- Vì cửa Động Phủ này có một Cấm Chế, muốn loại trừ Cấm Chế này cần có máu tươi.
Tô Tiểu Ngư nói đến đây, ánh mắt liền nhìn về phía người Diệp Hạo.
- Mà máu phải là máu tươi đẳng cấp cao nó mới chịu.
- Trước đó tiền bối muốn tìm tôi còn có thể, nhưng bây giờ Thần Huyết trong cơ thể tôi đã dung hợp hoàn toàn với tôi rồi.
Diệp Hạo cười khổ.
Hắn có thể chắc chắn Thần Huyết trong cơ thể mình đã biến mất hầu như không còn.
- Chẳng lẽ cậu cảm thấy sau khi được cải tạo máu của mình vẫn còn là máu thường sao?
Tô Tiểu Ngư cười ha ha hỏi lại hắn.
Diệp Hạo không khỏi giật mình!
Đúng vậy!
Ai nói máu tươi của mình là máu thường đây a!
- Đi theo tôi.
Tô Tiểu Ngư nói xong, một đạo Thần Niệm bao phủ xung quanh Diệp Hạo, thứ này giúp Diệp Hạo ngăn cản được uy nghiêm tràn ngập trong Động Phủ.
Lối vào Động Phủ có một tấm bia đá cổ xưa.
Tô Tiểu Ngư chỉ chỉ tấm bia đá.
- Nhỏ một giọt máu của cậu lên trên này đi.
Diệp Hạo không chút chần chừ rút thanh đồng chủy thủ ra rạch một đường, một giọt máu tươi nhẹ nhàng rơi xuống tấm bia đá.
Trong phút chốc, tấm bia xảy ra biến đổi, sau đó nhúc nhích một cách quỷ dị.
Lúc này, con mắt Tô Tiểu Ngư cũng hơi híp lại.
- Tiểu cô nương, còn trẻ tuổi đã đặt chân đến Địa Tiên, quả thực vượt qua dự đoán trước đó của tôi.
Tấm bia đá đột nhiên hóa thành một lão nhân.
- Thạch Linh.
Tô Tiểu Ngư trầm giọng nói.
Thạch Linh khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Hạo.
- Trôi qua hơn ngàn năm mà giờ tôi còn có thể gặp lại huyết mạch Tiên Nhân sao?
- Huyết mạch Tiên Nhân?
Tô Tiểu Ngư giật mình hỏi lại.
- Sao thế?
Thạch Linh hơi kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Ngư.
- Tôi nhớ cậu từng nói thể chất của mình được một giọt máu cải tạo?
Tô Tiểu Ngư dùng giọng điệu nghiêm trọng hỏi.
- Cái gì?
Lần này đến lượt Thạch Linh khiếp sợ.
- Chuyện này - - năm đó tôi gặp được một cường giả, ông ấy ban cho tôi một giọt Thần Huyết.
- Thần Huyết?
Thạch Linh ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.
- Nếu cậu chỉ là Phàm Thể, một giọt máu mà có thể biến cậu thành Tiên Thể, tôi nghĩ ngoại trừ Thần Huyết ra thì không có khả năng khác.
- Thần thật sự tồn tại sao?
Tô Tiểu Ngư hoảng sợ không nói nên lời.
- Lúc trước vị tiền bối kia nói chắc như đinh đóng cột đó là Thần Huyết nha.
Diệp Hạo nói rất nghiêm túc.
- Tiên Chi Huyết Mạch của cậu cho tôi cảm giác vô cùng cao quý, nói cách khác Tiên Chi Huyết Mạch của cậu cũng thuộc hạng Thượng Đẳng.
Thạch Linh nói với Diệp Hạo.
- Tôi nghĩ bây giờ cậu có thể xưng là Tiên Thể.
- Tiên Thể?
- Tiên Thể tu luyện vô cùng nhanh, hơn nữa cơ duyên càng vượt xa tưởng tượng của người khác.
Thạch Linh vẫn nhìn chằm chằm Diệp Hạo:
- Bởi vì Tiên Thể mang ý nghĩa đại cơ duyên.
Nói đến đây, Thạch Linh dừng một lát nói tiếp.
- Cô có thể siêu thoát hay không tôi không biết, nhưng cậu thanh niên này nhất định có thể siêu thoát.
Vẻ mặt Tô Tiểu Ngư biến thành phức tạp nhìn chăm chú Diệp Hạo.
Cô không ngờ Diệp Hạo nắm giữ cơ duyên nghịch thiên như thế.
- Nhưng cô đừng nhụt chí, một người đắc đạo, gà chó thăng thiên, câu nói này không phải chỉ nói chơi thôi đâu.
Thạch Linh nhìn bộ dạng Tô Tiểu Ngư, cười nói.
Tô Tiểu Ngư lập tức hiểu rõ ý của ông.
- Ý của tiền bối là bảo tôi che chở cậu ta?
Thạch Linh nhẹ nhàng lắc đầu.
Lần này Tô Tiểu Ngư đến bị choáng váng.
- Mong tiền bối nói rõ.
- Đi theo một người Tiên Thể không phải một chuyện bôi nhọ thân phận của cô đâu.
Thạch Linh vừa nói xong, sắc mặt Tô Tiểu Ngư chợt thay đổi.
Bất luận như thế nào, cô cũng không nghĩ đến việc Thạch Linh bảo mình đi theo Diệp Hạo.
Hay nói cách khác, để Diệp Hạo làm chủ, cô làm phụ.
Làm sao có thể?
Tô Tiểu Ngư tâm cao khí ngạo cao đâu thể đồng ý chuyện này?
- Không biết tiền bối canh giữ ở đây là có chức trách gì?
Thạch Linh nghe Tô Tiểu Ngư hỏi vậy đã hiểu cô nàng không để lời mình nói trong lòng.
- Trong Động Phủ có thử thách, bây giờ hai vị vào đi.
Thạch Linh bình tĩnh cất giọng.
Tô Tiểu Ngư nhìn qua Diệp Hạo một cái.
- Chúng ta đi thôi.
- Ừm.
Diệp Hạo vừa mới theo Tô Tiểu Ngư tiến vào Động Phủ, kinh ngạc phát hiện mình xuất hiện trong một không gian thần bí nào đó.
Ngay lúc Diệp Hạo dò xét bốn phía, một bóng dáng hư ảo xuất hiện trước mặt hắn.
- Đánh bại tôi, cậu có thể lấy được khen thưởng cửa ải này.
- Khen thưởng cái gì thế?
- Sau khi đánh bại tôi cậu sẽ biết, bây giờ cậu chuẩn bị xong chưa?
Bóng dáng hư ảo nhìn chằm chằm Diệp Hạo.
Diệp Hạo hít sâu một hơi đáp lời:
- Chuẩn bị xong!
Tu vi người trước mặt là Luyện Hồn tầng hai, bởi vậy Diệp Hạo không sợ nhiều lắm.
Bóng dáng kia nghe Diệp Hạo nói vậy liền biến thành một tàn ảnh lao về phía hắn, lúc nguy cấp Diệp Hạo theo bản năng vận chuyển Thiên Tiên Cửu Bộ, lập tức tránh được một chiêu của đối phương.
Thời điểm bóng đen muốn tiến thêm một bước đánh tới Diệp Hạo, một đạo Kinh Lôi cắt qua bầu trời đánh vào người bóng đen khiến hắn bị trọng thương.
Ngay lúc bóng dáng kia lảo đảo lui mất sức chiến đấu, Diệp Hạo bắt đầu phản kích, từng dòng nước hóa thành băng bao vây đối phương vào trong, không lâu sau đó, người này đã biến thành một Băng Điêu.
Diệp Hạo đi đến trước mặt băng điêu, nhẹ nhàng vỗ vỗ vài cái, băng điêu vỡ tan, bóng dáng trong đó đồng thời cũng vỡ theo.
Miểu sát!
Ngay lúc này, trong không gian xuất hiện 100 viên Linh Thạch.
Diệp Hạo vung tay lên thu 100 viên Linh Thạch này vào túi Càn Khôn.
Một lát sau, cảnh tượng xung quanh Diệp Hạo lại thay đổi, trước mặt hắn xuất hiện một bóng dáng khác.
- Chúc mừng cậu tiến đến cửa thứ hai.
Bóng người này lại lạnh nhạt lên tiếng.
- Vẫn là Luyện Hồn tầng hai.
Diệp Hạo nghi ngờ nhìn bóng đen mới xuất hiện này.
- Nhưng chiến lực của tôi cao hơn người trước một bậc nha.
Bóng đen nói với Diệp Hạo:
- Đánh bại tôi, cậu có thể lấy được khen thưởng phong phú.
- Cao hơn thì có năng lực tới đâu đây?
Vừa thoải mái đánh chết người kia khiến tự tin Diệp Hạo tăng thêm mấy phần, mạnh hơn nữa cũng trở thành bại tướng dưới tay tôi thôi!
- Khinh thường tôi phải trả giá lớn lắm đó.
Bóng đen nói tới đây khép hai ngón tay lại đánh về phía Diệp Hạo, sau đó một dòng Hỏa Diễm dũng mãnh lao tới rồi nhanh chóng biến thành biển lửa khủng bố.
- Bố Vũ Quyết.
Hai ngón tay Diệp Hạo khép lại cùng đánh về trước.
Một dòng nước dũng mãnh lao tới rồi biến thành một Thủy Long giương nanh múa vuốt đối chiêu với đối phương.
Bố Vũ Quyết của Long Tộc thần bí có thể khắc chế được lửa.
Cả hai chiêu thưucs không ngừng cắn nuốt, sống chết đánh nhau giữa không trung.
Lúc này đến lúc tiến hành đối kháng căn cơ của nhau.
Nếu ngươi không đủ Chân Nguyên, sẽ không thể kiên trì được bao lâu!
Chân Nguyên của Diệp Hạo không biểu hiện ra ưu thế với năng lượng của bóng đen, nhưng bản chất Chân Nguyên của hắn mạnh hơn đối phương một bậc.
Chuyện này để sự kiên trì của Diệp Hạo sẽ mạnh hơn người này.
Biển lửa bị Thủy Long cắn nuốt, đồng thời bóng đen lảo đảo lùi về sau mấy bước.
Trong mắt người này đầy kinh ngạc lẫn nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.
Diệp Hạo hiểu rõ đối phương đã bị thương.
Thừa dịp hắn bị thương, phải lấy mạng hắn ta.
Thi triển Thiên Tiên Cửu Bộ, trong chớp mắt, thân hình Diệp Hạo như mơ như ảo xuất hiện khắp xung quanh đối phương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT