“Vi Tiên, có chừng có mực thôi.”

Thái Ung lắc đầu, thở dài một tiếng, thật sự là thất vọng với Vệ Trọng Đạo. Vừa rồi còn kêu gào ghê lắm, đột nhiên bị khí thế của Vương Xán đè nén một cái. Lập tức như quả bóng bị thủng, ngay cả đối mặt chính diện với Vương Xán cũng không dám. Người như vậy, cho dù phía sau có Hà Đông Vệ thị nâng đỡ thì cũng khó làm nên được trò trống gì.

Vương Xán vốn định tiếp tục trêu đùa Vệ Trọng Đạo, nhưng Thái Ung đã lên tiếng, Vương Xán tất nhiên không dám không đáp ứng.

“Sư huynh, đứng lên đi, nằm dưới đất mất mặt lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play