Nghi Kỵ

- ---------------------

Mạt Ly có tu vi Kim Đan Tam Chuyển.

Chỉ có tồn tại đến cấp bậc này mới có thể tùy ý phất tay mà cản lại mười mấy tu sĩ.

- Cho hỏi các hạ là ai?

Lạt Ly trầm giọng nói.

Kiếm bào thanh niên đang chuẩn bị nói đột nhiên ý thức được cái gì:

- Hình như các ngươi gặp phiền phức?

Mạc Ly chưa kịp nói gì đã thấy thanh niên tùy ý điểm ra một đạo kiếm chỉ về phương hướng Báo Yêu.

Sau một khắc, mấy trăm con Báo Yêu bị chém thành từng mảnh.

Toàn trường xôn xao!

Ma bào lão giả đã sớm chuẩn bị tinh thần liều chết.

Nhưng không ngờ đến phút cuối lại có cao thủ đến giúp đỡ.

Lão mệnh lệnh đám người Lão Lang đi quét dọn chiến trường, còn mình thì chạy về phía kiếm bào thanh niên.

- Cảm ơn tiền bối ra tay cứu viện.

Lão giả vội bái tạ kiếm bào thanh niên.

Diệp Hạo nhẹ lắc đầu đáp:

- Một chút việc nhỏ, không đáng nhắc đến.

- Còn muốn cảm ơn tiền bối giúp đỡ, nếu không Thanh Bộ Lạc chúng ta sợ đã diệt vong.

Ma bào lão giả nghiêm túc nói.

Ông ta rất rõ ràng nếu bản thân có ngăn cản được những người này thì hơn phân nửa Thanh Thiền vẫn không thoát khỏi cái chết.

Dù sao, bên trong mấy trăm con Báo Yêu này có hơn mười con đạt đến Kim Đan Cảnh.

Mà phía bên mình chỉ có bốn người.

Sao có thể đánh lại được?

- Thanh Bộ Lạc?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Tiền bối không biết Thanh Bộ Lạc hả?

Ma bào lão giả thấy Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

- Những năm này quá bận rộn tu luyện, sự tình bên ngoài biết rất ít.

Diệp Hạo thuận miệng trả lời.

Thật ra, hắn sở dĩ đến đây vì thần niệm cảm ứng được một chi Nhân Tộc của Thanh Thiền bị Yêu Tộc truy bắt.

- Thì ra như vậy.

Ma bào lão giả bừng tỉnh đại ngộ:

- Nguyên bản ở Thương Lan Đại Lục, thế lực Nhân Tộc và Yêu Tộc ngang nhau, nhưng khi trên đại lục xuất hiện ba Yêu Tiên thì sự cân bằng hai bên đã bị phá vỡ. Tông Môn Nhân Tộc và các thế lực bị nhổ tận gốc, sau đó Yêu Tộc nhiều lần vây quét, cho nên Nhân Tộc chỉ có thể trốn vào một số Man Hoang Chi Địa, giống như Vạn Hắc Sơn.

- Nhưng Nhân Tộc ta chưa bao giờ quên mối huyết hải thâm cừu này, vì vậy, bên trong Vạn Hắc Sơn này, Nhân Tộc đã gây dựng nên Bảy Đại Bộ Lạc. Cũng chính là Đỏ Bộ Lạc, Cam Bộ Lạc, Vàng Bộ Lạc, Lục Bộ Lạc, Thanh Bộ Lạc, Lam Bộ lạc, Tím Bộ Lạc.

- Thời gian trôi qua, Bảy Đại Bộ Lạc này ngày càng cường đại, nhưng ai có thể ngờ ngay lúc Thanh Bộ Lạc chúng ta cử hành Lễ Thành Nhân cho tiểu thư lại bị Yêu Tộc đột kích.

- Số lượng Yêu Tộc gấp mười lần chúng ta, Tộc Trưởng và Các vị Trưởng Lão đã liều chết mở ra cho chúng ta một con đường máu.

- Nhưng vẫn có một chi Yêu Tộc cắn chặt không tha, chúng ta có mấy trăm người tinh nhuệ giờ chỉ còn được nhiêu đây.

Ma bào lão giả nói đến đây, hai mắt ông ta đẫm lệ.

- Ngươi có biết ba Yêu Tiên cường đại kia là ai không?

Diệp Hạo hỏi.

- Thứ nhất là Lão Tổ của Hỏa Diễm Sư tộc, thứ hai là Lão Tổ của Thiên Mục Ưng, thứ ba là người sáng lập Vạn Yêu Sơn.

Diệp Hạo giật mình.

Có lẽ lão giả này còn chưa biết ba Yêu Tiên cường đại trong miệng hắn có hai tên đã chết trong tay Diệp Hạo.

Diệp Hạo rất muốn biết Lão Tổ của Hỏa Diễm Sư tộc và Thiên Mục Ưng làm cách nào có thể ở lại Thương Lan Đại Lục tu luyện đến Chân Tiên Hậu Kỳ. Bây giờ xem ra, vấn đề này phải đi hỏi vị đứng đầu Vạn Yêu Sơn này rồi.

Nhưng Diệp Hạo không vội vã đi đến Vạn Yêu Sơn.

Bởi vì hắn có bốn phân thân đang quan sát gần đó rồi.

Còn về các thế lực còn lại của Yêu Tộc cứ để Ám Tinh Môn và mười sáu nhánh Nhân Tộc tinh nhuệ đi dọn dẹp.

- Cũng đã trôi qua ba ngày rồi.

Nghe ma bào lão giả nói đến đây, Diệp Hạo đành từ bỏ ý định đi trước quan sát tình hình rồi.

Thanh Bộ Lạc không có khả năng còn sót người may mắn sống sót.

- Bây giờ mọi người dự định làm gì?

- Chúng ta chuẩn bị đi nương tựa Lam Bộ Lạc.

Áo gai lão giả nói.

- Lam Bộ Lạc?

- Mẹ của ta chính là con gái của Tộc Trưởng Lam Bộ Lạc, quan hệ giữa hai bộ lạc chúng ta rất tốt.

Lúc này, thanh y thiếu nữ chủ động nói với Diệp Hạo.

- Nơi này cách Lam Bộ Lạc còn xa không?

- Còn khoảng hơn ba ngàn dặm.

- Để ta đưa các ngươi đi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Hắn đang nhàn rỗi không có việc gì làm nên dứt khoát tìm hiểu cấu tạo các bộ lạc này một chút.

Sau khi các thế lực Yêu Tộc bị tàn sát, Nhân Tộc tất nhiên sẽ quật khởi, nhưng nếu có thể nâng đỡ người của mình thì sao lại không làm a?

- Cảm ơn tiền bối.

Thanh Thiền vội nói.

- Năm nay ta chỉ có hai mươi tư tuổi thôi.

Diệp Hạo nhìn Thanh Thiền nói:

- Cho nên, ta không đảm đương nổi đâu hai tiếng tiền bối trong miệng cô đâu.

- Cái gì?

Không chỉ Thanh Thiền mà đến cả ma bào lão giả cũng bị kinh động.

Không ai nghĩ Diệp Hạo lại còn trẻ như vậy.

Khi Diệp Hạo cùng đoàn người đi đến Lam Bộ Lạc thì Mạt Ly kéo ma bào lão giả sang một bên.

- Ngươi không cảm thấy vị này không có ý tốt hả?

Áo gai lão giả kinh ngạc nhìn Mạt Ly nói:

- Ngươi có ý gì?

- Vị này xuất hiện không phải trùng hợp quá hay sao?

Mạt Ly lườm Diệp Hạo ở xa xa nói.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Ma bào lão giả trực tiếp hỏi.

- Bên trong Vạn Hác Sơn chỉ có Bảy Đại Bộ Lạc chúng ta có trong tay Công Pháp tu luyện hoàn chỉnh, ta cảm thấy tiểu tử này đến đây muốn chiếm lấy Huyền Công của Thanh Bộ Lạc chúng ta.

Mạt Ly nói nhỏ:

- Ngươi phải biết Thanh Huyền Công có khả năng tu luyện đến Trọng Kiếp Cảnh nha.

Sắc mặt Áo gai lão giả biến hóa.

Lời Mạt Ly nói không phải không có khả năng nha.

Sau khi Tông Môn Nhân Tộc bị nhổ tận gốc, lại thêm những năm nay bị truy sát kéo dài, Nhân Tộc núp trong bóng tối sớm đã đứt gãy.

Mà đứt gãy dấn đến thiếu hụt phần lớn công pháp.

Không có công pháp thì dù thiên tư cao hơn cũng có tác dụng gì?

- Vậy bây giờ phải làm sao?

Áo gai lão giả hổt hoảng hỏi.

Tu vi Diệp Hạo bọn họ không thể chống đỡ được.

Nếu hắn ra tay ai có thể ngăn cản?

- Có lẻ tiểu tử này ý thức được rất khỏ cướp đoạt nên đang muốn ra tay với Thanh Thiền?

Trong mắt Mạt Ly léo lên tinh mang nói:

- Đợi chút nữa ta tìm thời cơ thích hợp rồi kéo Thanh Thiền ra đây, còn ngươi và tiểu tử kia nói chuyện phiếm, tránh cho hắn hoài nghỉ, hiểu chưa?

- Mạt Ly, sao ngươi khẳng định hắn có vấn đề?

Áo gai lão giả chần chờ rồi vẫn nói ra nghi ngờ trong lòng.

- Ta không chắc chắn, nhưng chúng ta chỉ cần biết hắn cũng khả nghi là được.

Mạt Ly ngưng trọng nói:

- Lão Trứ, lúc này ngươi không thể lòng dạ đàn bà.

- Được rồi, ta nghe ngươi là được chứ gì.

Lão Trứ đáp.



- Diệp đại ca, ngươi có phải cao thủ Nguyên Anh Cảnh không?

Thanh Thiền cảm thấy trên người Diệp Hạo có cảm giác thân thiết nên đang nói chuyện phiếm với hắn mà không cố kỵ gì cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play