Sắc mặt Phong trưởng lão lập tức trầm xuống, hơi hơi nheo lại con ngươi
mang theo sự lạnh lẽo sắc bén: "Nha đầu, nếu ngươi không đáp ứng, hôm
nay ta đây sẽ không thể giao mệnh của Hoàng Xuyên cho ngươi!"
Cố Nhược Vân nở nụ cười: "Người ta muốn giết, đến cuối cùng đều sẽ không sống sót! Lão đã từng mạo phạm ta, nhưng ta lại bởi vì một số nguyên
nhân mà tạm thời buông tha cho lão, lần này ta sẽ không lại dễ dàng tha
cho lão sống sót!"
Mấy ngày trước sở dĩ nàng buông tha cho Hoàng Xuyên, là vì Hoàng Xuyên
khẳng định có biện pháp đi Đệ Nhất thành! Dù sao ở dưới tình hình bình
thường, đều là người Đệ Nhất thành đến bên ngoài đón người, bên ngoài
lại không biết đi vào Đệ Nhất thành từ chỗ nào!
Đương nhiên, nàng không có hỏi thăm tin tức mình muốn từ trong miệng
Hồng Liên Lĩnh chủ, lqđ là vì Hồng Liên Lĩnh chủ vì không muốn để cho
nàng mạo hiểm khẳng định sẽ không nói cho nàng! Vì vậy lúc biết Hoàng
Xuyên có liên hệ với thế lực Đệ Nhất thành, nàng đã bắt đầu đánh chủ ý
này!
Nhưng mà hiện tại xem ra, Hoàng Xuyên không cần giữ lại, không có lão,
sau này mình còn có thể tìm kiếm đường đi tới Đệ Nhất thành từ chỗ khác!
"Ngươi……..."
Sắc mặt Phong trưởng lão đột nhiên đại biến, đôi mắt âm trầm nhìn về phía Cố Nhược Vân.
Lời nói của lão còn chưa kịp nói ra miệng, đã bị lời nói của Cố Nhược Vân đánh gãy.
"Kỳ thực, ta giết Hoàng Xuyên, người Phong Cốc các ngươi còn phải cảm tạ ta."
Nàng giết người Phong Cốc, Phong Cốc còn phải cảm tạ nàng?
Sau khi nghe nói như thế, sắc mặt Phong trưởng lão rõ ràng càng thêm khó coi, làm Bạch Trung Thiên sợ tới mức vội vàng bảo vệ Cố Nhược Vân ở sau người, sợ lão gia hỏa trước mắt này dưới cơn giận dữ sẽ giết nàng.
Nhưng mà, Cố Nhược Vân lại không có bao nhiêu lo lắng, trên khuôn mặt
vẫn mang theo tươi cười thanh lãnh như trước: "Những năm gần đây Hoàng
Xuyên dùng danh nghĩa Phong Cốc làm bao nhiêu chuyện? Nhưng Phong Cốc
các ngươi lại vẫn luôn dung túng lão, không phải Phong Cốc cũng có tội
danh quản giáo không nghiêm à? Nhưng mà, ta ngược lại thật nguyện ý làm
một chút chuyện tốt, thanh lý môn hộ thay Phong Cốc các ngươi."
Phong trưởng lão nắm chặt nắm tay, gân xanh thái dương nổi lên, ngay tại lúc lão muốn nói chuyện, một âm thanh thanh thúy đánh gãy lão: "Phong
trưởng lão, Cố cô nương nói không sai, Hoàng Xuyên quả thật tội đáng
chết vạn lần, Phong Tiêu Tiêu ta đây trước hết cảm ơn Cố cô nương thanh
lý môn hộ vì chúng ta."
Khi nói lời này, ánh mắt Phong Tiêu Tiêu kia mang theo phức tạp nhìn Cố Nhược Vân.
Không thể không nói, giờ khắc này, nàng quả thật rất bội phục nữ tử này! Nếu thực để cho nàng đánh chết Hoàng Xuyên ở trước mặt người Phong Cốc, thì truyền ra khẳng định sẽ biến Phong Cốc thành trò cười, càng sẽ có
rất nhiều người cho rằng Phong Cốc sợ nàng.
Nhưng sau khi nàng ta nói lời này thì khác!
Phong Cốc cũng không phải là sợ hãi nàng mới không có bảo vệ Hoàng
Xuyên, mà là làm cho nàng hỗ trợ thanh lý môn hộ! Kể từ đó, thế nhân chỉ cho rằng Phong Cốc quy củ nghiêm cẩn, ngược lại sẽ không lại có người
khinh thường bọn họ!
"Được," Phong trưởng lão hít vào một hơi thật sâu: "Nếu đại tiểu thư nói như thế, vậy ân oán giữa ngươi và Hoàng Xuyên, ta sẽ mặc kệ! Chỉ là con Hỏa Linh Thú này là đến từ Phong Cốc chúng ta, không biết có thể trả
lại hay không?"
Cố Nhược Vân liếc mắt nhìn biểu tình bất mãn của Tiểu Chu Tước kia, lại
cười nhìn về phía Phong Tiêu Tiêu: "Thì ra Hỏa Linh Thú này là của Phong Cốc? Nhưng vì sao nó lại xuất hiện ở trong tay Hoàng Xuyên? Chẳng lẽ là Hoàng Xuyên trộm Hỏa Linh Thú từ Phong Cốc? Một khi đã như vậy, ta đây trợ giúp Phong Cốc các ngươi thanh lý môn hộ, Hỏa
Linh Thú này cũng nên coi như thù lao tặng cho ta."
Phong trưởng lão tức thiếu chút hộc máu, nha đầu thối này muốn giết
người Phong Cốc bọn hắn, kết quả còn muốn Phong Cốc cho nàng thù lao?
Bắt nạt người cũng không cần như vậy!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT