch.

Cho dù Kim Tiên cũng không có nhiều như vậy a.

- Lệnh Bài bao sương ngươi đây.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Chấp Sự đưa cho Diệp Hạo một tấm Kim Sắc Lệnh Bài.

Diệp Hạo tiện tay cất vào túi Càn Khôn.

Giây lát sau, một đoàn người Bán Hạ cùng Bạch Lộ đi đến.

- Diệp Hạo lừng lẫy đại danh đây sao?

Một thiếu nữ cười duyên, nói.

Diệp Hạo chưa kịp nói thì một đạo âm thanh mỉa mai truyền đến.

- Ta thấy tiếng xấu vang xa thích hợp hơn a?

Bạch Lộ trầm mặt xuống

- Lăng Tồn, ngươi chú ý ngôn từ một chút.

- Nghe ngươi.

Thanh niên gọi Lăng Tồn cười đáp.

- Lăng Tồn là người nổi bật trong đệ tử Nội Môn Chấp Pháp Đường, nếu không có gì ngoài ý muốn, lần này hắn có thể tấn thăng Chân Truyền.

Bán Hạ âm thầm truyền âm cho Diệp Hạo

- Ngươi đừng chấp nhặt với hắn.

Bán Hạ nói uyển chuyển.

Trên thực tế, Diệp Hạo cũng không muốn chấp nhặt với Lăng Tồn, hắn chỉ cười cười không để ý.

- Chúng ta đi vào thôi.

Bạch Lộ chợt nói ra.

Lăng Tồn móc một tấm Ngân Sắc Lệnh Bài từ trong ngực ra, quơ quơ trước mặt Chấp Sự

- Dựa theo quy định, ta có thể mang một người vào phải không?

- Đúng vậy.

Chấp Sự gật đầu nhẹ.

- Cho ngươi 1500 Tiên Thạch.

Lăng Tồn tiếp tục đưa cho Chấp Sự một cái túi Càn Khôn khác.

Không phải ai cũng có tư cách tiến vào Đấu Giá Hội.

Một vé vào cửa có giá 500 Hạ Phẩm Tiên Thạch.

1500 Tiên Thạch là vé vào cửa mà Lăng Tồn mua cho Bán Hạ cùng Bạch Lộ.

Bán Hạ thấy Lăng Tồn không mua vé vào cửa cho Diệp Hạo, không khỏi trầm mặt xuống.

Lúc Bán Hạ sắp móc túi Càn Khôn ra, Diệp Hạo đã ngăn nàng lại

- Ta không cần vé vào cửa.

- Ngươi không cần?

Bán Hạ mở to hai mắt.

- Ngươi tưởng mình là ai? Không cần vé vào cửa nữa chứ?

Lăng Tồn cười lạnh lên tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play