Vô Danh nhẹ nhàng lách mình một cái, bản thân ngay lập tức biến mất ở bên trong thế giới hỗn độn. Ngay khi vừa xuất hiện bên ngoài, Vô Danh nhẹ nhàng đáp xuống.

- Ầm...ầm...

Mà đột nhiên lúc này Vô Danh liền nghe thấy một tiếng ầm ầm phát ra, hắn vội vàng ngẩng đầu lên nhìn thì liền phát hiện nguyên bản các loại trận pháp ở bên dưới đáy vực này đã hoàn toàn hủy hết, cái trận pháp phong ấn không gian một chiều kia cũng đã biến mất rồi. Thấy trận pháp phong ấn không gian một triều kia đã biến mất Vô Danh liền cảm thấy vui vẻ, hắn cuối cùng cũng đã có thể ra khỏi đáy vực này.

Vô Danh nhìn xung quanh một vòng, hắn cũng phát hiện ra nguyên bản vụ khí dày đặc cũng đã tiêu tán không còn, không hề để lại một chút dấu vết gì giống như là nó chưa từng xuất hiện vậy. Không gian xung quanh Vô Danh bây giờ một mảnh quang đãng không chút khói bụi.

Vô Danh hít vào một hơi cảm thụ linh khí trời đất, mà ngay lúc đó hắn cũng liền kinh ngạc:

- Linh khí ở đây sao vẫn còn nồng đậm như vậy.

Ngay khi Vô Danh hít vào một hơi kia, hắn liền cảm thấy nồng độ linh khí ở đây vẫn còn khá nồng đậm. Hắn chắc chắn rằng sau khi hắn thu cái cực phẩm tiên linh mạch kia vào trong thế giới hỗn độn thì linh khí ở đây sẽ không thể nào nồng đậm được như vậy mà nó sẽ trực tiếp tản ra giống như ở những nơi khác tại An Nam châu. Khi còn cực phẩm tiên linh mạch, thì linh khí xung quanh cũng sẽ bị hút tới khiến cho nồng độ linh khí ở đây trở nên đậm đặc hơn những nơi khác, mà khi hắn lấy đi tiên linh mạch rồi thì sẽ không còn tác dụng đó nữa, vậy tại sao linh khí ở đây vẫn còn nồng đậm như vậy. Mặc dù linh khí ở dưới đáy vực này không có nồng đậm như lúc còn cực phẩm tiên linh mạch, nhưng mà nó vẫn nồng đậm hơn những nơi khác ở An Nam châu rất nhiều.

Vô Danh liền lâm vào trầm tư, ngay sau đó hắn cũng liền hiểu ra, sở dĩ có hiện tượng như vậy cũng là do cái cực phẩm tiên linh mạch kia. Vốn ban đầu An Nam châu có lẽ cũng có linh khí nồng đậm như ở dưới đáy vực này, nhưng sau khi có người lắp cái cực phẩm tiên linh mạch này xuống, thì linh khí các nơi xung quanh liền bị hút tới đây để cung cấp năng lượng cho những trận pháp bên trong này. Chính vì như vậy linh khí ở An Nam châu mới trở nên thưa thớt trên diện rộng, để rồi khi hắn lấy cực phẩm tiên linh mạch đi thì linh khí ở An Nam châu lại trở nên bình thường.

Mà lúc này Vô Danh cũng mới để ý, rốt cục vị đại năng nào lại xuất hiện ở Tam Sinh giới này rồi thiết kế ra một thế cục như vậy, rốt cuộc bên dưới đáy vực này giam giữ thứ gì đây, mà tại sao vị đại năng đó lại giam giữ thứ đó ở đây. Mà nói đến vấn đề này thì hắn mới nhớ, không phải ở phía dưới đáy vực này có giam giữ thứ gì hay sao, vậy tại sao hắn không có gặp bất kì một thứ gì bất thường. Từ đầu tới cuối hắn không gặp bất kì một vấn đề gì, mọi chuyện đều rất suôn sẻ.

Vô Danh nghĩ nếu như ở dưới đây không giam giữ một thứ kinh khủng nào đó, vậy thì vị đại năng kia chẳng lẽ bị rảnh háng hay sao, tự nhiên lại tới phàm giới lắp một cái cực phẩm tiên linh mạch ở phía dưới rồi lại dựng lên một loạt các trận pháp cao cấp như vậy.

- Chẳng lẽ cái thứ đáng sợ đó bị mình thả ra rồi sao.

Trong đầu Vô Danh đột nhiên có một suy nghĩ như vậy, chẳng lẽ thứ đáng sợ ở dưới này thật sự bị hắn thả đi rồi, nếu như thứ đó thật sự chạy thoát rồi, vậy Tam Sinh giới này chẳng phải sẽ gặp đại họa hay sao, đến lúc đó có khi hắn cũng không tránh nổi a.

Vô Danh lại lắc đầu một cái, nếu như thứ đó thật sự là được hắn thả ra sau khi hắn lấy thanh trường đao kia ra ngoài thì có lẽ hắn chính là cái người đầu tiên bị xử lý a. Nếu thứ đó ra ngoài rồi, chắc chắn nó cũng sẽ phát hiện ra hắn, chẳng có chuyện một thứ đáng sợ lại có thể bỏ qua một con mồi như hắn cả, làm gì có thứ nào độc ác mà có thể vui tính như vậy chứ. Hắn lúc đó sau khi lấy thanh đao kia xuống, thì cũng đã kiệt sức rồi, nằm mãi một lúc mới dậy được. Hắn kiệt sức như vậy thì cũng chẳng thể chạy đi đâu được hay là phản kháng, lúc đó nếu như có thứ đáng sợ nào ở xung quanh chẳng phải hắn là đang nằm im chờ bị hiếp hay sao.

Vô Danh đột nhiên lại nhớ ra một chuyện, lúc hắn sắp lấy được thanh trường đao màu đen kia ra, hắn cũng nhìn thấy xung quanh dường như có một loại khí tức màu đen cực kì hôi thối bốc lên ở xung quanh, mà cái thứ khí tức màu đen hôi thối này dường như bị thế giới này bài xích một cách rất khắc nghiệt. Vô Danh đột nhiên nghĩ ra, có phải hay không chính hắn đã giết cái thứ đáng sợ bị phong ấn ở đây. Chỉ có kết quả như vậy thì hắn mới không thấy sự xuất hiện của thứ đáng sợ đó mà thôi. Vô Danh âm thầm gật đầu, chắc chắn là hắn giết được thứ đó rồi, cho nên bây giờ hắn vẫn còn lành lặn.

Mặc dù cảm thấy chuyện này cũng không được đúng cho lắm nhưng mà nghĩ nhiều cũng chỉ thấy đau đầu, cho nên tốt nhất là hắn nên bỏ qua một bên, chuyện đã qua rồi thì để cho nó qua đi, khí khác lôi ra mổ xẻ tiếp cũng được mà.

- Đùng...đùng...

Đột nhiên Vô Danh cảm thấy trời đất tối thui, mặc dù ở dưới đáy vực này đã có chút tối rồi, nhưng mà bây giờ thì giống như mực luôn a. Vô Danh từ từ ngẩng đầu lên, ngay khi hắn vừa mới nhìn lên trên thì liền thấy trên đầu của hắn chính là một vùng mây đen, mà trung tâm của vùng mây đen này hình như chính là hắn.

Tại vùng mây đen này dường như còn phát ra tiếng sấm kêu, theo đó Vô Danh cũng thấy có những tia sét mập mờ ẩn nấp trong đám mây đen. Vô Danh lập tức cả kinh, hắn sao thấy cảnh tưởng này quen quen, cái này hình như giống đợt hắn bị sét đánh a. Lông tóc Vô Danh dựng đứng lên, đây rốt cục là có ý gì, hắn đã làm gì sai mà sao đột nhiên lại triệu hồi lôi điện chích hắn rồi.

- Thiên Đạo thật bất công với ta....

Vô Danh đột nhiên hét to một tiếng, hắn thầm chửi thề một tiếng trong lòng, hắn có làm gì nên tội mà sao lại bị sét đánh lần hai rồi.

Theo Vô Danh vừa mới hét to một tiếng, tại vùng mây đen kia giống như vang lên tiếng giận giữ, chín tia sét giống như những sợi chỉ liền đánh xuống, mà vị trí chín tia sét giống như sợi chỉ này đánh xuống chính là chỗ Vô Danh đang đứng.

- Đùng...đùng...đùng....

Chín tiếng nổ vang lên, Vô Danh vẫn là một thân bất động, tia sét này đánh cũng có chút nhanh, hắn còn chưa có chuẩn bị gì thì đã bị chín tia sét kia đánh tới.

Chín tia sét đánh không lệch một chút nào chên người Vô Danh, người của hắn bây giờ tóc có chút bù xù, quần áo cũng là rách vài chỗ nhưng mà thân thể vẫn còn nguyên vẹn.

Vô Danh với khuôn mặt vô cảm nhìn lên trời, một đòn vừa nãy giống như không có đủ cho hắn gãi ngứa vậy. Mà lúc này mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp kia đột nhiên lại có động tĩnh, nó rung lên một cái rồi liền hút đi năng lượng từ tia sét vẫn còn đọng ở trên thân thể Vô Danh chưa tiêu tán đi, mà đồng thời Vô Cực quyết của Vô Danh cũng tự động vận chuyển rồi cũng hút đi năng lượng chưa tiêu tán sau khi tia sét đánh lên người của hắn.

Mà sau khi Vô Cực quyết vận chuyển hấp thu năng lượng tới từ lôi kiếp thì tu vi của Vô Danh đồng dạng cũng tăng lên một chút. Mà với hiện tượng này Vô Danh cũng hết sức là bất ngờ, không ngờ hắn lại có thể hấp thu năng lượng tới từ những tia sét như vậy. Cái vấn đề này quả thực đối với hắn mà nói chính là một loại cực kỳ kinh hỷ.

Vô Danh hắn có thể hấp thu năng lượng từ sét, mà đồng thời tu vi của hắn cũng tăng lên, vậy không phải nói chỉ cần hắn cho sét đánh vô người là cũng có thể tăng tu vi hay sao. Hai mắt của Vô Danh sáng lên, hắn nhìn lên trời hét to nói:

- Ngươi đánh không đủ gãi ngứa lão tử a.

Mà theo Vô Danh vừa mới la lớn, trên vùng mây đen kia dường như cũng lấp ló xuất hiện chín tia sét nữa, mà những tia sét này lại to bằng nén nhang rồi. Chín tia sét to bằng nén nhang lại một lần nữa nhằm về phía Vô Danh đánh tới.

- Đoàng...đoàng...đoàng...

Thấy chín tia sét to bằng nén nhang kia đánh tới, Vô Danh vẫn một mặt thờ ơ, hắn không có bất kỳ một động tĩnh gì giống như là mặc cho chín tia sét kia đánh vào người vậy.

Vô Danh thấy chín tia sét này mặc dù đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều lần, nhưng có vẻ vẫn chưa thể uy hiếp được hắn. Vô Danh không một chút chống cự, mặc cho chín tia sét đánh vào người.

Quả nhiên sau khi chín tia sét này đánh vào trên người Vô Danh thì cơ thể của hắn ngoài việc tóc cháy hết, quần áo cũng rách nát ra thì chẳng có vấn đề gì cả. Loại sét này vẫn chưa đủ để phá vỡ tầng phòng ngự của hắn.

Vô Danh nhếch mép cười khinh bỉ một tiếng, hắn đã luyện thể tới tầng thứ hai rồi, há có thể sợ cái loại sét cùi bắp này. Sau khi chín tia sét đánh vào cơ thể của Vô Danh, hắn lại tiếp tục vận chuyển Vô Cực quyết hấp thu năng lượng từ tia sét mang tới.

Vô Danh nghĩ sở dĩ hắn có thể hấp thu năng lượng từ sét là do trong người của hắn có lôi linh căn, sau khi hắn hấp thu vào năng lượng này thì lôi linh căn của hắn dường như cũng tốt lên một chút.

Vô Danh ở trên cảm ngộ cũng không phải giống như những tu sĩ bình thường, hắn rất nhanh liền ngộ ra rằng, ở trong trời đất, các loại nguyên tố ngũ hành với phong hệ có rất nhiều, từ việc hắn tu luyện bình thường cũng có thể hấp thu năng lượng từ những thứ này, chỉ riêng có lôi linh căn là hắn chưa có hấp thu được. Vô Danh nghĩ nếu như hắn hấp thu tám loại năng lượng này tới mức cân bằng thì có phải tu vi của hắn lúc đó cũng sẽ ngừng tăng lên khi hấp thu năng lượng sét này hay không??

Trong cơ thể của Vô Danh đột nhiên lại vang lên một tiếng ầm nhỏ, vậy mà sau khi hắn hấp thu năng lượng từ sét thì tu vi của hắn đã tăng tới Trúc Cơ tầng một trung kỳ rồi.

Vô Danh gật đầu một cái, sau đó lại đưa tay lên cao rồi giơ ngón giữa ra, khuôn mặt mang theo vẻ khiêu khích.

Mà trên trời lúc đó, trong đám mây đen kia, chín tia sét đã sớm hình thành, lúc này chín tia sét bây giờ đã to bằng ngón tay út của người lớn rồi. Chín tia sét lại một lần nữa hướng về phía Vô Danh đánh tới.

Vô Danh mặc dù cảm thấy chín tia sét này đã mạnh hơn lần trước rất nhiều, có lẽ cũng có thể khiến cho hắn chảy máu, nhưng hắn cũng không phản kháng, bởi vì hắn thấy rằng nếu như dùng tia sét này để luyện thể chắc cũng không tồi.

- Đoàng...đoàng...đoàng...

Chín tia sét lại một lần nữa đánh lên trên cơ thể của Vô Danh, lần này Vô Danh không còn bộ dáng an nhàn như trước nữa, mà trên thân của hắn đã xuất hiện rất nhiều vết máu. Vô Danh chẳng quan tâm một chút tổn thương này, hắn chỉ chú tâm mà hấp thu năng lượng đến từ tia sét mang lại.

- Mẹ kiếp, dám tranh ăn với lão tử.

Vô Danh chửi thề một tiếng, cái thứ mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp kia lại dám tranh ăn với hắn, như vậy có tức không cơ chứ.

Tu vi của Vô Danh lúc này lại tăng thêm một chút nữa, mặc dù năng lượng từ tia sét này nhiều, nhưng mà hắn cũng không giống tu sĩ Trúc Cơ bình thường, đan điền của hắn rất rộng, chút năng lượng này cũng chỉ là phần nhỏ mà thôi.

- Đoàng....đoàng...đoàng....

Chín tia sét tiếp theo lại một lần nữa đánh tới trên người của Vô Danh, lần này nó đã to bằng ngón cái rồi. lực sát thương cũng đã mạnh hơn rất nhiều.

Vô Danh bây giờ quần áo đã bị đánh rách hết, tóc cũng không còn một sợi, trên thân thể cũng xuất hiện nhiều vết thương sâu, nhưng mà Vô Danh cũng không có cảm giác gì cả, hắn chỉ chuyên tâm một mực hấp thu năng lượng từ sét mang lại.

- Ầm...

Vô Danh đã lại phá vỡ rào cản ngăn cách mà tiến vào Trúc Cơ tầng một hậu kì rồi. Chín tia sét kia sau khi đánh xuống rồi, thì bầu trời liền trở nên sáng sủa, mây đen cũng đã tản đi. Mà theo đó một đám hồng vân liền xuất hiện rồi rơi phía trên đỉnh đầu Vô Danh. Vô Danh không chút ngại ngần mà hấp thu năng lượng mang lại từ đám hồng vân nhỏ này, hắn cảm thấy trong đám hồng vân này là một loại năng lượng cực kì tinh khiết, không thua kém gì linh tủy trì trong thế giới hỗn độn của hắn.

- Ầm...

Lại một tiếng ầm lớn vang lên, dừa vào nguồn năng lượng dồi dào thuần khiết thừ đám hồng vân cùng với năng lượng đến từ những tia sét kia, Vô Danh lại một lần nữa đột phá Trúc Cơ tầng một mà tiến vào Trúc Cơ tầng hai.

- Mình đây là đang độ kiếp sao?? Trúc Cơ mà cũng độ kiếp sao??

Vô Danh nhận ra rằng, đây không phải là hắn bị sét đánh mà chính là hắn đang độ kiếp, độ kiếp sau khi tấn cấp. Nhưng mà hắn bây giờ còn có một câu hỏi lớn hơn là Trúc Cơ mà cũng phải độ kiếp sao.

Mọi người đừng đọc lướt nha hehe, ta không thích các đạo hữu đọc lướt đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play