Tu Luyện Thần Thông

- ---------------------------------

Buông Diệp Hạo ra, Đường Phiên Phiên nhìn hắn nói khẽ:

- Không phải em đang nằm mơ đấy chứ?

Diệp Hạo cười cười nhéo má cô nàng.

- Đau.

- Vậy chứng tỏ không phải mơ rồi.

Diệp Hạo nói xong nhìn về Võ Đào nói:

- Tông chủ, bây giờ ông đưa những người bị thương và những người có tu vi thấp ra sau, bởi vì sẽ còn một trận đại chiến nữa.

- Diệp Hạo, lát nữa Tam Tông Ngũ Môn đến đây chỉ sợ có cả Trọng Kiếp Cảnh, thậm chí một số Tán Tu Tà Đạo cũng sẽ tới chỗ này.

Võ Đào ngưng trọng nhìn Diệp Hạo nói:

- Vì vậy, tôi đề nghị chúng ta tạm lui tránh mũi nhọn, đơi cậu trưởng thành chúng ta quay lại tìm bọn họ tính sổ.

- Không sao.

Diệp Hạo thảnh nhiên nói:

- Cứ theo lời tôi làm là được.

Võ Đào trầm ngâm một chút rồi vẫn làm theo mệnh lệnh của Diệp Hạo.

Ông ta không cảm thấy Diệp Hạo sẽ lấy tính mạng mình ra đùa!

Hắn đã nói không sao thì nhất định không có vấn đề.

Khi Tu Sĩ Ám Tinh Môn đã được cứu trợ xong xuôi, Diệp Hạo cùng Đường Phiên Phiên đi vào trong mật thất. Sau đó, trước ánh mắt kinh ngạc của Đường Phiên Phiên, hắn lấy Ngộ Đạo Nguyên Thạch ra.

- Hộ pháp giúp anh.

Diệp Hạo nhìn Đường Phiên Phiên nói.

Đường Phiên Phiên ừm một tiếng rồi đi ra mật thất.

Hiện tại, Diệp Hạo muốn tu luyện Thanh Ma Quân Lâm Thiên Giới, chỉ có tu luyện thành công Thần Thông này mới có thể có chiến lực tối đa. Cho đến giờ, Diệp Hạo chưa từng nghĩ sẽ tu luyện hai môn thần thông Quân Lâm Tam Thiên Giới và Lục Đại Cổ Ấn trong thời gian ngắn, thần thông cấp bậc này nếu không có Ngộ Đạo Nguyên Thạch không biết mất bao lâu.

Nhưng bây giờ, Diệp Hạo thiếu thời gian nhất.

Trong lúc Diệp Hạo đang trong trạng thái ngộ đạo, Quân Lam Tam Thiên Giới và chú thích của Thanh Ma tựa như đơn giản hơn rất nhiều xuất hiện trước mặt hắn.

1 canh giờ!

2 canh giờ!

3 canh giờ!

Lúc đầu, mỗi lần Diệp Hạo chỉ có thể sử dụng Ngộ Đạo Nguyên Thạch tối đa ba canh giờ, nhưng theo thời gian, Ngộ Đạo Nguyên Thạch dần trưởng thành, đến giờ đã có thể sử dụng được ba canh giờ rưỡi.

Lúc Diệp Hạo mở hai mắt ra, trong con ngươi của hắn lóe lên ánh sáng băng lãnh đen như mực. Lúc đó, sinh linh chu vi mười dặm đều run rẩy một cái.

Kể cả Võ Đào cũng sợ hãi nhìn về phương hướng Diệp Hạo đang bế quan.

Giống như một chỗ tối tăm nào đó có một tồn tại rất đáng sợ.

Cũng may, ngay sau đó ánh mắt Diệp Hạo đã khôi phục bình thường.

- Tiết kiệm được ba mươi năm a.

Diệp Hạo vươn người đứng dậy.

Nửa năm nay, Ngộ Đạo Nguyên Thạch không chỉ gia tăng thời gian mà còn hiệu quả hơn nữa.

Tu vi càng cao thì hiệu quả của Ngộ Đạo Nguyên Thạch càng kém nhưng đến bây giờ, Diệp Hạo vẫn không thấy hiệu quả bị giảm xuống, như vậy chứng minh viên Ngộ Đạo Nguyên Thạch này vẫn đang phát triển.

Cơ duyên a!

Trên đường tu đạo nếu không có những cơ duyên này thì dù cho có tư chất tuyệt hảo thì sao chứ?

Không nói khác, chỉ nói Diệp Hạo, nếu hắn không có được Ngộ Đạo Nguyên Thạch thì dù hắn có nắm giữ thần thông kinh khủng như Quân Lâm Tam Thiên Giới thì thế nào? Hắn muốn sử dụng được cũng cần ba mươi năm sau a.

Đẩy cánh cửa mật thất ra, Diệp Hạo liếc mắt đã thấy Đường Phiên Phiên đang ngã co quắp trên mặt đất.

- Phiên Phiên, em sao vậy?

Diệp Hạo vội đỡ Đường Phiên Phiên dậy hỏi.

Cô vội hỏi:

- Anh có phải đã nhập ma hay không?

- Nhập ma? Sao em lại hỏi vậy?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Võ Đào nói với em anh bị Thiên Yêu nén vào bên trong Huyết Trì.

Đường Phiên Phiên cắn bờ môi nói.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Vậy sao anh trốn ra được?

Đường Phiên Phiên hỏi tiếp.

Diệp Hạo cười cười, sau đó kể lại cặn kẽ sự việc xảy ra ở Huyết Trì cho Đường Phiên Phiên nghe.

- Cơ duyên của anh…?

Đường Phiên Phiên nghe xong không biết nói gì nữa.

- Bây giờ tranh thủ ít thời gian anh giúp em tăng đến Phân Thân Cảnh Tầng Ba.

Diệp Hạo vừa nói vừa dẫn một sợ máu tươi, sợi máu tươi này đi vào bên trong cơ thể Đường Phiên Phiên, nháy mặt, tu vi của cô tăng lên nhanh chóng, chỉ ngắn ngủi mấy hơi thở đã lên tới Phân Thân trung kỳ, không lâu sau đã đạt đến Phân Thân Hậu Kỳ.

Khi Diệp Hạo thấy tu vi của Đường Phiên Phiên đã gần tới Kim Đan Cảnh thì dừng lại:

- Bây giờ nhiệm vụ của em là rèn luyện cảnh giới của mình thật tốt.

- Vâng.

Đường Phiên Phiên cảm nhận được lực lượng cường đại gấp mấy lần trước kia, vui mừng nói.

Cô chưa bao giờ nghĩ tới tu vi của bản thân lại tăng nhanh như vậy.

- Chúng ta ra ngoài đi.

Diệp Hạo nắm tay Đường Phiên Phiên dắt ra ngoài.

Hai người vừa đi ra đã thấy Võ Đào đang cúi đầu chờ đợi gần đó.

Ông ta rõ ràng người quan trong nhất ở Ám Tinh Môn là ai?

Vì vậy dù Diệp Hạo chưa nói gì nhưng Võ Đào vẫn tận tâm thủ hộ.

Diệp Hạo nhìn Võ Đào chậm rãi nói:

- Tu vi của ông đạt đến Nguyên Anh Ngũ Chuyển hả?

Võ Đạo nhẹ gật đầu:

- Ừm, Nguyên Anh Ngũ Chuyển.

Võ Đào vô ý thức nghĩ rằng Tô Tiểu Ngư đã nói tu vi của mình cho Diệp Hạo, chứ ông ta không nghĩ rằng Diệp Hạo có thể nhìn thấu.

Bởi vì, tu vi Tâm Ma của Diệp Hạo đã đạt đến Nguyên Anh Lục Chuyển!

- Ông dự định khi nào sẽ đột phá Trọng Kiếp Cảnh?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Nếu cho tôi một thời gian nữa thì có thể đạt tới Nguyên Anh Lục Chuyển.

Võ Đào nói.

- Lúc ở Kim Đan Cảnh ông đạt đến mấy chuyển?

- Thất Chuyển!

- Vậy thì tại sao ông không nghĩ đạt đến Nguyên Anh Thất Chuyển?

- Cái này… rất khó khăn.

- Trên đời này không có cái gì không thể cả.

Diệp Hạo nói xong, trên tay hắn xuất hiện một Linh Quả hình người phát ra ba động kinh khủng.

Võ Đào nhìn thấy Linh Quả này giật mình, khuôn mặt vừa sợ hãi vừa vui mừng nói:

- Nguyên Anh Quả đây sao?

- Không sai, Nguyên Anh Quả.

Diệp Hạo vừa nói vừa ném cho Võ Đào:

- Tin tưởng có nó, ông sẽ không cần bao lâu có thể đặt chân đến Nguyên Anh Lục Chuyển, sau khi đến Nguyên Anh Lục Chuyển tôi sẽ giúp ông tăng lên Nguyên Anh Thất Chuyển.

Bên trong huyết dịch của Vô Cương chưa cảm ngộ Đại Đạo, trợ giúp Võ Đào tăng lên Nguyên Anh Thất Chuyển không có vấn đề, còn đến Nguyên Anh Bát Chuyển thì cũng lực bất tòng tâm, bởi vì khi ở Kim Đan Cảnh Võ Đào không đạt đết Bát Chuyển.

Căn cơ không ổn thì kiến trúc tầng trên cũng không thể quá cao.

- Thật sao?

Võ Đào kích động nói năng lộn xộn.

- Tôi lừa ông bao giờ chưa?

Diệp Hạo cười nói.

Lúc này, ánh mắt hai lão giả phía xa cũng rực cháy đi lại gần, thật ra lúc Diệp Hạo lấy Nguyên Anh Quả ra thì ánh mắt họ đã không rời khỏi Nguyên Anh Quả nữa rồi.

Nguyên Anh Quả trừ tăng lên tu vi Nguyên Anh Kỳ còn có thể gia tăng cảm ngộ Nguyên Anh. Nói cách khác, một Nguyên Anh Quả có thể nắm chắc tăng lên một tầng.

Nguyên Anh Cảnh Tầng Ba và Nguyên Anh Cảnh Tầng Bốn tiến đến Trọng Kiếp Cảnh là hai khái niệm khác nhau a.

- Hai vị cũng muốn à?

Diệp Hạo cười tủm tỉm hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play