Thân thể mềm mại của Lý Thiên Thiên run lên, không khỏi lảo đảo lui về sau mấy bước.
- Anh nói gì?
Lý Thiên Thiên cắn đôi môi đỏ thẫ, vẫn hỏi lại.
- Anh đã có bạn gái.
Diệp Hạo nghiêm mặt nhìn Lý Thiên Thiên nói.
Hai mắt Lý Thiên Thiên không khỏi nhắm lại, đợi đến lúc mở ra, trong mắt cô tràn đầy vẻ phẫn nộ.
- Diệp Hạo, anh là thằng đểu.
Nói xong câu này, Lý Thiên Thiên xoay người chạy đi.
Trước đó truyền thông đưa tin chuyện Diệp Hạo có bạn gái, nhưng khi đó Lý Thiên Thiên vẫn chưa nhận được lời thừa nhận từ Diệp Hạo, hơn nữa cô cũng không muốn tin tưởng điều đó.
Hiện tại nghe được chính miệng Diệp Hạo thừa nhận, Lý Thiên Thiên biết mình đã không còn cơ hội.
Diệp Hạo há miệng định gọi lại.
Thế nhưng cuối cùng vẫn không nói được.
Nhiều năm sau đó Diệp Hạo hồi tưởng lại lúc đó nếu bản thân nói ra câu giữ lại thì kết cục có thể khác hay không?
...
Trong tuyệt vọng Lý Thiên Thiên chạy một mạch đến gần sông Hoàng Phổ.
Nhìn thấy sông Hoàng Phổ rộng lớn phía trước, Lý Thiên Thiên không hề dừng lại mà tiếp tục chạy như điên, không qua bao lâu thân ảnh Lý Thiên Thiên đã ở bên trong sông Hoàng Phổ.
Ngạt thở không bao lâu, linh hồn Lý Thiên Thiên từ trong cơ thể đi ra, cùng lúc đó bên người Lý Thiên Thiên xuất hiện một hắc động to lớn, bên trong hắc động truyền đến một lực kéo kinh khủng nhưng vẫn không thể làm rung chuyển linh hồn cô.
Con mắt Lý Thiên Thiên trở nên băng lãnh khát máu.
Cô cứ vậy mà lẳng lặng nhìn hắc động, thật lâu sau chậm rãi nói.
- Địa phủ sao? Có ý tứ!
Khi thoại âm Lý Thiên Thiên vừa rơi xuống, cô cũng chủ động tiến vào hắc động.
...
Viên Cao Tinh, Tiếu Lão Thực nhìn bộ dáng Diệp Hạo đã biết rõ tâm tình cậu bạn mình không thể nào tốt được.
- Muốn chúng tôi bồi cậu uống rượu không?
Viên Cao Tinh vỗ bả vai Diệp Hạo nói.
- Khi cần quyết đoán thì phải quyết đoán.
Diệp Hạo lắc đầu nói.
- Trước đó do tôi không quyết đoán.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, tâm cảnh Diệp Hạo không khỏi trở nên rộng rãi hơn.
Tu Sĩ Tu là cái gì.
Vô cùng tự tại.
Tâm tình ràng buộc sẽ gây bất lợi cho con đường tu hành.
Diệp Hạo chậm rãi nhắm hai con mắt lại, đợi đến lúc mở lại lần nữa, hai con mắt trở nên thuần túy cùng thông linh hơn.
- Vòng tư chất hai người khẳng định không thể thông qua, cơ hội duy nhất của hai cậu chính là khảo hạch nghị lực, căn cứ vào tin tức tôi biết được thì khảo hạch nghị lực vô cùng biến thái.
Diệp Hạo nhìn hai người nói.
- Tôi hi vọng hai cậu có thể thông qua vòng khảo hạch này, đương nhiên nếu hai cậu tự nhận mình còn kém so với người khác thì tôi có thể nói với quan chủ khảo một tiếng, hai cậu có thể cùng nhau tiến vào Đông Phương Võ Giáo.
- Nhưng hai cậu đã nghĩ kĩ chưa? Hai cậu nếu tiến vào Đông Phương Võ Giáo, cuộc sống của hai cậu sẽ không còn trở lại như xưa đâu.
- Tương lai hai cậu có thể phải chấp hành những nhiệm vụ nguy hiểm, mà mỗi nhiệm vụ đều cửu tử nhất sinh.
Diệp Hạo nói đến đây, Viên Cao Tinh và Tiếu Lão Thực đều trầm mặc xuống, chốc lát sau Tiếu Lão Thực hỏi.
- Diệp Hạo, cậu có thể nói cho tôi biết thứ tai họa mà truyền thông nói là gì không?
- Yêu thú, quỷ quái những thứ nào đều tồn tại.
Diệp Hạo nói khẽ.
- Đến lúc đó thứ mà các cậu đối mặt chính là những cái này.
Hai người đều kinh sợ.
Nhưng chợt Diệp Hạo chú ý tới trong mắt hai người lộ ra tia hưng phấn.
Đúng, hưng phấn.
Diệp Hạo hơi trầm ngâm cũng hiểu được.
Mỗi người Trung Hoa đều có một giấc mơ tiên hiệp.
Mà hiện tại bọn họ đã có cơ hội này.
- Được rồi, tôi không khuyên nhủ hai cậu nữa.
Diệp Hạo lắc đầu nói.
- Diệp Hạo, cậu nhất định phải giúp chúng tôi đạt được danh ngạch nha.
Tiếu Lão Thực nói câu này toàn thân cũng run rẩy.
- Biết rồi.
Tiên Thiên cảnh giới đều là cao thủ trong Võ Đạo Thế Gia hay Võ Đạo Tông Môn.
Nếu không lần này Đan Lôi làm sao có thể trở thành người phụ trách khảo hạch cho đại học Trung Y chứ?
Đan Lôi đến Hoa Tư đều tự mình đón tiếp.
Hoa Tư không đón tiếp không được a.
Tuyển chọn học sinh chính là nhiệm vụ do quốc gia bố trí.
Nếu ai dám ngán chân chuyện này thì tự tìm cái chết a.
Đan Lôi như cùng Hoa Tư hàn huyên vài câu cũng đi thẳng vào vấn đề.
- Hoa hiệu trưởng, bởi vì trường học đất nước ta có rất nhiều, nhiệm vụ của mỗi tổ công tác đều rất nhiều, ông xem…?
- Tôi đã triệu tập học sinh toàn trường đều đến thao trường rồi.
Hoa Tư lúc này nói ra.
Đan Lôi nhẹ gật đầu.
- Vậy bây giờ chúng ta cũng nên qua đó thôi.
Một đoàn người Đan Lôi đi đến đã thu hút sự chú ý của toàn trường.
- Lần tuyển chọn này gồm có hai vòng, vòng thứ nhất đo tư chất, tu luyện võ học mà không có tư chất, rất khó.
Đan Lôi quét mắt toàn trừng một cái nói.
- Mà muốn đo tư chất rất đơn giản.
Đan Lôi vừa nói một bên ngay ở trên mặt bàn đặt xuống một tảng đá màu vàng.
- Các ngươi lần lượt tiến lên, bàn tay để lên tảng đá, chỉ cần tảng đá phát sáng thì chứng minh tư chất người đó không tệ.
Diệp Hạo nhìn thoáng qua đã biết rõ đây là linh thạch trắc thí linh căn chuyên nghiệp của giới tu đạo.
Nhưng dùng khối linh thạch này để kiểm tra có tư chất tu luyện võ học hay không cũng không sai.
Những người khác không nói chỉ cần nói về Thiều Hoa.
Thiều Hoa có tư chất tu võ, nhưng tu đạo lại còn kém xa.
Có thể nói người có tư chất tu đạo khẳng định có thể tu võ, thế nhưng người có tư chất tu võ chưa chắc đã có thể tu đạo.
Theo lấy từng học sinh lên đài, một người lại một người bị đào thải.
Ước chừng tới học sinh thứ 100 khối linh thạch cuối cùng cũng sáng lên yếu ớt.
- Cậu thông qua.
Tuyên bố xong, Đan Lôi đưa cho học sinh kia một giấy chứng nhận.
Người học sinh kia kích động vừa nhận lấy giấy chứng nhận vừa liên tục cảm tạ.
Người học sinh ấy biết rõ tờ giấy này đại biểu cho cá chép hóa rồng.
Mà sau đó cũng có không ít học sinh được thông qua, thời gian trôi qua Diệp Hạo ý thức được học sinh thông qua có 1%.
Mỗi khóa đại học Trung Y có tầm 1000 học sinh, cuối cùng thông qua 41 học sinh.
Tỉ lệ này nhìn cũng không nhiều.
Nhưng nếu ngẫm lại sinh viên cả nước thì tỉ lệ này khủng bố đến mức nào.
Hàng năm sinh viên cả nước có hơn 600 vạn, sau bốn năm học lại được coi là nghiên cứu sinh, tiến sĩ sinh, nhân số cũng hơn hai ngàn vạn.
Dựa theo tỉ lệ 1% trúng tuyển có thể suy ra có hơn hai mươi vạn thí sinh a. Đã thế còn thêm vòng nghị lực mà nói nhân số cũng phải đạt đến ba bốn trăm ngàn.
Diệp Hạo tin tưởng con số này cũng đã vượt qua võ đạo thế gia cùng võ đạo tông môn.
- Quốc gia có nhiều tài nguyên như vậy sao?
Diệp Hạo vô cùng hiếu kì về vấn đề này.
Không có tài nguyên dồi dào muốn những sinh viên này trong một khoảng thời gian ngắn có thể phát huy ra sức lực căn bản không có khả năng.
Mà ở phân đoạn này vô luận Tiếu Lão Thực, Viên Cao Tinh hay Hứa Manh Manh đều bị loại.
Về phần Diệp Hạo, hắn cũng không có đi lên.
Diệp Hạo tin tưởng nếu tay mình đặt lên mà nói khối linh thạch trắc thí này không bị vỡ ra mới là lạ.
- Những học sinh đã chọn, tôi cho mọi người thời gian nửa tháng để tạm biệt người nhà, tiếp theo mọi người sẽ ở Đông Phương Võ Giáo tiến hành kì hạn 4 năm tu luyện, trong 4 năm này trừ phi tình huống đặc biệt nếu không mọi người sẽ không được phép gặp mặt thân nhân.
Theo thoại âm Đan Lôi vừa rơi xuống những học sinh được tuyển chọn giật mình.
Không ai nghĩ đến việc nếu được tuyển chọn trong vòng 4 năm tiếp theo không được gặp mặt người nhà nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT