Diệp Hạo vừa nói xong câu này, bất luận Tiệp Nhi hay Dư Nhi đều thay đổi sắc mặt, sau đó hai nữ liếc nhau vội vàng đẩy ghế ra quỳ xuống thỉnh tội với Diệp Hạo.
- Công Tử, chúng nô tỳ không cố ý.
Khuôn mặt Tiệp Nhi rất bố rối lên tiếng.
Diệp Hạo bình tĩnh đáp.
- Các ngươi có hành động này vốn nằm trong dự liệu của ta, nhưng sự việc này nếu phát sinh thêm lần nữa thì hai ngươi trở về Mộc Kiếm Tông đi a.
- Không dám!
Tiệp Nhi vội nói.
- Đứng lên đi.
Diệp Hạo vung tay một cỗ nhu lực nâng hai nữ lên.
Tâm tình nhị nữ cũng không còn nhẽ nhõm như trước mà có phần câu nệ.
Diệp Hạo thì giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Hai nữ tự nhận do mình lén lút làm.
Các nàng lại không biết Truyền Tông Ngọc Phù đã bị Phân Thân Diệp Hạo cản lại.
Bất quá sau khi đọc xong nội dung trong Truyền Tống Ngọc Phù thì mặc cho nó trở về Mộc Kiếm Tông.
Nói cách khác bây giờ Mộc Kiếm Tông đã biết thân phận của Diệp Hạo.
Diệp Hạo sở dĩ không cản Truyền Tống Ngọc Phù vì hắn muốn thăm dò phản ứng của Mộc Kiếm Tông.
Nếu Mộc Kiếm Tông muốn đối phó hắn thì tình nghĩa trước đó coi như xóa bỏ.
Sau khi cơm nước no nê Diệp Hạo thuê một gian phòng xa hoa ở Húc Nhật Tửu Lâu.
Diệp Hạo vẫn ngủ trong phòng, hai nữ thì theo thường lệ ngủ bên ngoài.
Ba ngày sau, Đấu Giá Hội do Húc Nhật Tửu Lâu tổ chức chính thức bắt đầu.
Diệp Hạo mặc một bộ quần áo mới dẫn theo nhị nữ chạy thẳng đến Đấu Giá Hội.
Khi đến hắn nhìn thấy Tu Sĩ nơi này tập trung đông nghìn nghịt, nhưng 90% đều không có tư cách đi vào.
Diệp Hạo cười cười đi về hướng thông đạo khách quý.
Lúc đến nơi hắn cố tình phóng ra một tia Trọng Kiếp Cảnh khí tức làm lão giả phụ trách canh giữ biến sắc.
Tuổi trẻ như vậy đã có tu vi cao thâm không có mấy người.
Lão giả không chút do dự đưa cho Diệp Hạo một mã số mạ vàng sau đó nói:
- Sau khi tiến vào đại sảnh đưa cho thị nữ mã số trong tay ngươi, lúc đó thị nữ sẽ dẫn ngươi đến sương phòng của mình.
Sương phòng cực kỳ xa hoa.
Diệp Hạo lười biếng nằm trên ghế salon mềm mại, ánh mắt nhìn về những thân ảnh mờ mờ ảo ảo phía dưới.
Bỗng nhiên Diệp Hạo đứng lên.
- Tại sao nàng lại ở chỗ này?
Diệp Hạo kinh nghi nói.
- Công Tử, thế nào?
Dư Nhi chớp chớp mắt hiếu kì hỏi.
- Sự việc càng ngày càng hay đây.
Diệp Hạo rất nhanh thu hồi ánh mắt của mình.
Mà bên trong đại sảnh, một nữ tử mặc hắc sa đội một chiếc mũ rộng vành, ngay lúc Diệp Hạo thu hồi ánh mắt, cô nàng liền nhìn về phía sương phòng Diệp Hạo.
Người nào?
Nhưng khi Thần Niệm nữ tử quét tới thì phát hiện sương phòng dùng tài liệu đặc biệt luyện chế, Thần Niệm không cách nào nhìn trộm được.
- Chẳng lẽ nơi này có người biết mình sao?
Lý Thiên Thiên nói thầm.
Bất quá cô lắc lắc đầu.
Bởi vì trong này làm sao có người quen được?
Người quen ngược lại cũng có một người, nhưng không biết hiện giờ người kia ở đâu.
Lý Thiên Thiên thân là truyền nhân của Cửu Âm Cung, đồng giai không có bao nhiêu người là đối thủ của nàng, Diệp Hạo không nàng đến Chú Kiếm Đại Lục làm gì, nhưng chắc đến vơ vết tài nguyên.
- Có nên cho nàng khốn đốn một trận.
Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói thầm.
Tu vi của Lý Thiên Thiên tăng lên quá nhanh.
Dù Diệp Hạo có nhiều cơ duyên như vậy cũng chỉ ngang ngửa với cô ấy thôi.
Vừa rồi Diệp Hạo quét mắt một cái đã phát hiện tu vi của nàng đạt đến Trọng Kiếp Ngũ Chuyển.
Tu vi của nàng và bản thân đều bằng nhau, Trọng Kiếp Ngũ Chuyển a.
Nói cách khác Trọng Kiếp Cảnh không người nào là đối thủ của hai người.
Đương nhiên những Nhất Đại Thiên Kiêu ngoài kia thì ngoại lệ.
Vấn đề là những tên đó có thể đạt đến Trọng Kiếp cao cấp sao?
Ngay lúc Diệp Hạo suy nghĩ, Đấu Giá Hội cũng chính thức bắt đầu.
Chủ trì Đấu Giá hội là một nữ tử trẻ tuổi có dáng người uyển chuyển.
Nữ tử trẻ tuổi này hiện thân làm toàn trường bạo phát ra những tiếng kinh hô.
- Đây không phải Tiểu Công Chúa của Húc Nhật gia sao?
- Đông Phương Uyển Nhi.
- Đông Phương Uyển Nhi tại sao tới nơi này?
- Làm sao biết được?
- Khuynh quốc khuynh thành.
- Vô phương nhận biết.
Dù Diệp Hạo từng nhìn thấy qua rất nhiều mỹ nữ nhưng chỉ có Tô Tiểu Ngư có thể so sánh với cô gái bên dưới.
Thậm chí đám Hồ Nữ Thanh Thanh đều so không nổi với nàng.
Đây là một nữ tử được trời đất ưu ái, thần sắc như thu thủy, cốt như ngọc, đẹp đến mức làm người trầm mê.
Đôi mắt Đông Phương Uyển Nhi quét toàn trường một cái nói.
- Lần này Đấu Giá Hội do ta chủ trì, không nói nhiều nữa, ta trực tiếp vào chủ đề, kiện vật phẩm thứ nhất mang ra đấu giá hôm nay là một Thượng Phẩm Chiến Kiếm.
- Giá quy định 5000 Thượng Phẩm Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không ít hơn 100.
Giá cả này trên thực tế đã rất cao.
Bởi vì Thượng Phẩm Linh Thạch chỉ có Tu Sĩ Nguyên Anh Cảnh và Trọng Kiếp Cảnh mới có thể dùng, bởi vậy trên người Trọng Kiếp Cảnh Tu Sĩ cũng không có bao nhiêu Linh Thạch cả?
Có thể nói có ngàn khối đã không tệ rồi.
- 5100.
Trong đại sảnh một tên trung niên vội vàng kêu giá.
Bất quá tiếng của tên trung niên này rất nhanh bị bao phủ bởi những âm thanh đấu giá khác.
- 5200.
- 5300.
…
- 5800.
- 5900.
Sắc mặt Diệp Hạo rất bình tĩnh.
Thượng Phẩm Linh Bảo không lọt vào mắt của hắn, trên thực tế các Thiêu Kiêu của Đại Tông Môn cũng không thèm để ý, trong tay bọn họ sớm đã có Linh Bảo do Tông Môn chuẩn bị, thậm chí vài người nổi bật còn có cả Tiên Bảo.
Cuối cùng chuôi Thượng Phẩm Chiến Kiếm được một lão giả lấy đi với giá 7100 Thượng Phẩm Linh Thạch, những Tu Sĩ khác không phải không có năng lực mua mà nếu thêm Linh Thạch sẽ vượt qua giá trị của chuôi Chiến Kiếm này.
Cái có không bù được mất.
Dù sao không phải người nào cũng có gia tài bạc vạn.
Diệp Hạo nhàm chán đánh một giấc, các vật phẩm đấu giá sau đó còn không giá trị bằng kiện thứ nhất.
- Vật đấu giá lần này hẳn sẽ làm chư vị hứng thú.
Trong tay Đông Phương Uyển Nhi xuất hiện một cái hộp gấm, sau đó tính hiếu kì của toàn trường nổi lên.
- Tàng Bảo Đồ.
Đông Phương Uyển Nhi nói.
- Chư vị đoán không sai, đây chính là một tấm Tàng Bảo Đồ, căn cứ theo giám định đây là một Bản Đồ chỉ dẫn đến Động Phủ của Uy Võ Chân Tiên.
- Chân Tiên?
- Thật sao?
- Uy Võ Chân Tiên?
- Tin đồn Uy Võ Chân Tiên cả đời không có Đệ Tử, như vậy Động Phủ tu hành của Uy Võ Chân Tiên sẽ…?
Nghĩ tới đây Tu Sĩ trong đại sảnh đều hưng phấn lên.
Không giống với những Tu Sĩ đang hưng phấn kia đám Thiên Kiêu bên trong thì lộ ra bộ mặt ngưng trọng.
- Tỷ tỷ, tỷ tỷ, Động Phủ của Uy Võ Chân Tiên a.
Phương Minh ở cạnh sương phòng Diệp Hạo kích động nói.
- Ngươi hưng phấn cái gì?
Phương Phi trừng mắt với hắn một cái nói.
- Chẳng lẽ không nên hưng phấn?
Phương Minh kinh ngạc nói.
- Nếu đơn giản như thế thì đời nào Đấu Giá Hội mang tấm Tàng Bảo Đồ này lấy ra đấu giá.
Phương Phi lạnh lùng cất lời.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT