Bất cứ cái gì hắn nhìn qua một lần sẽ rất khó quên.
Lúc nhàn rỗi, Diệp Hạo hay xem qua các loại thư pháp, bởi vậy hắn mới viết chữ đẹp như vậy.
Tiểu Linh như nhặt được vàng, nhanh chóng thu hồi NOTEBOOK. Sau đó cô nhìn chằm chằm Diệp Hạo.
- Trên mặt ca có gì sao mà nhìn chằm chằm? Ca biết ca đẹp mà!
Diệp Hạo yy cất lời.
- Nên để nữ sinh chúng em đánh giá, hihi.
Tiểu Linh cười khanh khách.
- Mặc dù trên mặt anh không có hoa, nhưng vẫn đẹp hơn hoa nhiều.
Tình huống không ổn a?
Viên Cao Tinh kinh ngạc nhìn thoáng qua Trương Lan.
Giới thiệu bạn gái cho Tiếu Lão Thực sao lại thành bộ dạng này rồi, cái này rõ ràng may áo cưới cho người khác.
- Tôi còn có việc.
Diệp Hạo cảm thấy không thể tiếp tục như vậy, bởi vì Tiếu Lão Thực đang nhìn hắn với vẻ mặt như nhìn thấy tình địch.
- Anh đi đâu?
- Tôi đi mua giày thể thao.
Diệp Hạo lấy cớ nói.
Ánh mắt Tiểu Linh sáng lên.
- Thật trùng hợp, em cũng muốn mua một đôi giày thể thao, không bằng chúng ta đi chung nhé.
- Cái này.
Diệp Hạo dùng ánh mắt cầu cứu nhìn qua Trương Lan.
Trương Lan cuối cùng cũng ý thức được Tiểu Linh chưa từng nghĩ sẽ làm quen với Tiếu Lão Thực.
Cô nàng chỉ muốn tiếp cận Diệp Hạo.
Bởi vậy, Trương Lan tiến lên vòng qua tay main rồi kéo lại.
- Cái này…Tiểu Linh, cô đi dạo với Lão Thực nhé, tôi đi với Diệp Hạo được rồi.
Trương Lan nói xong câu này, trái tim như muốn nhảy ra ngoài.
Bởi vì đây là lần đầu tiên nàng ôm lấy cánh tay Diệp Hạo, đồng thời cũng là lần đầu tiên nàng ôm tay người khác giới.
- Trời lạnh thế này, không bằng chúng ta đi dạo các cửa hàng nhé.
Tiểu Linh mỉm cười nhìn Tiếu Lão Thực và Viên Cao Tinh nói.
- Nếu không chúng ta đi cùng bọn họ đi.
- Tốt.
Mặc dù Tiếu Lão Thực không cam lòng, nhưng hắn vẫn ôm lấy một tia hi vọng nhỏ nhoi.
Viên Cao Tinh nhẹ gật đầu.
Sau khi đến cửa hàng, Tiếu Lão Thực thấy Tiểu Linh líu ra líu ríu với Diệp Hạo. Tâm tình cu cậu ngày càng không xong.
- Được rồi, hiện tại vấn đề không phải người ta xinh đẹp hay không.
Viên Cao Tinh đụng nhẹ Tiếu Lão Thực.
- Bởi vì cô ta không hề thích mày.
- Nhưng tao lỡ thích nàng mất rồi.
Tiếu Lão Thực buồn rầu.
- Thôi đi ông tướng.
Viên Cao Tinh nhếch miệng mắng.
- Thật, mày làm sao hiểu được thế nào là tình yêu sét đánh? Tao nghĩ tao bị sét đánh cmnr.
Tiếu Lão Thực nói rất nghiêm túc.
- Còn không phải vì người ta xinh đẹp? Nếu nàng xấu hơn con gấu, mày yêu hộ bố mày cái.
Viên Cao Tinh không hề tin tưởng Tiếu Lão Thực.
- Cái mày nhìn trúng là sắc đẹp chứ không phải tình yêu. Vì Tiểu Linh xinh đẹp, nên mày mới rung động đấy.
- Cái này...
Tiếu Lão Thực gãi gãi đầu, cảm thấy mình bị nói trúng chỗ đúng.
- Tao cho mày biết, đổi thành một cô gái xinh đẹp khác, mày cũng sẽ vừa thấy đã yêu.
Viên Cao Tinh khinh bỉ nhìn Tiếu Lão Thực
- Đơn giản mà nói, cái gọi vừa thấy đã yêu, chính là con rùa nhìn đậu xanh, hai bên vừa mắt nhau.
- Tao cảm thấy mày đang chà đạp tình yêu trong sáng.
- Tới bây giờ, tao không phủ nhận có tình yêu trong sáng, nhưng mày nghĩ nó dễ dàng như ăn cháo à? Cuối cùng cũng vì thời gian, khoảng cách, gia thế…. mà bao nhiêu cặp uyên ương không đến được với nhau.
Trong lòng Trương Lan rất khó chịu.
Mình đã ôm lấy Diệp Hạo, đánh dấu lãnh thổ chủ quyền.
Nhưng Tiểu Linh vẫn rất thân mật với anh ta, chẵng lẻ không thấy mình đang ở đây hay sao?
Quá phận!
Bất quá Trương Lan vẫn giữ được bình tĩnh, không có tình trạng núi lửa phun trào.
- Đôi giày xanh lam này rất hợp với cái quần của anh.
Tiểu Linh lấy xuống một đôi giày thể thao trên kệ nói.
Kỳ thật, Diệp Hạo không thiếu giày.
Bất quá lời đã nói ra miệng, nên phải mua thêm một đôi.