Hai âm hồn sau khi bị hỏa cầu của Vô Danh đánh trúng thì ngay lập tức bị ngăn cản lại không tiến lên được nữa. Cả hai âm hồn này đều đang không ngừng giãy giụa bên trong Nguyên Anh chân hỏa của Vô Danh.
Thế nhưng, rất nhanh khiến cho Vô Danh phải trợn tròn mắt. Hai cái âm hồn này dưới sự thiêu đốt của Nguyên Anh chân hỏa vậy mà cũng không có chết, ngoài việc làm cho chúng yếu đi một chút thì cũng chẳng còn tác dụng gì nữa.
Nguyên Anh chân hỏa của Vô Danh đang bao quanh hai âm hồn này lập tức tiêu tán, khuân mặt ghê rợn của hai âm hồn kia lại một lần nữa nhảy phốc về phía Vô Danh.
Hàn mang trong mắt của Vô Danh lóe lên, hiển nhiên hắn đã động sát khí rồi. Vô Danh lại lập tức ngưng tụ ra hai cái hỏa cầu nữa bắn về phía hai đầu âm hồn.
Cảnh tượng này diễn ra cũng hết sức nhanh chóng, từ lúc hai đầu âm hồn nhảy phốc ra cho tới lúc Vô Danh phóng ra hỏa cầu ngăn chặn thì cũng chỉ mất có hai giây, hai đạo âm hồn bị ngăn trở trong chốc lát sau đó lại tiếp tục nhảy về phía Vô Danh, rồi hắn lại đánh ra hai đạo hỏa cầu. Tất cả diễn biến cùng lắm chỉ mất tới ba giây.
Hai đạo âm hồn kia lần này chẳng những bày ra khuôn mặt dữ tợn mà còn nhe nanh giơ vuốt vồ tới phía của Vô Danh. Dưới sự ngăn trở của Nguyên Anh chân hỏa vậy mà cũng không có làm chậm lại bước tiến của chúng, hai đạo âm hồn bị Nguyên Anh chân hỏa chạm vào cũng bốc lên từng luồng khói trắng.
Hai đầu ầm hồn này mặc dù bị Nguyên Anh chân hỏa bao phủ nhưng chúng vẫn bất chấp giơ nanh vuốt của mình ra nhảy về phía Vô Danh. Vô Danh thấy cảnh này thì toát cả mồ hồi, âm hồn ở đâu xuất hiện mà lại có thể mạnh mẽ tới mức này, Nguyên Anh chân hỏa của hắn vậy mà cũng chỉ có thể ngăn cản một chút nhưng không thể tiêu diệt được.
Chỉ trong chớp mắt hai đầu âm hồn này đã nhảy phốc một cái vào trên người của Vô Danh. Móng vuốt của chúng bám chặt vào cơ thể của hắn, còn cái miệng thối um kia thì mở to ra giống như cái chậu sau đó liền hướng về phía đầu của Vô Danh đớp một miếng.
Một con phía trước, một con phía sau. Hai cái miệng đầy răng nanh giống như hai cái hố phân khổng lồ hướng về phía đầu của Vô Danh nuốt một ngụm. Dưới cái loại mùi hôi thối có chút lành lạnh này, Vô Danh chỉ có thể nín thở sau đó hai tay của hắn lập tức bắt quyết, sau đó làm ra vài đạo thủ ấn. Lập tức cả người của Vô Danh liền được Nguyên Anh chân hỏa của hắn bao phủ toàn bộ.
Sau khi Nguyên Anh chân hỏa của Vô Danh được tăng cường, ánh mắt của hắn cũng trở nên dữ tợn hơn rất nhiều:
- Hừ, âm hồn thối mồm, dám nhảy lên người của ta, ta đốt chết các ngươi, để xem ai cứng hơn ai.
Vô Danh miệng lẩm bẩm, sau đó lại tiếp tục truyền chân nguyên của bản thân vào bên trong Nguyên Anh chân hỏa với hy vọng đốt chết cái kia âm hồn. Dưới sự tăng cường của Nguyên Anh chân hỏa, hai đầu âm hồn kia cơ thể liền rung lên từng đợt, thân hình của chúng bốc lên từng làn khói trắng, cơ thể cũng trở nên trong suốt hơn.
Thế nhưng hai đầu âm hồn này cũng rất cứng cáp, dưới sự thiêu đốt của Nguyên Anh chân hỏa vậy mà vẫn không hề sợ hãi gì cả, hai cái miệng to như hai hố phân tiếp tục hướng về phía đầu của Vô Danh đớp một cái.
Hai cái miệng đầy răng nanh vừa mới mở to ra thì liền hút một cái, từ trên đỉnh đầu của Vô Danh lập tức truyền ra một sợi tơ màu trắng rồi bị đầu âm hồn kia hút vào. Vừa bị âm hồn kia hút một cái, Vô Danh lập tức thấy đầu của mình đau như bị ong chích, thức hải truyền tới từng trận suy yếu.
Khuân mặt của Vô Danh lập tức trở nên nhăn nhó, hắn cố gắng tăng thêm cường độ của Nguyên Anh chân hỏa, tiếp tục thiêu đốt hai đầu âm hồn kia.
Nhưng hai cái đầu âm hồn không tan kia vẫn cứ bám riết lấy hắn rồi há cái miệng ra hút từng luồng thần niệm của Vô Danh vào trong, dần dần dưới sự thiêu đốt của Nguyên Anh chân hỏa chúng cũng tỏ ra vẻ giống như không có chuyện gì.
Vô Danh lúc này toát mồ hôi hột, sau lưng hắn chảy ra từng đợt mồ hôi lạnh. Cái âm hồn này rốt cuộc là như thế nào tạo thành, sao lại có thể trâu bò tới mức như vậy.
Vô Danh vừa chống cự vừa suy nghĩ, hắn nhớ lại một loạt sự việc đã xảy ra. Bắt đầu từ việc âm hồn này xuất hiện sau đó hắn chém ra một đao nhưng lại không gây chút tổn thương cho âm hồn. Nhưng sau khi hắn ném ra hai hỏa cầu thì lại khiến cho hai âm hồn này chịu tổn thương, nhưng hiển nhiên Nguyên Anh chân hỏa của hắn quá yếu nên không thể làm gì được hai đầu âm hồn này.
Vậy lý do vì sao mà Nguyên Anh chân hỏa của hắn có thể gây tổn thương tới âm hồn còn đao của hắn thì lại không. Sự khác biệt là nằm ở đâu. Vô Danh trong đầu lập tức phân tích ra hàng vạn các lý do cùng câu hỏi tại sao. Chỉ trong chớp mắt hắn đã có đáp án.
Một đao mà hắn chém ra đơn thuần là một loại thủ đoạn sử dụng chân nguyên, còn Nguyên Anh chân hỏa của hắn là do bản thân ngưng tụ ra. Nguyên Anh chân hỏa được ngưng tụ từ chân nguyên cùng với thần niệm của hắn, và đó chính là sự khác biệt. Sự khác biệt này nằm ở chỗ Nguyên Anh chân hỏa là sự dung hợp của cả thần niệm, vậy thì đáp án cũng đã rõ ràng. Đao mà hắn bổ ra là sử dụng chân nguyên nên không thể gây tổn thương, còn Nguyên Anh chân hỏa có thần niệm của hắn dung hợp vào bên trong nên có thể gây ra tổn thương đối với âm hồn.
Vậy cách để giải quyết hai đầu âm hồn này chính là sử dụng thần niệm. Mà cũng đồng thời từ việc hai đầu âm hồn đang không ngừng cắn nuốt thần niệm của hắn thì hắn cũng lại càng chắc chắn hơn về suy nghĩ của mình.