Thôn Thiên Mãng nghe được Diệp Hạo châm chọc không khỏi tức giận đáp trả.
- Nhưng ngươi hiện tại không phải ngoan ngoãn bị ta trói lại sao?
Diệp Hạo nhìn Thôn Thiên Mãng cười nói.
Thôn Thiên Mãng không khỏi trì trệ.
Chợt nhìn Diệp Hạo nói:
- Khốn Thiên Đằng này ngươi từ đâu lấy được?
- Ngộ Đạo Thụ cho ta.
- Ngộ Đạo Thụ?
Thôn Thiên Mãng trừng lớn hai mắt nói.
- Ngươi chắc chắn.
- Ngươi cảm thấy ta phải lừa ngươi mấy chuyện này à?
Diệp Hạo lật Thôn Thiên mãng một cái.
- Nghe nói Ngộ Đạo Thụ cũng đã thành Thần.
- Ngộ Đạo Thụ đã bước thêm một bước then chốt, thành Thần cũng không cần bao lâu nữa.
Diệp Hạo đáp lại.
- Điều này ngươi cũng biết?
- Việc ta biết còn rất nhiều.
Diệp Hạo nói đến đây rồi dời đi đề tài.
- Ngươi là Yêu Đạo, một trong Lục Đạo phá toái ra sao?
Thôn Thiên Mãng không khỏi trừng lớn hai mắt.
- Ta muốn biết rõ còn có bao nhiêu người tồn tại như ngươi sẽ đến Thế Giới này.
- Muốn biết, đơn giản thôi, thả ta ra.
Diệp Hạo không khỏi cười nói:
- Kẻ siêu việt Chân Tiên như ngươi muốn đến Thế Giới này rất khó, ta biết ngươi thông qua thông đạo nào đến đây, ta cũng biết rõ những tồn tại như ngươi khẳng định không có bao nhiêu.
Sắc mặt Thôn Thiên Mãng biến đổi.
- Thu.
Theo Diệp Hạo biến hóa Ấn Quyết Khốn Tiên Đằng không ngừng thu nhỏ lại đồng thời Thôn Thiên Mãng cũng thu nhỏ theo, sau khi Thôn Thiên Mãng thu nhỏ đến kích cỡ một con tiểu xà, Diệp Hạo mới nó thu vào trong Túi Càn Khôn.
Lúc này Diệp Hạo mới tiến lên kiểm tra thương thế Võ Đào.
Vừa rồi Thần Niệm Diệp Hạo quét qua.
Thương thế Võ Đào rất nặng nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Qua sự trị liệu của Diệp Hạo, Võ Đào dần dần khôi phục, hắn từ từ mở hai mắt ra.
Khi thấy rõ Diệp Hạo trước mặt hắn liền kinh trụ, chợt Võ Đào như nghĩ tới cái gì.
- Đi mau, không cần lo cho ta.
Võ Đào đã chứng kiến sự cường hãn của Thôn Thiên Mãng.
Diệp Hạo căn bản không phải đối thủ của nó.
Trong lòng Diệp Hạo dâng lên một tia ấm áp.
- Thôn Thiên Mãng đã bị ta thu phục.
- Ngươi thu phục?
Trong mắt Võ Đào lộ ra vẻ kinh sợ.
- Ừ, chúng ta đi thôi.
Diệp Hạo nói xong đỡ Võ Đào dậy.
Võ Đào nhẹ gật đầu.
Trên đường tiến về Côn Lôn, Võ Đào nói sự việc vừa qua cho Diệp Hạo.
Sau khi nhận được tín hiệu cầu cứu của Đệ Tử Tông Môn, Võ Đào nhanh chân tiến đến cứu viện, nhưng không thể ngờ khi đến Tông Môn lại gặp Thôn Thiên Mãng.
Thôn Thiên Mãng đả thương nặng Võ Đào cùng mấy Đệ Tử Tông Môn sau đó mang theo họ vào bên trong Động Phủ.
Sau khi nuốt mấy tên Tu Sĩ không biết Thôn Thiên Mãng nghĩ thế nào mà lưu lại Võ Đào.
Có thể nghĩ sau khi Võ Đào tỉnh lại sẽ ăn hắn.
Bất quá nguyên nhân bây giờ đã không quan trọng nữa.
…
Với tu vi hiện tại của Diệp Hạo đã có thể phát huy Vạn Thọ Quyết đến cực hạn, bởi vậy khi hai ngươi trở lại Côn Lôn, Võ Đào chỉ còn suy yếu chút ít thôi.
- Môn Chủ.
- Môn Chủ trở về.
- Thiếu Môn Chủ đã cứu Môn Chủ trở về.
Một đám Đệ Tử Ám Tinh Môn mừng rỡ nói.
Mặc mũi Cốc Thạch hiện lên vẻ không tưởng tượng nổi.
Thôn Thiên Mãng là tồn tại cấp bậc nào?
Dù Chân Tiên trước mặt nó cũng không dám thở mạnh.
Diệp Hạo làm sao có thể thu phục Thôn Thiên Mãng?
Diệp Hạo nhìn bốn phía một cái nói.
- Chư vị muốn xử lí Thiên Cơ Các như thế nào?
- Phản bội nhân tộc, đáng chết ngàn vạn lần.
Tông Chủ Lưu Nga Bế Nguyệt Tông không nghĩ ngợi lên tiếng.
- Giết.
Tông Chủ Ngũ Hành Tông cũng phụ họa theo.
- Ta cũng cảm thấy nên tru sát.
Tông Chủ Trầm Ngư Tông cũng bày tỏ quan điểm của mình.
- Chém.
Tông Chủ Thị Huyết Tông nói.
Phản bội nhân tộc loại sự việc này dù Tà Đạo Tông Môn cũng không làm.
Sắc mặt đám đệ Tử Thiên Cơ Các đại biến.
Cốc Thạch được một thiếu nữ đỡ đứng lên.
- Đệ Tử Thiên Cơ Các chúng ta am hiểu thôi diễn, có thể giúp các ngươi tìm vị trí của Yêu Thú.
Lời Cốc Thạch nói làm rất nhiều Tông Chủ lâm vào trầm tư.
Hiện tại ai cũng rõ kẻ địch chân chính nằm ở Đại Hải.
Nếu có Thiên Cơ Các trợ giúp nói không chừng có thể giải quyết sớm các nguy hiểm tiềm tàng.
Nhưng Thiên Cơ Các quá mức khổng lồ, ai có lòng tin khống chế hết?
Các Tông Chủ thương lượng một hồi rồi tạm thời cho ra một kết luận.
Đệ Tử dưới Trọng Kiếp Cảnh sẽ do các Đại Tông Môn chưởng quản một bộ phận, như vậy làm hạn chế ảnh hưởng của Thiên Cơ Các đến mức yếu nhất. Hơn nữa Đệ Tử Thiên Cơ Các còn phải chịu sự giám sát của các Tông Môn, cứ mãi như thế thì Thiên Cơ Các cũng trở thành hữu danh vô thực.
Về phần cường giả Trọng Kiếp Cảnh trở lên thì sẽ theo các Đại Tông Môn xung phong giết Yêu Thú trong Hải Vực.
Cốc Thạch nghe như thế, giống như già thêm mười tuổi.
Hắn biết Thiên Cơ Các xong rồi.
Tông Môn truyền thừa 3000 năm bị hủy trong tay hắn.
Thôi Diễn Chi Đạo vốn là tiết lộ Thiên Cơ, nhưng Tu Sĩ Thiên Cơ Các có thể giảm ảnh hưởng này xuống, nhưng bọn họ vẫn phải chịu ảnh hưởng.
Nhưng các Đại Tông Môn không quan tâm có ảnh hưởng hay không.
Bởi vậy cường giả Trọng Kiếp Cảnh và Địa Tiên của Thiên Cơ Các không dám ngừng thôi diễn.
Mà kết quả thôi diễn lại làm cho các Đại Tông Môn giật mình, bởi vì phát hiện được Bốn Đại Dương đều có dấu vết của Yêu Tộc, Yêu Tộc đã khống chế toàn bộ Hải Vực.
Nhìn thấy tình huống này làm các Đại Tông Môn sốt ruột, càng sốt ruột thì càng muốn nhanh chém giết Yêu Tộc cấp cao.
Ngắn ngủi ba ngày Thiên Cơ Các đã có ba vị cường giả Trọng Kiếp Cảnh thổ huyết bỏ mạng.
Đây là bị phản phệ.
Bất luận Tà Đạo Tông Môn hay Chính Đạo Tông Môn đều không muốn đình chỉ, nói cách khác các cường giả Thiên Cơ Các phải tiếp tục thôi diễn.
Không cho con đường sống.
Cốc Thạch nhìn ra nhưng có thể làm thế nào?
Không có Thiên Yêu duy trì, Thiên Cơ Các không phải đối thủ của các Đại Tông Môn.
Quả thật thực lực Thiên Cơ Các tương đương với Tam Đại Tông Môn Chính Đạo cộng lại, nhưng chính đạo ngoại trừ Tam Đại Tông Môn còn có Lục Đại Môn Phái. Hơn nữa chỉnh thể thực lực của Tà Đạo không bằng Chính Đạo nhưng nếu gộp lại thì rất dễ dàng nghiền ép Thiên Cơ Các.
Đây là còn chưa tính Tán Tu.
Tán Tu cũng không phải không có cao thủ a.
Ví dụ như Liên Minh Tán Tu của Long Đằng, mơ hồ cũng có thể cùng chính tà chống lại.
Bởi vậy cao tầng của Thiên Cơ Các ở nơi này bị ba thế lực lớn trông giữ rất cẩn thận làm sao có thể động đậy gì.
Chỉ có thỏa hiệp.
Nếu không thỏa hiệp bọn họ chỉ có con đường chết, Tu Sĩ Tông Môn toàn bộ đều phải vẫn lạc.
…
Ám Tinh Môn!
Vị trí của Ám Tinh Môn là một đảo hoang gần thềm lục địa.
Diệp Hạo mang Đệ Tử Ám Tinh Môn đi tới tòa đảo hoang này rồi chợt nghĩ đến cái gì.
- Diện tích của Ám Tinh Môn quá nhỏ.
Diệp Hạo nói khẽ.
- Ý cậu là - -?
Võ Đào nói.
- Lắp biển.
Lúc này, Diệp Hạo nói ra.
Võ Đào sớm biết rõ diện tích Ám Tinh Môn nhỏ.
Nhưng Ám Tinh Môn là một Tổ Chức Sát Thủ.
Tổ Chức Sát Thủ mở rộng quy mô không phải muốn tìm chết sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT