Tổ tông Thông Thiên Viên có giao tình rất sâu với Long Tộc, nên Thông Thiên Viên hơi khách khí với Diệp Hạo.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu rồi theo Thông Thiên Viên đi vào Đại Điện Long Phượng trước mặt, ở đây có một cẩm y thiếu niên đang ngồi nghiêm chỉnh, ngón tay trắng nõn của hắn đang cầm một quyển sách cổ mà lẳng lặng xem nó.
Từ ngoài nhìn vào, không ai biết được hắn là người cầm lái trong Yêu Vực, quát tháo phong vân—— Thiên Yêu.
- Tham kiến Thiên Yêu đại nhân.
Thông Thiên Viên cung kính chào hỏi.
Nghe Thông Thiên Viên kể lại mọi chuyện, ánh mắt thiếu niên nhìn lại Diệp Hạo, giây lát sau khóe miệng hắn toát ra vẻ mỉm cười nói
- Thú vị, thú vị.
Bị cẩm y thanh niên nhìn chằm chằm, Diệp Hạo có cảm giác bí mật toàn thân đã bị nhìn thấu.
- Xích Viêm Ma, hãy mang toàn bộ Nhân tộc bị bắt những ngày này đến đây.
Ở trước mặt Thiên Yêu, dù kiệt ngạo bất tuân như Xích Viêm Ma cũng ngoan ngoãn như con mèo nhỏ, thấy một màn này, Diệp Hạo càng đề cao sự nguy hiểm của cẩm y thanh niên trước mắt gấp mấy lần.
Có đôi khi, ôn tồn lễ độ chỉ là mặt ngoài.
Người như vậy một khi lộ mặt thật, tuyệt đối sẽ để đối phương thống khổ.
Không lâu sau, Hiểu Minh, Vô Tà Công Tử, Huyết Liên Hải và hơn 20 Tu Sĩ được đưa đến Đại Điện.
- Diệp Hạo.
- Mai Doãn Tuyết.
- Không ngờ hai người cũng rơi vào tay Yêu Tộc.
Lúc này, cẩm y thanh niên chậm rãi đến trước mặt Diệp Hạo, lạnh lùng nói
- Hiện tại, cho ngươi một cơ hội thần phục ta.
Diệp Hạo yên lặng.
- Ngươi có thể nói không, nhưng cô nàng này sẽ chết.
Vừa nói xong, cẩm y thanh niên như thiểm điện xuất hiện trước mặt Mai Doãn Tuyết, tiếp đó ngón tay thon dài của hắn bóp chặt yết hầu nàng.
- Được rồi, ta sẽ ra sức cho ngươi.
Diệp Hạo dừng một chút rồi đáp ứng.
Lời Diệp Hạo khiến tu sĩ Nhân tộc toàn trường ngạc nhiên.
- Tôi không cần cậu trợ giúp.
Trong mắt Mai Doãn Tuyết tràn đầy vẻ lạnh lùng nhìn Diệp Hạo.
- Hạng người vô tri.
Cẩm y thanh niên thương hại nhìn Mai Doãn Tuyết, chợt buông lỏng cổ nàng ra, chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Hạo.
- Biết rõ nhập đội cần phải làm gì sao?
Lông mày Diệp Hạo nhăn lại.
- Cùng là Yêu Tộc, cần như vậy không?
Diệp Hạo nhìn cẩm y thanh niên, trầm giọng hỏi.
Đột nhiên, toàn trường bàn tán xôn xao.
Toàn bộ tu sĩ Nhân tộc đều ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo.
- Yêu Tộc.
- Chuyện gì đang xảy ra?
- Diệp Hạo là Yêu Tộc sao?
Thiên Yêu nhìn chằm chằm Diệp Hạo, sắc mặt hắn không có bao nhiêu biến hóa
- Cần.
- Ngươi đừng khinh người quá đáng.
- Nếu ngươi không làm, Mai Doãn Tuyết sẽ phải chết, ngay cả ngươi cũng không sống nổi.
Nói đến đây, trên mặt Thiên Yêu lộ vẻ mất kiên nhẫn.
- Thiên Yêu.
Lúc này, Long Châu trong cơ thể Diệp Hạo điên cuồng vận chuyển, Long Khí không chút kiêng kỵ tràn ngập bốn phía.
Thiên Yêu nhẹ nhàng vỗ vai Diệp Hạo một cái, Long Khí khuấy động ngang dọc lập tức biến mất không còn tung tích.
- Bài danh Long Tộc còn phía sau ta nha.
Thiên Yêu lườm Diệp Hạo một cái nói.
- Nên ngươi đừng hiển uy trước mặt ta, cho cậu ba cái hô hấp, nếu ta không thấy thành ý của cậu, cả ngươi và nữ nhân của ngươi đều sẽ chết.
Một cái hô hấp!
Hô hấp Diệp Hạo bắt đầu trở nên dồn dập.
Hai cái hô hấp!
Ánh mắt Diệp Hạo quét qua đám tu sĩ giữa sân một cái.
Ba cái hô hấp!
Khi Thiên Yêu chuẩn bị hành động, thân hình Diệp Hạo đã lóe lên, tiếp đó bàn tay hắn bỗng nhiên đặt trên đầu một tên Tu Sĩ.
Bịch một tiếng, thiên linh cái tan nát, Tu Sĩ đó rên một tiếng rồi ngã xuống chân Diệp Hạo.
- Diệp Hạo.
Huyết Liên Hải tức giận quát.
Huyết Liên Hải phẫn nộ cũng có nguyên nhân.
Vì tu sĩ vừa bị chụp chết này là đệ tử Thị Huyết tông hắn.
Diệp Hạo cũng không thèm nhìn Huyết Liên Hải, ánh mắt rơi trên người Thiên Yêu, hỏi
- Được chưa?
- Được rồi.
Thiên Yêu phủi tay nói
- Mang bọn họ xuống đi.
- Để nàng lại.
Diệp Hạo chỉ Mai Doãn Tuyết nói.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ an bài cho nàng một chỗ tốt.
Thiên Yêu nhàn nhạt nói ra.
Diệp Hạo chỉ có thể trơ mắt nhìn Mai Doãn Tuyết rời đi.
Rất nhanh, trong đại điện chỉ còn Thiên Yêu, Thông Thiên Viên cùng Diệp Hạo.
- Cậu thích cô nàng kia?
Thiên Yêu nhìn Diệp Hạo, hỏi.
- Nàng là một người bạn quan trọng của ta.
Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi đáp.
Có cảm tình với Mai Doãn Tuyết sao?
Diệp Hạo cẩn thận suy nghĩ, hình như không có bao nhiêu tình cảm cả.
Nhiều hơn là lòng cảm kích.
- Nhưng nàng lại không lĩnh tình nha.
Thiên Yêu ha ha cười nói.
- Không quan trọng.
Diệp Hạo trả lời.
- Chỉ cần ngươi thông qua khảo hạch kế tiếp, ta sẽ lập tức thả cô nàng rời đi.
Thiên Yêu nhìn Diệp Hạo cười tủm tỉm, nói
- Ngươi có can đảm này không?
Diệp Hạo cảm thấy Thiên Yêu không có ý tốt, nhưng hắn có thể từ chối sao?
Thiên Yêu nhẹ nhàng vung tay lên, ba người lập tức xuất hiện trong một không gian to lớn khác.
Diệp Hạo ngửi thấy mùi máu tươi, nhìn về nơi phát ra thì thấy một Huyết Trì to lớn đang ở trước mắt.
Huyết Trì.
- Nhảy xuống.
Thiên Yêu chỉ Huyết Trì, ra lệnh.
Diệp Hạo không nhảy xuống ngay, hắn chú ý tới vẻ mặt thay đổi của Thông Thiên Viên.
- Diệp Hạo, bộ hạ Thiên Yêu ta không có người vô năng, nếu ngươi có thể trong Huyết Trì ba ngày, ta sẽ tuân thủ hứa hẹn.