Không thể không nói, Diệp Chí Quốc đã khôn hơn trước rất nhiều.
Nếu như trước đây, chưa chắc ông sẽ nghĩ tới điểm này.
Lúc Diệp Chí Quốc muốn nói gì đó, một chiếc xe dừng ven đường, sau đó Diệp Chí Quốc kinh ngạc nhìn Diệp Hạo, Quách Tú và một người phụ nữ xinh đẹp đi ra.
- Vị này là - -?
Lúc Diệp Chí Quốc hỏi câu này đã có tính toán trong lòng.
Bởi vì Đường Phiên Phiên dán sát vào người Diệp Hạo, nếu không phải người yêu sao có thể thân mật như vậy?
- Bạn gái Diệp Hạo.
Diệp Hạo còn chưa giới thiệu, Quách Tú đã nói.
Khuôn mặt Đường Phiên Phiên không khỏi nóng lên.
- Chào chú.
Đường Phiên Phiên nói khẽ.
- Không cần khách sáo, không cần khách sáo.
Chân tay Diệp Chí Quốc có vẻ luống cuống, Đường Phiên Phiên thật sự quá đẹp.
Bất luận thế nào, Diệp Chí Quốc cũng không ngờ con trai mình có thể dụ được một cô gái xinh đến thế.
Diệp Chí Dân và Hứa Văn Mẫn nhìn nhau, đều nhìn thấy sự ghen ghét trong mắt đối phương. Sao người phụ nữ xinh đẹp như vậy lại coi trọng quả dưa xấu xí như Diệp Hạo nhỉ?
- Tình hình ông cụ thế nào ạ?
Diệp Hạo biết mẹ không chủ động hỏi, bởi vậy mới liên tiếng hỏi.
- Còn đang hôn mê.
Diệp Chí Quốc khẽ thở dài.
- Bác sĩ nói nếu qua 24 tiếng vẫn chưa tỉnh lại mà nói, có khả năng trở thành người thực vật.
- Đang trong phòng bệnh ICU sao?
Diệp Hạo hỏi.
- Phiên Phiên chị đi đi, tôi nhớ chị đã thi chứng chỉ nghề bác sĩ.
- Ừm.
- Tiểu Hạo, ý của con là...?
Diệp Chí Quốc hơi kinh ngạc hỏi.
- Y thuật của Phiên Phiên rất cao, cô ấy có thể cứu ông cụ tỉnh lại.
Diệp Hạo nói khẽ.
- Con chắc chắn không?
- Chúng con là sinh viên đại học Trung Y đó ạ.
- Vậy được rồi.
Người một nhà đi tới phòng bệnh ICU.
Tất nhiên y tá trực ban không cho bọn họ đi vào, nhưng khi Đường Phiên Phiên lấy ra chứng chỉ bác sĩ, cô ta mới miễn cưỡng đồng ý cho Đường Phiên Phiên vào.
Đường Phiên Phiên truyền chút Chân Nguyên vào trong cơ thể Diệp Đống Chi, qua mấy hơi thở đã làm ông ta tỉnh lại.
Lúc này, y tá trực ban và bác sĩ đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Ai cũng không ngờ Đường Phiên Phiên còn trẻ như vậy lại có thủ pháp chữa bệnh thần kỳ như thế?
- Ông cụ tỉnh chưa?
Đường Phiên Phiên vừa mới đi ra Diệp Chí Quốc liền nghênh đón.
Đường Phiên Phiên tháo khẩu trang ra khẽ gật đầu nói:
- Đã tỉnh rồi.
- Thật sự quá tốt.
Diệp Chí Quốc vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói.
Đường Phiên Phiên thay quần áo, sau đó đến bên cạnh Diệp Hạo.
Sau khi Diệp Chí Dân chắc chắn ông cụ thật sự tỉnh lại, liền hỏi Đường Phiên Phiên:
- Phiên Phiên, cháu có dự tính đến đây làm việc không?
- Không có ạ.
Đường Phiên Phiên lắc đầu.
- Chẳng lẽ cháu muốn làm việc ở Ma Đô? Phòng ở Ma Đô không rẻ lắm.
Diệp Chí Dân nói khẽ.
- Bây giờ cháu đã lập nghiệp ở Ma Đô rồi.
- Lập nghiệp? Không phải cháu còn sinh viên sao?
- Học phần của cháu học gần xong rồi, bây giờ chỉ đợi thi 1 2 môn nữa thôi.
- Bác cảm thấy người trẻ tuổi đừng nên mơ tưởng xa vời tốt hơn, làm việc đến nơi đến chốn vài năm hãy nói đến chuyện gây dựng sự nghiệp.
Diệp Chí Dân nói xong lại hỏi.
- Cháu lập nghiệp gì thế?
- Internet.
- Cánh cửa internet không tiện lợi, bác đề nghị cháu đừng nên đi con đường này.
- Công ty đã tiến vào quỹ đạo chính rồi.
Đường Phiên Phiên nói khẽ.
- Bác nói với Phiên Phiên này, cháu nghe bác cả không sai đâu.
Lúc này Hứa Văn Mẫn nói:
- Muốn sáng tạo công ty internet không có mấy trăm vạn căn bản đừng chơi.
- Ừm, cháu biết.
- Cháu biết mà còn chơi?
Hứa Văn Mẫn mở to hai mắt nhìn.
- Tài chính giai đoạn trước công ty khởi động đầu tư ba trăm ngàn, cháu chuẩn bị bơm thêm một triệu để tiến trình nhanh hơn.
Đường Phiên Phiên nói làm người ta kinh ngạc thì đến chết mới thôi quá.
- Cháu nói cái gì?
Ngay cả Quách Tú cũng ngơ ngẩn.
Đường Phiên Phiên lại nói lại câu vừa rồi lần nữa.
Hứa Văn Mẫn há to miệng chỉ cảm thấy trên mặt nóng bỏng.
Hoá ra người này không thiếu tiền.
3000 vạn chỉ là khởi động tài chính.
- Có phải quá mạo hiểm hay không?
Diệp Chí Quốc nhẹ giọng hỏi.
- Cháu có nắm chắc.
Đường Phiên Phiên trả lời.
Đường Phiên Phiên đã nói như vậy ai cũng không thuyết phục nữa.
Dù sao bọn họ không có tư cách quyết định Đường Phiên Phiên làm gì.
Đương nhiên bọn họ cũng không biết toàn bộ tài chính để Đường Phiên Phiên sáng tạo công ty đều do Diệp Hạo cho.
Đúng lúc này, một y tá trực ban đưa đơn chưa bệnh cho Diệp Chí Quốc nói: