- Diệp Hạo, cậu nghĩ chúng tôi chỉ vì câu nói này mà chém giết nhau trước sao?
Thái thượng trưởng lão Thiên Độc tông ha ha cười nói.
- Thủ đoạn này của cậu chúng tôi cũng đã sử dụng nhiều rồi.
- Thật ra tôi chỉ muốn hỏi, chỉ cần tôi giao Long châu ra là được sao?
Nói xong, một Long châu đen tuyền xuất hiện trên tay Diệp Hạo, viên Long châu này tràn ra từng đợt năng lượng cùng Long uy rộng lớn.
- Long châu.
- Nghe đồn Long châu chứa đựng toàn bộ tu vi cùng ký ức của Long tộc.
- Tôi nghe nói lấy được Long châu sau này có thể hóa thành Long tộc a.
- Không ngờ viên Long châu này là của Hắc long.
Diệp Hạo tung tung Long châu trong tay nhìn Thái thượng trưởng lão Thiên Độc tông nói.
- Ông có muốn không?
Ánh mắt Thái thượng trưởng lão Thiên Độc tông không khỏi sáng lên nói.
- Cậu nguyện ý cho tôi?
- Ông muốn thì cho ông.
Diệp Hạo nói cũng định đưa cho Thái thượng trưởng lão Thiên Độc tôn.
Ông ta đang định tiến lên nhưng lại thấy thần niệm mọi người xung quanh đều khóa chặt vào bản thân.
Sắc mặt ông không khỏi thay đổi.
- Diệp Hạo, cậu muốn hại tôi?
- Hại ông?
Diệp Hạo cười nhạt nói.
- Ông muốn Long châu, tôi liền cho ông, tôi làm sai chỗ nào đây?
Câu nói không hề có khuyết điểm.
- Nếu không, Long châu này tôi cho ông ha.
Lời nói Diệp Hạo đưa hồng bao cho một vị thái thượng trưởng lão Bách Quỷ tông.
Vị Thái thượng trưởng lão định đi nhận nhưng lại phát hiện hơn trăm đạo thần niệm đang khó chặt bẳn thân.
Kiểu này thì sao ông dám tiến lên?
- Mấy người nến nhìn kĩ sẽ phát hiện viên Long châu này là một khỏa Long châu hoàn hảo a.
Diệp Hạo chỉ Long châu trong tay nói.
- Nếu ai chiếm được viên Long châu sẽ kế thừa toàn bộ của Hắc Long.
- Diệp Hạo, viên Long châu này làm sao có thể hoàn hảo được?
Một vị Thái thượng trưởng lão Long Hổ môn nói.
- Theo tôi được biết, cậu lấy khỏa Long châu này cũng được một năm rồi mà?
- Bởi vì tôi đã chặn mối liên kết với nó.
Diệp Hạo chậm rãi nói ra.
- Tôi không hiểu, tại sao cậu muốn làm như vậy?
Vị Thái thượng trưởng lão Long Hổ môn kia không hiểu hỏi.
- Bởi vì Long châu sẽ ảnh hưởng tói thành tựu của tôi.
Diệp Hạo lại cười nói.
Lời vừa nói ra, mọi người đều xôn xao.
Đùa sao?
Truyền thừa Hắc long còn hơn cả Tam tông Lục môn, cũng có thể nó là truyền thừa có cấp bậc cao nhất a.
Diệp Hạo dĩ nhiên lại nói nó sẽ ảnh hưởng tới thành tựu bản thân.
Hắn bị ngu à?
- Hoàng Nhất.
Diệp Hạo bỗng nhiên hô.
- Vâng.
Hoàng Nhất từ trong đám người vọt ra cung kính nói.
- Cậu có muốn Hắc Long châu không?
Diệp Hạo nhìn Hoàng Nhất nói.
Trong lòng Hoàng Nhất giật mình.
Nói thật, Long châu ai mà chả muốn.
Nhưng Hoàng Nhất biết rõ đây là Long châu của Diệp Hạo a.
- Hoàng Nhất không dám.
Hắn vội vàng nói.
- Hoàng Nhất, tư chất của cậu đời này đặt chân đến Nguyên Anh cảnh đã là cực hạn, nhưng lấy được viên Long châu này cậu sẽ có khả năng đến Địa Tiên cảnh.
Diệp Hạo lại cười nói.
- Cậu thật sự không muốn sao?
- Muốn.
Hoàng Nhất bật thốt lên.
- Nếu đã vậy tôi sẽ cho cậu.
Âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống viên Long châu trong tay biến thành một đạo kim quanh nhập vào đan điều Hoàng Nhất, chợt bên trong Long châu tuôn ra một đạo lực lượng tinh thuần cải tạo thân thể Hoàng Nhất.
Hoàng Nhất cảm thụ được sự thay đổi của bản thân, quỳ một chân trên đất nói.
- Hoàng Nhất đa tạ Thiếu tông chủ đã cho phép.
- Hoàng Nhất, sở dĩ tôi cho cậu Long châu cũng vì tôi đã lựa chọn cậu, về sau cậu sẽ là Môn chủ Ám Tinh môn đời tiếp theo.
Diệp Hạo nhìn Hoàng Nhất bình tĩnh nói.
- Hi vọng cậu không làm tôi thất vọng.
- Hoàng Nhất hứa sẽ không phụ lòng kì vọng của thiếu tông chủ.
Hoàng Nhất cung kính nói thề thốt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT