Bên trong Thần Huyết ẩn chứa Thần Tính, dù chỉ còn một chút nhưng cô ta cũng không thể chống đỡ, mà đám Túc Mệnh Chi Thân bị lây dính Thần Huyết ngay lập tức bị hoá thành tro cốt.
Nữ quỷ oán hận nhìn Diệp Hạo một cái, quay người biến thành một đám khói trắng biến mất tại chỗ.
Đúng lúc này Diệp Hạo nghe thấy tiếng bước chân, Diệp Hạo thuận thế ngã trên mặt đất.
Không lâu sau cấp cao của trường và đám bảo vệ tới phòng này, bọn họ dạo quanh căn phòng một vòng, phát hiện không thấy thi thể nữ tử kia nữa.
- Lập tức đưa hai người này đến bệnh viện.
Phó Hiệu Trưởng trầm giọng nói.
Đợi Diệp Hạo và thầy Quách đều được đưa đến bệnh viện, Phó Hiệu Trưởng xem màn hình giám sát với một đám cấp cao.
- Không điều tra được.
- Ừm, tôi lấy video trong vòng 1 tiếng, không thấy gì bất thường cả.
Bảo vệ trả lời.
- Tiếp tục chỉnh thời gian điều tra tiếp.
Phó Hiệu Trưởng suy nghĩ một lát lại ra lệnh.
Bảo vệ không ngừng chỉnh thời gian, rất nhanh anh ta đã bắt được một hình ảnh.
Khi anh ta tua chậm đoạn video, cho dù giờ đã 10 giờ sáng, một đám cấp cao của trường vẫn cảm thấy toàn thân rét run.
Lúc này, thời gian trong video là mười hai giờ, cả toà cao ốc đã đóng cửa.
Nhưng thi thể nữ kia lại nhẹ nhàng được đẩy ra, sau đó cô nàng không ngừng lượn lờ trên lối đi nhỏ, cô ta đẩy từng phòng trống tìm kiếm gì đó.
Cảnh tượng quỷ dị này làm cả đám như muốn té đái, tin chắc là quỷ nháo.
- Báo cảnh sát.
Phó Hiệu Trưởng trầm giọng nói.
- Nhưng chuyện này.
Chủ Nhiệm phòng giáo dục cười khổ nói.
- Không cho phép ai truyền chuyện này ra ngoài, mọi người nên hiểu rõ hậu quả nếu bị truyền ra.
Phó Hiệu Trưởng nghiêm trọng lên tiếng.
Một đám cấp cao đều khẽ gật đầu.
- Nếu chuyện quỷ nháo trong trường là thật, sợ sẽ làm sinh viên khủng hoảng, hậu quả khó mà lường được.
Không lâu sau Trương Thành tự mình dẫn đội đi tới đại học Trung Y.
Mà khi Trương Thành xem màn hình giám sát và tiến hành điều tra, sau đó phát hiện đây là chuyện linh dị chân chính.
Trương Thành vội vàng báo cáo chuyện này.
Không lâu sau Hiểu Minh mặc thường phục đi tới đại học Trung Y.
Hiểu Minh cẩn thận kiểm tra, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng.
- Oán Nữ Cửu Thế.
- Rất khó giải quyết sao?
Trương Thành vội vàng hỏi.
- Oán khí góp nhặt từ cửu thế lại, ông nói xem có đáng sợ không?
Hiểu Minh trầm giọng nói.
- Nhưng tôi để ý thấy oán nữ cửu thế bị đánh trọng thương, cho dù Túc Mệnh Chi Thân của cô ta cũng bị huỷ ba phần.
- Không biết cao nhân tiền bối nào làm chuyện này?
Trương Thành không biết thân phận người trước mắt này, nhưng ông ta biết rõ cho dù mình là người lãnh đạo trực tiếp nhưng đối mặt với người này đều phải khách sáo.
Mà bây giờ người này lại nói có một cao nhân tiền bối xuất hiện ở đại học Trung Y.
- Bây giờ chúng ta nên làm gì?
- Thu đội thôi.
Hiểu Minh trầm ngâm một lát đề nghị;
- Bây giờ Oán Nữ Cửu Thế tổn thương nguyên khí nặng nề, chắc chắn trốn ở đâu đó chữa thương.
- Chúng ta mặc kệ sao?
- Chuyện này giao cho tôi.
Hiểu Minh nhìn Trương Thành một cái nói:
- Ông ra ngoài một chuyến đi.
Trương Thành khẽ gật đầu rồi rời đi.
Hiểu Minh đi đến giường của Oán Nữ Cửu Thế nhặt một sợi tóc của cô ta lên, sau đó hắn quấn sợi tóc này quanh một con hạc giấy.
- Truy Tung Thuật.
Hiểu Minh niệm khẩu quyết, hạc giấy cháy lên dữ dội, sau đó hoá thành một đạo Kim Quang bay về nơi xa.
Hắn đẩy cửa phòng ra đuổi theo Kim Quang, trên đường hắn lần theo dấu vết có tiếng điện thoại vang lên, nhưng hắn không thèm để ý đến, nhưng điện thoại lại vang lên không ngừng.
Hiểu Minh bắt đắc dĩ phải ấn nút nghe máy.
- Diệp Hạo, bây giờ tôi đang bận rộn đó?
- Có phải anh đang lần theo dấu vết nữ quỷ ở trường đại học Trung Y không?
- Sao anh lại biết?
- Nói thừa, nữ quỷ kia bị tôi đánh chạy.
- Thực lực cậu mạnh vậy rồi à?
- Nếu không có thủ đoạn Sư Tôn để lại cho tôi, lúc ấy tôi đã chết trong tay nữ quỷ kia rồi, tôi bảo này, anh đối phó được nữ quỷ này không?
- Thời kỳ toàn thịnh tôi chạy được bao xa thì chạy, bây giờ cô ta vẫn còn sức đánh một trận.
- Nói cho tôi biết vị trí của anh, tôi tới giúp anh.
- Tôi ở đường Vân Hà.
Hiểu Minh nói vị trí của mình ra xong, không lâu sau Diệp Hạo đã đuổi tới.
- Còn bao xa nữa?
- Ai biết được chứ?
- Anh nói xem sao nữ quỷ dám chạy xa giữa ban ngày ban mặt như vậy?
- Oán Nữ Cửu Thế có gan như vậy!
Lúc Diệp Hạo đang định nói gì đó, bỗng nhiên phát hiện tu vi Hiểu Minh đã đạt đến Luyện Thể tầng ba.
- Anh đột phá rồi?
- Tâm cảnh tôi sớm đã đạt đến Luyện Thể tầng ba, chỉ cần có đủ năng lượng có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Hiểu Minh cười ha ha nói:
- Tin tưởng qua một khoảng thời gian nữa tôi có thể đến cảnh giới Luyện Huyết.
- Đối mặt với anh, tôi cảm thấy áp lực quá.
Diệp Hạo cười nói.
- Tôi đâu có đột phá nhanh như cậu?
Hiểu Minh nhếch miệng.
Lúc hai người nói chuyện đã chạy đến trong một nghĩa địa công cộng.
- Chắc oán nữ cửu thế ở trong này cắn nuốt âm khí khôi phục tu vi.
Con hạc giấy đến đây biến thành tro tàn.
Diệp Hạo lập tức cảnh giác.
Hiểu Minh không ra tay trước mà bày ra một Bát Quái Trận Đồ quanh bốn phía.
Lúc này, hắn lấy ra một tấm Linh Phù lẩm bẩm:
- Đi.
Linh Phù biến thành một đạo ánh sáng tiến vào dưới một bia đá, một lát sau Kim Quang cuốn theo Oán Nữ Cửu Thế xuất hiện trước mặt hai người.
- Hôm nay tôi không những muốn giam cầm mà còn muốn chém cô nữa.
Hiểu Minh nói xong, nhanh chóng vận chuyện Bát Quái Đại Trận dưới chân.
Trong phút chốc, một Bát Quái to lớn mơ hồ xuất hiện giữa không trung, Bát Quái này như một tù lung bao vây Oán Nữ Cửu Thế bên trong.
Oán Nữ Cửu Thế tả xung hữu đột bên trong nhưng không thể đột phá.
Tay Diệp Hạo điều động Lôi Quyết dẫn theo một đạo Thiên Lôi, Thiên Lôi đánh mạnh vào người nữ quỷ.
Một lần!
Hai lần!
Ba lần!
Sau khi Diệp Hạo thi triển Thiên Lôi Quyết ba lần, Chân Nguyên trong cơ thể đã tiêu hao gần hết, hắn vội vàng lấy một viên Linh Thạch ra yên lặng khôi phục.
Mà Oán Nữ Cửu Thế bị ba đạo Thiên Lôi đánh trúng giờ nhìn qua tương đối thê thảm, cô ta không ngừng gào thét, muốn phá vở Bát Quái Đạo Đồ.
- Diệp Hạo, anh tiếp tục đi.
Hiểu Minh thấy Diệp Hạo đang khôi phục vội la lên.
- Anh cho rằng Thiên Lôi không cần Chân Nguyên à.
Diệp Hạo bất đắc dĩ lên tiếng.
- Tôi phát hiện mình tính sai rồi, cho dù Oán Nữ Cửu Thế bị tổn thương nguyên khí nghiêm trọng, cũng không phải dạng tôi cậu có thể đối phó.
Lúc Hiểu Minh nói ra câu này, sắc mặt Diệp Hạo cũng thay đổi.
- Tôi bảo này, anh có thể đáng tin một chút được không?
Diệp Hạo nói đến đây, rút thanh đồng chuỷ thủ trong người ra, vẻ mặt hắn trở nên uy nghiêm hơn.
Những ngày này ngoại trừ tu luyện Thiên Lôi Quyết và Bố Vũ Quyết ra, hắn còn tu luyện một môn Kiếm Pháp.
Thần Binh Quyết!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT