(X thay thế cho B -> trang x = trang B: giả ngầu, khoe khoang…)
“Tôi phắc! Đây là muốn biểu diễn cái gì vậy!” Bạch Minh Hi líu lưỡi. Nếu như trước mạt thế, nam nhân như vậy tại đại học vườn trường S thị khắp nơi đều có, không chút ngạc nhiên.
Thế nhưng sau mạt thế, cho dù là bốn người bọn họ có chút ưa sạch sẽ, cũng không thể bảo đảm bản thân thời thời khắc khắc đều có thể sạch sẽ như vậy.
Người này là ai a?!
Mọi người suy đoán, bên tên bác sĩ còn đang cùng Âu Dương Cảnh làm buôn bán, mới đạt thành nhận thức chung, bỗng nhiên phát hiện xung quanh yên lặng đến đáng sợ, ngay cả nhóm súng bắn tỉa cũng ngừng xạ kích.
Tên bác sĩ kinh ngạc uốn éo đầu liền trong thấy trang x nam đứng xa xa, rồi cũng câm nín như những người còn lại.
Sở Thiên vào lúc này cười ha ha, hắn chỉ vào tên bác sĩ nói: “Có phục không? Tôi hỏi anh có phục hay không? Có một người so với anh còn có thể trang x hơn.” Nói xong liền cười ngã lên trên người Toàn Hiểu Vũ.
Vốn đang tốt, nhưng nghe Sở Thiên nói như vậy, Toàn Hiểu Vũ cũng nhịn không được cười, nhưng mà không có khoa trương như Sở Thiên, khóe miệng chỉ hơi hơi cong, cũng không phát ra âm thanh gì.
Tiêu Tử Nhiên ngẩn ra, sau đó tức giận đến mức khóe miệng giật giật, cũng chỉ có Sở Thiên dám nói chuyện với hắn như vậy. Đối với Sở Thiên hắn cũng không có cách gì, vì thế dứt khoát không để ý đến hắn.
Những người khác cảm thấy buồn như nhưng không dám cười đều mạnh mẽ chịu đựng.
Nhưng mà bởi vậy, bầu không khí khẩn trương liền thoải mái đi không ít.
Chiến cuộc bên kia trên cơ bản đã định, chỉ thấy cái tên trang x kia như đang dạo sân vắng đi qua bên này.
Mọi người trầm tĩnh lại, nhanh chóng đi vào trạng thái đề phòng.
Ai cũng không cho rằng đối phương qua đây mang theo ý tốt, vừa rồi người của mình mới bắn lủng lốp xe của người ta.
“Chuẩn bị chiến đấu.” Âu Dương Cảnh ra lệnh, đối phương có chiến lực mạnh mẽ, người này lại tự tin tràn đây như thế, khiến hắn nắm không rõ nội tình bên trong, không thể không tập trung tinh thần để ứng phó.
Đạn trong súng của mọi người đã lên nòng, dị năng giả cũng làm tốt chuẩn bị tùy thời chiến đấu.
Người của Âu Dương Cảnh coi như bình tĩnh, người bên tên bác sĩ hoặc ít hoặc nhiều có chút khẩn trương. Cùng nhau tác chiến đánh tang thi lâu rồi tất cả mọi người đều đã quen, nhưng mà chống lại nhân loại, vẫn là lần đầu tiên. Huống hồ đối phương toàn bộ đều là dị năng giả, mà bên mình người thường chiếm đa số.
Rất nhanh, tang thi bên kia đã bị giải quyết sạch sẽ. Chổ còn lại một vài con lẻ tẻ không đủ gây sợ hãi, chạy tới gần, thuận tay liền có thể giải quyết.
Sáu người kia sau khi giải quyết xong tang thi liền nhanh chóng đi theo sau cái thanh niên trang x kia, dần dần hình thành tư thế chúng tinh phủng nguyệt*, chậm rãi đi về phía mọi người.
Bất quá bọn họ giống như không có dự định muốn đánh nhau, cho nên, bầu không khí tuy rằng khẩn trương, nhưng không ai làm loạn.
“Bọn họ giống như có quân đội chính phủ làm bối cảnh.” Sở Thiên cẩn thận quan sát chiếc xe và vũ khí của bọn họ rồi sau đó đưa ra kết luận.
Âu Dương Cảnh cũng gật đầu, hắn đối với quân chính phủ hết sức quen thuộc, Sở Thiên nhắc tới, hắn cũng đã nhìn ra.
“Quân chính phủ? Không phải hai tháng trước bọn họ đã rút quân hết rồi sao? Huống hồ ——” Cái thanh niên trang x kia nhìn thế nào cũng không giống quân nhân a! Nói là nghệ sĩ thì giống.
Âu Dương Cảnh lắc đầu, nói: “Nghe nói, sau khi mạt thế bùng nổ, lãnh đạo tối cao của chính phủ mất đi lực khống chế các nơi, những người có thực lực mạnh, gần như đều tự ôm binh, tự mình thành lập khu an toàn, có ý muốn chiếm địa vi vương.”
Hắn ngừng lại một chút, nói: “Chúng ta lần này đi Bắc, chính là vì đi tìm một khu an toàn nào đó giống như vậy.” Đương nhiên, hắn cũng không nói cụ thể là tìm kiếm người nào, cùng với mục đích tìm kiếm, nhưng mà hắn đã xác định rõ tin tức mà hắn muốn tiết lộ.
Tiêu Tử Nhiên và Sở Thiên là người thông minh, vừa nghe liền hiểu được. Ý của Âu Dương Cảnh chính là những người đó có thể chính là đến từ những khu an toàn có binh lực hùng mạnh, khu an toàn sau này, những người vốn có quân chính phủ làm bối cảnh cũng trở nên phức tạp, khẳng định khác biệt rất lớn so với trước mạt thế.
Có một vài người cũng rất dứt khoát tự lập vi vương, dã tâm cũng cấp tốc bành trướng, tóm lại, mạt thế đến, thế đạo rối loạn. Có quân chính phủ làm bối cảnh cũng không nhất định đáng tin cậy.
Về phần những người đó vì cái gì lại đến đây, rất khó suy đoán. Căn cứ vào những thông tin trước đó của Toàn Hiểu Vũ, S thị sắp chịu cảnh hủy diệt, theo lý thuyết, những người có quân chính phủ làm bối cảnh hẳn nên sớm biết hơn nữa còn biết nhiều hơn mới đúng, lúc này chạy tới S thị làm gì?
“Này! Các người! Vừa rồi thiếu chút nữa hại chết chúng tôi, hiện tại mà nói, món nợ này tính sao đây!” Cái thanh niên trang x kia đứng cách mọi người một trăm mét ngừng lại, sau đó tháo kính râm xuống, ngẩng cao đầu, con mắt hơi liếc xuống phía dưới, nhìn mọi người bằng nửa con mắt, như con chim công cao ngạo nói.
Lúc này, mọi người đã có thể thấy rõ khuôn mặt của bảy người kia. Bộ dạng của thanh niên trang x quả là rất bình thường, mắt một mí con ngươi nhỏ, sóng mũi không cao không thấp, chỉnh thể cả khuôn mặt không có điểm nhấn gì, nhưng mà da dẻ lại rất trắng, trắng cực kỳ, trắng đến độ nhìn như không thấy mạch máu.
Chủ yếu là trang phục trang x của tên đó giúp hắn kéo khí chất cao lên không ít. Hơn nữa còn có sáu gã dị năng giả ở phía sau tạo thành thế chúng tinh phủng nguyệt* làm phụ trợ, tư thế lại có hơi cao cao tại thượng.
Một lát sau thì thấy, nam nhân cầm hỏa tiễn Nga trong sáu gã dị năng giả, vẫn đang đưa nòng súng chỉa về phía bọn họ.
“Các người dẫn tang thi tới, cản trở đường đi của chúng tôi, lãng phí thời gian ra thành của chúng tôi, nha, còn có lang phí không ít đạn của chúng tôi. Nói thử xem, các người sẽ bồi thường như thế nào?” Trang x mà thôi, Tiêu Tử Nhiên cũng có thể vậy, cho nên hắn cũng đồng dạng ngẩng cao đầu kiêu căng nói.
Cái thanh niên trang x kia cười lạnh một tiếng, người cầm hỏa tiễn cũng không có khai hỏa, nhưng mà đột nhiên có năm nhánh cây xuất hiện, bay vụt về phía Tiêu Tử Nhiên.
Tiêu Tử Nhiên tránh cũng không tránh, hai cái nhánh cây đồng dạng bay ra, nhưng mà tốc độ nhanh hơn. Hắn đã dựa theo phương pháp mà Sở Thiên nói, đem tinh hạch nắm trong lòng bàn tay, âm thầm thúc giục.
Nhánh cây chỉ có hai cái số lượng không nhiều nhưng khí thế như rồng, trong nháy mắt triền đấu với năm cái nhánh cây khác, khó lòng tách ra.
Năm dị năng giả của đối phương sửng sốt hiển như kinh ngạc đối phương có đồng hệ dị năng giả, hơn nữa bên mình lại không chiếm thế thượng phong, vì vậy cũng muốn động thủ.
Nào biết rằng, cái tên cầm hỏa tiễn kia đột nhiên xoay người, trong nháy mắt đem nòng súng nhắm ngay mặt của thanh niên trang x.
Biến cố bất ngờ khiến mọi người cảm thấy ngạc nhiên, không hề chuẩn bị gì cả, nhất thời đứng yên tại chỗ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chỉ có thanh niên trang x kia bị hỏa tiễn ngắm nên giận dữ hét: “Tạ Tiến! Cậu mẹ nó điên rồi sao? Cậu đang làm cái gì!”
Cái người tên là Tạ Tiến kia, lúc này hai mắt trống rỗng, đối với tức giận của thanh niên trang x không hề có phản ứng, chỉ là đứng ở nơi đó bảo trì tư thế không nhúc nhích.
Thanh niên trang x muốn đi tới dùng nhánh cây tát vào miệng hắn một cái, rồi lại không dám, những người khác cũng vậy, bởi vì ngón tay Tạ Tiến đang đặt trên cò súng, chỉ cần ngón tay nhẹ nhàng đè xuống, đạn hỏa tiễn lập tức sẽ bay ra tạc mặt thanh niên trang x.
Thanh niên trang x vừa tức vừa vội, nhất thời không còn khí thế như vừa rồi.
“Lão Tạ, cậu làm sao thế? Phát điên cái gì? Mau bỏ súng xuống!” Đội hữu của Tạ Tiến cũng khẩn trương quát. Tuy rằng, bọn họ ngày thường phải chịu tính cách của thiếu gia trung nhị kia, thế nhưng hắn cũng là đối tượng mà bọn họ phải bảo vệ nha, cũng không thể để cảm xúc nắm quyền kiểm soát.
“Lão Chu, tôi thấy tình hình của lão Tạ không đúng.” Người bên cạnh nhẹ nhàng đẩy đẩy người vừa nói chuyện.
“Vô nghĩa! Hắn sẽ có thể nhắm súng vào người nhà sao?” Lão Chu phẫn nộ quát, hắn cũng sắp phát điên rồi, không có nghe được ý nghĩa bên trong câu nói của đồng đội. Vị thiếu gia trước mặt này nếu có chuyện gì không hay xảy ra, cho dù mấy người bọn họ có thể chạy trốn, thế nhưng người nhà của bọn họ trong căn cứ thì sao? Làm sao bây giờ?
“Không phải, tôi nói, cậu xem ánh mắt của lão Tạ, giống như..... giống như..... bị người ta khống chế vậy.” Lời này nói xong, người nói chuyện cũng đánh cái rùng mình. Bị khống chế? Loại ý nghĩ này thật khủng khiếp! Nếu trong những người đối diện, có một người có thể khống chế người khác, như vậy, đầu tiên phát động vũ lực khiêu khích bọn họ, bọn họ còn có thể sống sót rời khỏi sao? Chỉ cần làm cho bọn họ tàn sát lẫn nhau, đối phương có thể không cần tốn một người nào liền có thể đoạt được thắng lợi.
Tiêu Tử Nhiên cùng dị năng giả mộc hệ của đối phương chiến đấu, song phương đều chuyên tâm cho trận đấu, đánh giá nhánh cây trong không trung, ai cũng không có cách nào có thể làm tổn thương đối phương nửa phần. Hai người cũng không chú ý tình hình bên ngoài, song phương đều đem tấm lưng giao cho đồng đội của mình.
Trơ mắt nhìn tình huống, không chỉ có những người đó lờ mờ, Âu Dương Cảnh và người của hắn cũng lờ mờ theo. Chỉ có người trong đội của Tiêu Tử Nhiên, ai nấy đều hết sức bình tĩnh.
Khi Âu Dương Cảnh đang tự hỏi chuyện gì đang xảy ra, bọn họ tự hỏi là: “Dị năng của Sở Thiên hình như mạnh mẽ hơn a!
Toàn Hiểu Vũ ở thời điểm tên bác sĩ vừa bắt đầu chiến đấu, liền nhanh chóng đứng phía sau hắn, phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Cho nên khi nhìn thấy tình cảnh quỷ dị trước mặt, cậu quay đầu lại nhìn Sở Thiên, phát hiện Sở Thiên cũng không có nhắm mắt, còn đang cười với cậu, cậu mới an tâm.
Xem ra, sau khi thăng cấp Sở Thiên quả thật là mạnh lên rất nhiều, khi đối phó người trước mặt cũng không thành vấn đề. Chỉ là khi chưa thăm dò hết tình hình của đối phương, mọi người không muốn giết ai, huống hồ bọn họ có quân chính phủ làm bối cảnh, có thể không cần giết, thì đừng có giết.
Bạch Minh Hi và Lí Nam cũng không có nhàn rỗi, lúc này hai người một trái một phải, bảo vệ Sở Thiên, cảnh giác nhìn xung quanh.
Mắt thấy cuộc chiến đằng trước không cần phải quan tâm, Tả Lực lập tức gọi Lão Ô và Triệu Bất Phàm, lại mang theo hai đồng đội của hắn, lui về phía sau canh phòng, miễn cho việc bị người khác đánh lén từ phía sau.
HẾT CHƯƠNG 53
*Chúng tinh phủng nguyệt: Phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng. (Cre: Tiếng Trung thương mại)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT