Cô nghĩ về mối quan hệ giữa hai người họ hiện giờ, nếu họ chỉ là quan hệ bạn bè thông thường thì việc cô ở lại nhà bạn vài ngày sẽ không thành vấn đề.

Nhưng sau việc xảy ra đêm nay thì hai người gặp nhau chắc chắn sẽ thấy khó xử, hơn nữa cô cũng đã xác nhận mình thật sự không có cảm giác gì với Tống Đình Hi, thế nên không muốn cho anh thêm hi vọng ảo nữa.

Nếu đã thế thì e là phải mau chóng tìm nhà rồi rời khỏi đây thôi.

Mấy ngày sau đó, Phương Tiểu Ngư hễ tan làm là lại chạy đi tìm nhà.

Nhưng dần dần cô phát hiện ra, thời buổi bây giờ thật sự khó tìm nhà quá!

Cô chạy ngược chạy xuôi khắp nơi mà vẫn không tìm được căn nào phù hợp.

Bởi vì địa điểm văn phòng công ty quá tốt, nên những căn hộ ở gần công ty đều có giá thuê rất cao, còn những căn có giá hợp lí thì lại cách công ty quá xa, không tiện đi làm, càng không tiện đưa đón Lạc Bảo Nhi.

Thật sự sầu não chết đi được!

Tại văn phòng tổng tài, Lương Vệ Lễ đang báo cáo công việc với Mộc Du Dương.

Sau khi nghe xong báo cáo, Mộc Du Dương chợt tỏ vẻ vô tình hỏi một câu: “Phương Tiểu Ngư dạo này đang làm gì?”

“Cô ấy à, cũng không làm việc gì đặc biệt, chỉ là mỗi ngày đi làm tan làm như thường lệ thôi.” Lương Vệ Lễ đột nhiên nhớ ra gì đó, vội nói tiếp: “À, phải rồi, em nghe người ta nói mấy ngày này cô ấy có vẻ đang gấp rút đi tìm nhà.”

“Tìm nhà sao?” Ánh mặt Mộc Du Dương thoáng lên một vẻ khó hiểu.

Không phải cô ấy đang ở nhà của Tống Đình Hi sao?

Sao đột nhiên lại muốn đi tìm nhà?

Mộc Du Dương dừng hết mọi việc đang làm, đưa bàn tay thon dài lên gập laptop lại, “Cô ấy tìm được chưa?”

Lương Vệ Lễ bĩu môi lắc đầu nói: “Có lẽ là chưa đâu, mấy căn nhà xung quanh công ty chúng ta đắt lắm, cô ấy lại còn phải nuôi con, chắc chắn không thuê nổi.”

Mộc Du Dương cũng biết rõ điều này, nghĩ một lúc rồi nói: “Không phải cậu có một căn chung cư sao? Là căn ngay cạnh công ty ấy, cho cô ấy thuê đi.”

Lương Vệ Lễ trợn tròn mắt, kích động nói: “Căn hộ đó của em đắt tiền lắm! Đó là căn chung cư cao cấp, cô ấy không thuê nổi đâu!”

“Tôi không bảo cậu cho cô ấy thuê theo giá trị trường.” Mộc Du Dương vẫn thản nhiên.

“Thế thì thuê theo giá gì?” Lương Vệ Lễ thật sự không thể hiểu nổi ý của Mộc đại thiếu gia.

Mộc Du Dương trầm tư một lúc rồi nói: “Cứ thu cô ấy 500 đồng một tháng đi.”

“500? Anh à anh có nhầm không thế? Một chút tiền đó cho dù có thêm một số Khác với căn hộ hiện đại nhưng đơn giản của Tống Đình Hi, căn hộ này được trang trí với màu sắc sống động hơn, khiến cô thấy thích hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play