Chuyện Thực Thi Hoa lo lắng đã trở thành hiện thực.
Khi cô nhìn thấy Diệp Hạo đứng giữa không trung, khuôn mặt bắt đầu lộ vẻ sợ hãi.
Diệp Hạo vung tay, tám phân thân tiêu tán, hắn từng bước đi tới gần Thực Thi Hoa.
- Lá gan của ngươi không nhỏ nhỉ?
Diệp Hạo chậm rãi nói ra.
- Nếu ngươi tiến thêm một bước, ta sẽ giết chết cô ta.
Thực Thi Hoa lui lại một bên nói.
Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.
- Người có cơ hội đó à.
Diệp Hạo nói xong câu đó, Thực Thi Hoa hoảng sợ phát hiện toàn thân mìn đã bị giam cầm.
Loại giam cầm này không phải thiên địa chi thế
mà là không gian giam cầm.
- Ngươi… ngươi…
Thực Thi Hoa ngày càng sợ hãi nhìn Diệp Hạo.
- Ngươi là cao thủ Nguyên anh cảnh? Không đúng, nếu Nguyên anh cảnh thì tu vi phân thân không có thấp như vậy?
- Đây không phải việc ngươi cần quan tâm.
Diệp Hạo nói đến đây cũng đã đi tới trước mặt Thực Thi Hoa, ngón tay chạm vào tán hoa, một tiếng kêu rên vang khắp không gian, Thức hải Thực Thi Hoa liền nát bấy.
Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, hỏa diễm khắp bầu trời đốt sạch sẽ thân thể đối phương.
Diệp Hạo kiểm tra thương thể Trương Lan một chút, không ngờ lại rất nghiêm trọng.
Nhưng Diệp Hạo lại nắm giữ thần thông Trị thương.
Vạn Thọ Quyết.
Diệp Hạo ôm Trương Lan đi đến đám Thực thi hoa con.
Lúc này, đám kia đều đang run lẩy bẩy.
Bọn chúng chỉ có một ít linh trí, còn chưa tiến hóa đến cấp độ có thể chạy trốn.
Diệp Hạo lườm những Thực Thi Hoa một cái rồi vận hành Vạn thọ quyết, sinh mệnh đám Thực Thi Hoa đều chuyển vào trong cơ thể Trương Lan, thương thể Trương Lan nhanh chóng được không phục.
Đáng tiếc đẳng cấp những Thực thi hoa này không cao.
Bởi vậy đợi đến lúc Diệp Hạo chữa trị xong cho Trương Lan cũng đã chết hơn một nửa.
- Diêp Hạo.
Trương Lan mở hai mắt ra nhìn Diệp Hạo.
- Củng cố tâm thần, tôi giúp cô tăng lên tu vi.
Trương Lan vội vàng tập trung cao độ.
Đối với Trương Lan, chỉ cần Diệp Hạo bình an là được còn những chuyện khác đều không quan trọng.
Diệp Hạo tiếp tục dùng sinh mệnh Thực Thi Hoa giúp Trương Lan tăng tu vi, khi toàn bộ Thực thi hoa đều đã chết hết, Trương Lan cũng đến gần Tiên thiên trung kì.
Diệp Hạo thấy vậy nhân tiện nó Tôi sẽ giúp cô một lần.
Nói đến đây, Diệp Hạo điều động một sợi nhân uân chi khí trong Long châu, tu vi Trương Lan trong nháy mắt tăng đến Tiên thiên sơ kì cực hạn rồi thuận tiện đặt chân lên Tiên thiên trung kì.
Cảm thụ được tu vi cường đại gấp mất lần so với trước, Trương Lan mừng như điên.
- Tiên thiên trung kì cảnh giới đây sao?
Trương Lan gấp gáp hỏi.
- Nếu không phải cô trả qua sự kiện sinh tử lần này tôi cũng sẽ không tùy tiện giúp cô tăng tu vi đâu.
Diệp Hạo nói với Trương Lan.
Linh căn là thứ quyết định thành tựu.
Câu nói này không phải chỉ để nói chơi.
Thông qua việc giúp Trương Lan tăng tu vi vừa rồi, Diệp Hạo cũng đã chú ý đến điểm ấy.
Lấy tu vi Diệp Hạo hiện nay nhiều nhất chỉ có thể giúp Trương Lan tăng đến Luyện Huyết cảnh, không có khả năng đi đến Luyện Hồn cảnh.
- Hoa yêu kia đâu?
- Chết rồi.
- Anh không phải bị Hoa yêu đánh đến thổ huyết sao?
- Đấy chỉ là phân thân của tôi thôi.
- Phân Thân?
Trương Lan giật mình lặp lại.
- Giống tiểu thuyết thần thoại nói – Phân thân?
- Không sai.
Diệp Hạo gật đầu.
- Tôi nghe nói Võ đạo cực hạn tương đương với tu sĩ Phân thân cảnh.
- Đúng.
- Đến cực hạn võ đạo có thể ngưng tụ phân thân không?
- Không thể.
- Tại sao lại không thể?
- Trên lý thuyết nói đi đến cực hạn có 3000 con đường đều giống nhau, nhưng thực tế thì Võ đạo vẫn kém hơn Đạo thuật.
- Tôi có thể đi đến cực hạn Võ đạo không?
- Rất khó.
Trương Lan ah một tiếng.
- Chuyện tương lai để tương lai nói đi.
Diệp Hạo cười an ủi.
- Nếu nói về tiềm năng, cô ngay cả Tiên thiên cũng không thể đặt chân đếnnhưng hiện tại cô không phải đã đến Tiên thiên trung kì rồi sao.
- Đúng vậy, do tôi quá cố chấp.
Trương Lan nhẹ gật đầu.
- Cũng không thể nói cố chấp được, bởi vì chỉ cần cô đi trên con đường này trong lòng sẽ không ngừng truy cầu sức mạnh, cái này vốn là chuyện bình thường của con người.
Diệp Hạo không cảm thấy tâm tư Trương Lan có cái gì không đúng cả.
- Vâng.
- Bây giờ cô đến cục Võ Đạo một chuyến đi, hãy để vụ án này kết thúc.
Diệp Hạo nhìn Trương Lan nói.
- Sau đó tôi sẽ đến đó đón cô.
- Được.
Đợi Trương Lan rời đi Diệp Hạo kiểm tra xung quanh một lần, xác nhận nơi này không còn nguy hiểm mới trở lại biệt thự.
- Công Tử.
Diệp Hạo mới vừa trở lại biệt thự, ba người Thanh Thanh liđãền xông tới.
- Tôi tặng mỗi người một món quà.
Diệp Hạo nói xong lấy từ túi Càn khôn ba cái ngọc trụy, ngọc trụy trong tay Diệp Hạo tạo thành một không gian, hắn đưa cho ba người nói.
- Các cô nhìn xem.
Thần niệm ba người quét qua, khuôn mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Đây là không gian.
- Công tử, anh nắm giữ Không gian chi thuật hả?
- Không gian chi thuật không phải đến Nguyên Anh cảnh mới có thể lĩnh ngộ à?
Đối mặt với sự ngạc nhiên của ba người, Diệp Hạo cười nói.
- Đừng đặt các tiêu chuẩn của người bình thường nói lên tôi chứ.
Ba người liếc nhìn nhau một cái cũng cảm thấy Diệp Hạo nói có đạo lý, nếu không tại sao dù Thiên mệnh chi nữ - Mai Doãn Tuyết cũng không đạt được Ngộ đạo nguyên thạch đây?
- Tôi nghĩ như vậy đã đủ để các cô cất đồ nhỉ?
Diệp Hạo nhìn ba nữ nói.
- Nếu không đủ thì…
- Thì sao?
Đường Đường nũng nịu hỏi.
- Nếng đủ thì tôi sẽ luyện thêm cho cô một cái.
- Vậy luyện chế cho em một cái nữa đi.
Đường Đường lôi kéo cánh tay Diệp Hạo nói.
- Chờ lát.
Diệp Hạo tiện tay lấy một khối Thanh Ngọc luyện chế cho Đường Đường, lúc này hắn cũng nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Thanh Thanh cùng Mặc Mặc.
- Được rồi, tôi sẽ làm thêm cho mỗi người một cái.
Những chuyện nặng bên này nhẹ bên kia Diệp Hạo cũng không muốn làm, đợi đến hai người cầm khối thanh ngọc ai cũng mừng rỡ.
Diệp Hạo cũng không có nhiều đồ để thu dọn.
Đi đến gian phòng hắn tùy tiện dọn một chút rồi nhắm mắt lại cảm ngộ Thông thiên cảnh.
Khoảng nửa giờ sau, tiếng đập cửa vang lên.
Diệp Hạo mở hai mắt rồi đứng dậy.
- Chúng ta đi thôi.
Diệp Hạo mở cửa phòng nói.
Diệp Hạo lái xe tới cạnh quân khu rồi gọi điện cho Trương Lan, không bao lâu Trương Lan đã nhận điện thoại.
- Diệp Hạo, tôi phải lập tức đi Đế Đô họp.
Thanh ârương Lan đầy u oán nói.
- Cục trưởng bên đó yêu cầu phải trình diện.
- Cô không muốn đi sao?
Diệp Hạo cười hỏi lại.
- Không muốn đi mà.
Trương Lan trả lời ngay.
- Vậy cô ra đây đi, tôi sẽ gọi cho Trương Sơ giải quyết việc này.
- Thật sao?
- Mấy chuyện này tôi lừa cô làm gì?
- Vậy tôi ra ngay đây.
Trương Lan mừng rỡ nói.
Nói thật Diệp Hạo thấy đây cũng không phải chuyện gì quá to tác.
Lấy thân phận Diệp Hạo hiện tại không có lý do gì Trương Sơ không cho bản thân mặt mũi.
- Cục trưởng Trương.
- Tiền bối.
Trương Sơ trả lời có chút không tự nhiên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT