Khi bàn tay trắng nõn của thân ảnh kia và phù chú chạm vào nhau, trời đất giống như sụp đổ.
Năng lượng hủy diệt vô cùng vô tận tàn phá bốn phía.
Diệp Hạo vung tay lên che chở Minh Nguyệt, còn Đường Phiên Phiên thì lui xa ra phía sau.
Ngũ Sắc Bảo Tháp hóa thành một vệt sáng xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo, hắn nhìn thoáng qua thì trong mắt lộ vẻ cực kỳ nghiêm trọng.
Bởi vì Ngũ Sắc Bảo Tháp đã ảm đạm đi rất nhiều.
- Thật khủng khiếp.
Thân ảnh kia ngưng trọng nhìn Ngũ Sắc Bảo Tháp trong tay Diệp Hạo nói.
Cô cứ tưởng rằng với thực lực Chân Tiên Cao Giai của mình có thể vô địch quét ngang thế giới này.
Không ngờ Tiên Bảo trong tay Diệp Hạo có thể làm cô trọng thương.
Đây chỉ là một thần niệm của Lý Thiên Thiên Đệ Bát Thế lưu lại.
Mục đích chính là phòng ngừa Lý Thiên Thiên gặp phải cường địch.
- Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đây thôi.
Thân ảnh này vừa nói đến đây trái tim đã đập nhanh lên. Bởi vì cô nhìn thấy trong tay Diệp Hạo xuất hiện một dây thừng không biết được luyện chế từ vật gì, trên sợi dây thừng này phát ra khí tức làm cô sợ hãi.
- Đi.
Thân ảnh này bắt lấy Lý Thiên Thiên xé rách không gian rời khỏi Địa Phủ.
Diệp Hạo thở dài, đánh cất Khốn Tiên Đằng vào.
Thực lực giữa hai bên chênh lệch quá lớn.
Bên này, Khốn Tiên Đằng còn chưa thôi động mà bên kia Lý Thiên Thiên Đệ Bát Thế đã bỏ chạy.
- Đáng tiếc.
Hoàng Âm Quân nhìn thấy vậy thở dài.
- Kiếp trước của cô ta rất nhanh sẽ tiêu tán, tôi thấy cô ta muốn thông qua thôn phệ Âm Hồn để tăng lên tu vi, vì vậy Địa Phủ các người phải liên thủ bắt nàng lại, nếu không đợi tu vi cô ta tăng lên Trong Kiếp Cao Giai thì sợ Địa Phủ cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Diệp Hạo nhìn Hoàng Âm Quân nói.
- Ở giữa mười đại Âm Quân luôn lục đục với nhau, muốn đồng lòng hợp sức sợ rằng không đơn giản như vậy.
Hoàng Âm Quân chú ý thấy phía sau Diệp Hạo không đơn giản, về truyền thừa chỉ sợ không kém hơn Tiên Vực Cửu Âm Cung.
Nếu không thì trong cùng giai Diệp Hạo sẽ không đánh bại Lý Thiên Thiên được.
- Chuyện này tôi sẽ chú ý.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu.
- Sau này nếu có chuyện gì cần dùng tới thì cậu cứ nói với tôi một tiếng.
Hoàng Âm Quân nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.
Diệp Hạo là ai?
Không phải Hoàng Âm Quân không biết.
Người này tuổi trẻ đã có thể dễ dàng đánh bại bảy đại Mệnh Tinh, cho thù thêm Ám Tinh cũng xa xa không phải đối thủ của hắn.
Có thể nói, Diệp Hạo có khả năng đặt chân đến Chân Tiên lớn nhất.
Chân Tiên a!
Hoàng Âm Quân đã thấy qua sức mạnh của Chân Tiên.
Cực kỳ mạnh mẽ.
Vì vậy, ông ta luôn giữ quan hệ tốt đẹp với yêu nghiệt như Diệp Hạo.
- Dễ nói.
Tất nhiên Hoàng Âm Quân đã ném ra cành ô liu thì Diệp Hạo ko có lý do từ chối a.
Hai người nói chuyện một chút rồi Diệp Hạo xé rách không gian rời khỏi Địa Phủ.
Minh Nguyệt giờ ý thức được Diệp Hạo mạnh cỡ nào a.
Địa Phủ Âm Quân!
Một người tồn tại tương đương với Thập Điện Diêm La lại xưng anh em với Diệp Hạo, người bình thường có thể so sánh được sao?
- Anh muốn bế quan hả?
Sau khi ba người Diệp Hạo đi đến Viện An Dưỡng Cẩm Tú, Đường Phiên Phiên hỏi.
- Ừm.
Diệp Hạo ý thức được tu vi của mình không đủ.
- Có phải vội vàng quá không?
- Anh sẽ không tự hủy căn cơ mình đâu.
Diệp Hạo nhìn Đường Phiên Phiên nói.
- Ừm.
Đường Phiên Phiên thấy Diệp Hạo nói như vậy, cũng không nhiều lời nữa.
- Trong khoảng thời gian này hai em không được ra khỏi Viện An Dưỡng Cẩm Tú.
Diệp Hạo trầm giọng nói.
Hắn không biết Lý Thiên Thiên có thể tiếp tục ra tay nữa hay không.
Phòng ngừa vạn nhất.
- Ừm.
Hai nữ rõ ràng tính nghiêm trọng của việc này.
Trong lúc Diệp Hạo đang bế quan, mười đạo phân thân của hắn đã từ Yêu Vực phá vỡ thiên không xuất hiện bốn phía Viện An Dưỡng Cẩm Tú.
…
Diệp Hạo đang ngồi khoanh chân tu luyện, một giọng nói vang lên.
- Ngũ Sắc Bảo Tháp có luyện hóa được Âm Nha không?
- Luyện hóa được một phần ba.
Diệp Hạo trả lời:
- Nhưng mà Bảo Tháp đang bị tổn thương, vì vậy không thể lấy hai phần ba Tiên Dịch ra nữa.
- Một phần ba đủ rồi.
- Nhưng tu vi của cậu chỉ có thể tăng lên đến Trọng Kiếp Thất Chuyển.
- Tại sao?
- Bởi vì chúng ta tăng tu vi lên quá nhanh, bản tôn của ta chỉ mới chuẩn bị tăng lên Trọng Kiếp Nhất Chuyển.
- Cũng được.
Tâm Ma vừa nói xong, Ngũ Sắc Bảo Tháp đã bay lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Hạo, sau đó từ Bảo Tháp nhỏ xuống một giọt chất lỏng ngũ sắc.
Khi giọt chất lỏng này tiến vào trong cơ thể Diệp Hạo, toàn thân hắn như có một lực lượng kinh khủng tràn ngập, dù với cường độ nhục thân cứng rắn của mình cũng bị tróc da bong thịt.
Tiên Dịch!
Chất lỏng do năng lượng của Tiên Nhân bị luyện hóa mà thành.
Vì vậy nó ẩn chứa lực lượng có thể nghĩ.
Đúng lúc này, Tâm Ma của Diệp Hạo cũng hồi phục, hắn điên cuồng hấp thu năng lượng Tiên Dịch, nhưng dù như vậy thì Diệp Hạo vẫn như cũ cảm thấy không chịu nổi.
Diệp Hạo vội vàng dẫn dắt cỗ năng lượng này đánh về bình cảnh bản thân.
Một lần!
Hai lần!
Ba lần!
Đến lần thứ tư, bình cảnh của hắn đã được Tiên Dịch phá vỡ, lúc này, Nguyên Anh của hắn chính thức biến đổi thành Nguyên Thần.
Đến khi Diệp Hạo ổn định tu vi tại Trọng Kiếp Cảnh Nhất Chuyển, Nguyên Thần của hắn cũng đã phát triển cao đến một trượng (3,33 mét).
Trong lúc Diệp Hạo đang chuẩn bị cảm ngộ Trọng Kiếp Cảnh Áo Nghĩa thì thân thể hắn phát ra một cảm giác đau nhói. Bất đắc dĩ, hắn đánh phải tiếp tục hấp thu cỗ năng lượng này trùng kích đên Trọng Kiếp Cảnh Nhất Chuyển đỉnh phong.
Lúc này, cảm giác đau nhói kia mới giảm dần xuống.
Diệp Hạo cũng dừng lại.
Nếu tiếp tục hấp thu nữa thì có thể sẽ ảnh hưởng đến cảm ngộ của bản thân đối với Trọng Kiếp Cảnh, dẫn đến ảnh hưởng căn cơ bản thân.
Thời gian dần trôi qua, cảm giác đau đớn càng giảm xuống, bởi vì Tâm Ma Diệp Hạo còn đang không ngừng hấp thu cỗ năng lượng này.
Không biết qua bao lâu, hai con ngươi của Diệp Hạo bỗng nhiên mở ra.
- Ngươi muốn đột phá Trọng Kiếp Bát Chuyển hả?
Diệp Hạo trầm giọng mắng.
Diệp Hạo đang cảm ngộ Trọng Kiếp Cảnh Áo Nghĩa không có nghĩa hắn buôn lỏng giám sát đối với Tâm Ma.
Nếu thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, Tâm Ma có khả năng phản chủ.
- Không phải Tiên Dịch chỉ còn một ít thôi sao?
Tâm Ma xấu hổi đáp lời.
- Giữ lại là được.
Diệp Hạo nói xong cất giữ một phần mười Tiên Dịch còn sót lại vào trong đan điền.
- Cậu làm sao cũng được.
Tâm Ma rất rõ ràng cái mạng nhỏ của bản thân nằm trong tay bản tôn, vì vậy, bản tôn nói gì thì tâm ma hắn cũng sẽ không phản bác.
Diệp Hạo vươn người đứng dậy.
Vừa đi ra khỏi bế quan thất, Diệp Hạo đã thấy Đường Phiên Phiên đang nhắm mắt tu luyện.
Lông mi Đường Phiên Phiên run lên, sau đó cô mở hai mắt.
- Em không cần phải ở đây bảo vệ anh đâu.
Diệp Hạo liếc mắt đã biết Đường Phiên Phiên không tiến vào tu luyện sâu, nếu không cũng sẽ không dễ dàng thức tỉnh như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT