Kiếm khí của Nguyệt Nha đụng vào bả vai của Lâm Phi liền bị chấn ngược trở lại, Lâm Phi cười lạnh, dù công kích có mạnh gấp đôi thế này hắn vẫn có thể đón đỡ toàn vẹn, kiếm của Nguyệt Nha có tinh diệu đến mức nào, không phá được hắn phòng ngự hết thảy vô dụng.
Nguyệt Nha nhíu màu, lưỡi kiếm vừa thu về đã triển khai một đợt tấn công mới, liên tục các chiêu thức chém, bổ, chọc, quét, tấn công. Lưỡi kiếm nhanh như cuồng phong, vô tận không dứt.
Những lão sinh nội viện ánh mắt so với học viên ngoại viện thì mạnh hơn nhiều lắm. Lập tức nhìn ra Nguyệt Nha huyền cơ.
“Khinh khủng! Mười tuổi đã lĩnh ngộ ra một tia Phong hệ chi ý. Kiếm pháp nhanh đến tận cùng, dù cho là Hư Linh cảnh sơ kì học viên tu luyện vài năm cũng không chắc có thể như nàng yêu nghiệt!”
Chát! Chát! Chát! Chát!
Lâm Phi đổ mồ hôi lạnh, Nguyệt Nha nhanh không hợp thói thường, hắn Hư Linh cảnh cũng chỉ miễn cưỡng nắm bắt được thân hình đối phương di động.
“Nguyệt Nha, đừng nghĩ ta không làm gì được ngươi!”
Lâm Phi hét lên, tế xuất ra một cây phi kiếm, phi kiếm hoá thành một đạo lưu quang hình bán nguyệt vòng đến phía trái của Nguyệt Nha, nàng cảm quan mạnh mẽ cỡ nào, kiếm chưa tới đã lướt một vòng tránh thoát.
Lâm Phi cười gằn, trong tay kết thủ ấn, miệng niệm pháp quyết. Phi kiếm nguyên bản đang lao vút đi đột nhiên quay đầu lại.
“Tuỳ Ảnh Kiếm!”
Dù chỉ là một mũi kiếm, nhưng có cảm giác như ba mũi kiếm hư hư thực thực đang lao tới, mỗi cái đều xảo quyệt vô cùng, hướng Nguyệt Nha chỗ yếu hai bay tới.
Tất cả những người quan chiến kinh hô.
”Lâm Phi vậy mà lại luyện thành Tuỳ Ảnh Phi Kiếm!”
”Chậc chậc, xem ra năm nay hắn cũng không có ý định ngốc tại hạng 50. Có lực phòng ngự cường đại bảo hộ cùng Tuỳ Ảnh Phi Kiếm tấn công, có thể lọt vào 30 vị trí đầu a!”
Tuỳ Ảnh Kiếm trong Càn Thương viện danh khí cực lớn, xưng là thập đại kiếm pháp một trong. Kiếm sát thương không mạnh nhưng khó phòng, trong triều đình Nguyên Hạo Quốc có tới ba phần võ tướng chuyên tu môn này kiếm pháp.
”Đừng nghĩ chỉ mỗi ngươi có phi kiếm!”
Nguyệt Nha sau lưng trường kiếm hoá thành một đạo quang mang xoáy tròn tiến tới. Phi kiếm kéo dài một đường trong không khí, kịch liệt va chạm cùng Tuỳ Ảnh Phi Kiếm.
“Toái Giáp Kích!”
“Tuỳ Ảnh Kiếm!”
Lấy một địch ba, phi kiếm của Nguyệt Nha rốt cục không chịu nổi, bị bay rớt ra ngoài, nhưng nàng trong chớp mắt đạp lên thân kiếm, phi thẳng hướng Lâm Phi, nàng con mắt dường như là một mảnh hỏa diễm nóng cháy.
“Nếu mà đổi lại mười ngày trước, ta sẽ không phải là ngươi đối thủ, nhưng mà...”
Lâm Phi thắng thế vốn đang đắc ý, đột nhiên trong lòng cảm giác nguy cơ ba động, vội vàng kích phát phòng ngự, phi kiếm lần nữa thi triển Tuỳ Ảnh Kiếm, muốn chặn lại Nguyệt Nha đang lao tới kia.
“Xem ta sát chiêu! Hỏa Ngục Viêm La Hải”
Một chiêu này, Lâm Phi phảng phất như đối đầu với một mảnh hải dương tạo nên từ hỏa diễn. Kinh khủng uy thế khiến hắn cảm thấy đầu óc mụ mị, ngột ngạt vô cùng. Hỏa diễm cuốn lấy, nhấn chìm hắn xuống tận đáy hỏa ngục.
Đây chính là ảo ảnh mà Hỏa Ngục Viêm La Hải mang lại, trừ những kẻ có tâm linh trí mạnh ra thì một chiêu này cơ bản là đáng sợ tới mức cực điểm. Biển lửa đã từng thiêu chết bao nhiêu thần ma, nung chảy bao nhiêu đỉnh cấp bảo binh, đối mặt với một thứ kinh khủng như vậy không ai có thể chống lại được. Bất quá Nguyệt Nha muốn đạt đến cấp độ đó thì còn một chặng đường dài để đi.
Lâm Phi phi kiếm bị chẻ làm đôi, hộ giáp bị phá huỷ hơn phân nửa, ngã gục xuống.
Nguyệt Nha nhìn Lâm Phi thảm bại trên mặt đất, cố kiềm chế lại trên thân thể thiếu hụt cảm giác.
”Kiếm chiêu tham ngộ từ Hỏa Thiên Kiếm phù văn quả thực là cường đại.”
Đúng vậy, cường đại đến mức tiêu hao của nàng gần như toàn bộ linh lực. Nguyệt Nha đoán rằng ít nhất phải đạt đến Thông Linh cảnh mới có thể phát huy ra một phần nhỏ uy lực của kiếm này.
Nguyệt Nha những trận tiếp theo đối thủ thực lực so với Lâm Phi chỉ hơn chứ không kém. Đối với nàng hiện tại vẫn là quá sức. Cuối cùng dừng bước ở thứ hạng 27.
...
Đêm.
Nguyệt Nha lấy ra mấy cái trận bàn đặt xung quanh, khi đã kiểm tra toàn bộ đã hoàn toàn ổn thỏa. Nguyệt Nha mới triệu tập Hỏa Thiên Kiếm ra.
Hoả Thiên Kiếm lộng lẫy, lưỡi kiến nóng rực, hắc xích sắc giống như hỏa ngục, toàn ọp thanh kiếm điêu khắc hàng vạn, hàng trăm vạn phức tạp phù văn.
Bước chân vào Càn Thương viện, Nguyệt Nha đã bắt đầu thu thập phù văn tri thức, cốt là để tham ngộ huyền cơ bên trong phù văn trên Hoả Thiên Kiếm này. Những cái này phù văn bá đạo đến cực điểm. Nếu có thể sử dụng trong thực chiến thì Nguyệt Nha thực lực có thể tăng gấp đôi, gấp ba lần hiện tại.
Bất quá, muốn đạt đến trình độ đó không phải Nhập đạo đỉnh cao Phù Sư thì không được. Nàng ngộ tính cùng thiên phú có nghịch thiên đến mức nào cũng không thể đen quá trình này rút quá ngắn.
Nguyệt Nha quanh thân tự động tu luyện, không cần đến nàng phải chuyên tu. Ngược lại một đêm thức trắng tu luyện phù văn một đạo này, để nàng cảm thấy rõ chính mình tăng trưởng.
Đã qua một đêm, nhưng những trận bàn Vân Hoàng lưu lại bên trong năng lượng không có giảm bớt chút nào.
Lực lượng của Vân Hoàng qua Vĩnh Cửu kinh mạch thập phần kì diệu. Một đoàn năng lượng tồn tại trong thiên địa sẽ dần bị thiên địa mài mòn tiêu tán, nhưng Vân Hoàng bên trong năng lượng có thể tự thân thôn phệ thiên địa chi lực bổ xung cho mình, thiên địa lại đối với hắn tiến hành biết hoá. Thành ra cả hai cứ làm thành một cái vòng tròn không có điểm kết thúc.
Bất quá đó cũng chỉ là trong điều kiện bình thường, có rất nhiều tình huống năng lượng tiêu hao quá nhanh, căn bản không kịp bù vào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT