Còn đối với cô thì… Phương Tiểu Ngư bất giác nhớ lại sự sỉ nhục anh gây
ra cho cô khi ở biệt thự của An Ly, còn cầm tù cô dưới tầng hầm suốt một ngày một đêm.
Phương Tiểu Ngư này chẳng qua chỉ là một món đồ chơi của Mộc Du Dương mà thôi.
Muốn lấy thì lấy, muốn bỏ thì bỏ, không chút tình cảm.
Nếu đã như thế thì mình tuyệt đối sẽ không nhớ đến anh ta nữa! Không bao giờ!
Từ nay về sau, mình tuyệt đối sẽ không còn chút tình cảm nào dành cho
anh ta nữa! Mình sẽ dẫn theo Lạc Bảo Nhi, mãi mãi rời xa Mộc Du Dương!
Phương Tiểu Ngư thầm thề trong lòng, không bao giờ để cho người ta đâm
sau lưng mình như thế này nữa, cô nhất định phải làm cho Louise trở nên
lớn mạnh hơn
Gloria của Mộc Du Dương thì là gì chứ?
Chỉ cần có Phương Tiểu Ngư thì sẽ có ngày Louise vượt qua mặt Gloria!
Cũng không biết cô lấy đâu ra tự tin như thế, nhưng dù gì nghĩ như vậy cũng khiến Phương Tiểu Ngư thấy tâm trạng tốt hơn.
Cô đi về phía công ty, cố lắc đầu thật mạnh để rũ bỏ gương mặt Mộc Du Dương đi.
Mấy ngày này, Phương Tiểu Ngư luôn làm ngày làm đêm, tăng ca để thiết kế.
Buổi tối, khi Lạc Bảo Nhi thức dậy đi vệ sinh bao giờ cũng trông thấy bóng dáng Phương Tiểu Ngư bận rộn ngồi bên máy tính.
Hết cách rồi, Louise chỉ vừa mới phát triển lại, vẫn chưa có sản phẩm
kinh điển và sản phẩm thương hiệu, thế nên trọng trách nặng nề này đương nhiên phải đẩy lên vai nhà thiết kế trưởng là Phương Tiểu Ngư.
Cô cũng thật sự rất cố gắng, chỉ trong thời gian hai tuần đã đưa ra được bản thảo thiết kế sản phẩm kinh điển.
Giờ chỉ còn lại sản phẩm thương hiệu.
Phương Tiểu Ngư cảm thấy hôm nay rất buồn ngủ, bởi đã hai tuần rồi cô
không được ngủ tử tế, mỗi ngày chỉ được ngủ có khoảng ba bốn tiếng.
Đang lúc gật gù thì góc phải màn hình máy tính chợt thông báo một tin tức khiến Phương Tiểu Ngư lên tinh thần.
“Gloria ngày mai sẽ tổ chức họp báo ra mắt sản phẩm mới, hoan nghênh các nhà thiết kế đến tham quan học hỏi.”
Hừ! Mấy sản phẩm mới này của Gloria đều là Phương Tiểu Ngư này thiết kế mà!
Phương Tiểu Ngư tỉnh cả ngủ, cố gắng tiếp tục công việc. Cho dù thế nào
thì sản phẩm mới của Louise cũng phải xuất sắc hơn của Gloria!
Vác hai mắt thâm quầng như gấu trúc, Phương Tiểu Ngư đến công ty.
Cô pha một cốc cà phê uống cho tỉnh táo rồi bất giác mở trang web về buổi họp báo sản phẩm mới của Gloria lên.
Trên màn hình live stream, An Ly đang mặc một bộ váy trắng toàn thân,
ngồi trên xe lăn, còn Mộc Du Dương mặc một đồ vét vừa vặn, nho nhã đứng
bên cạnh cô.
Phóng viên chỉ vào một bộ trang phục mới rồi hỏi: “Bộ trang phục này
thật là lộng lẫy nhưng không kém phần đoan trang! Xin hỏi cô An Ly, cô
làm sao có thể thiết kế ra được một kiểu dáng độc đáo như thế?”
Đó là một bộ váy màu đen, bên trên điểm xuyết những trang sức có hình
dạng như cánh hoa, thiết kế che ngực đã khiến bộ váy trông rất sang
trọng.
An Ly không ngượng ngùng nói: “Cảm ơn đã khen! Là một nhà thiết kế, có
thể thiết kế ra được bộ trang phục thế này, tôi cũng cảm thấy tự hào
lắm.”
Phóng viên lại chỉ vào một bộ váy liền thân màu vàng rất đáng yêu rồi
nói tiếp: “Bộ váy vừa rồi trông rất trưởng thành, còn bộ này thì lại rất đáng yêu! Xin hỏi cô An Ly, cô lấy cảm hứng từ đâu mà có được thiết kế
này?”
An Ly cười nói: “Bộ váy vừa rồi tôi lấy cảm hứng từ bầu trời đêm. Đêm ấy tôi ngồi ở bàn vẽ bản thảo quá mệt, thế là mới ngước nhìn cửa sổ ngắm
nhìn bầu trời, tiếc là lúc ấy quá tối, trên trời lại không có trăng sao, nhưng ngay lúc ấy tôi lại ngửi thấy được một mùi hương hoa rất thơm,
cảm hứng của tôi chính là từ đó.”
Phương Tiểu Ngư đang ngồi xem trước màn hình máy tính suýt nữa đã phun hết cà phê lên bàn phím.
Cô ta đang nói dối! Bộ váy màu đen đó rõ ràng chính là do Phương Tiểu Ngư thiết kế!
Lúc ấy, khi ở biệt thự của An Ly, An Ly cũng đã rất trầm trồ trước thiết kế này của cô, thế nên mới hỏi cô lấy cảm hứng từ đâu ra, cô bèn kể lại câu chuyện cảm hứng của mình cho cô ta.
Thật không ngờ cô ta lại dùng chính những lời kể ấy để nói với phóng viên…
An Ly ngừng một chút, sau đó nói với phóng viên: “Còn bộ váy màu vàng
bên này là do nhiều năm trước, tôi và người yêu của tôi đã cùng nhau đi
giữa một rừng hoa, rừng hoa ấy là những đóa hoa màu vàng, màu sắc rực
rỡ. Chính tại nơi đó, tôi đã trao nụ hôn đầu cho người tôi yêu. Cảnh
tượng ấy nhiều năm sau vẫn còn ghi khắc rất rõ trong đầu tôi, thế nên
mới có được bộ váy này.”
Phóng viên liền hỏi: “Thế nên bộ váy này mới có tên là Nụ Hôn Đầu Của Thiếu Nữ đúng không?”
An Ly mỉm cười gật đầu.
Năm xưa, khi cô và Mộc Du Dương cùng đi giữa rừng hoa, anh đã lần đầu tiên hôn lên má cô.
Khung cảnh ấy đã trở thành hồi ức đẹp nhất của An Ly suốt bao nhiêu năm nay.
Sau khi hỏi xong về các bộ trang phục, phóng viên bắt đầu có ý muốn nghe ngóng một số chuyện riêng tư.
“Xin hỏi anh Mộc, có tin đồn nói cô An Ly sau này sẽ trở thành phu nhân
tổng tài của Thịnh Thế Mộc Thiên, tin đồn này có đúng không?”
Mộc Du Dương khẽ cau mày, nói bằng giọng lạnh lùng: “Hôm nay là buổi họp báo sản phẩm mới của Gloria, chứ không phải là buổi họp báo của Mộc Du
Dương tôi! Vui lòng không hỏi các câu không liên quan!”
Phóng viên liền e dè rút tay lại, chỉ mới hỏi một câu thôi mà Mộc Du
Dương đã nổi giận thế này, xem ra tổng tài của Thịnh Thế Mộc Thiên quả
nhiên không dễ động vào!
Không ai nhận ra trên mặt của An Ly thoáng hiện lên một nét thất vọng.
Phương Tiểu Ngư lên mạng tra, phát hiện chữ kí bên dưới tất cả các sản
phẩm thương hiệu mùa này của Gloria đều được ghi tên An Ly.
Tất cả sản phẩm thương hiệu rõ ràng đều do cô và An Ly cùng thiết kế, hơn nữa thiết kế của cô thậm chí còn nhiều hơn của An Ly.
Nhưng giờ dưới phần chữ kí của bất kì sản phẩm nào cũng đều không hề có tên Phương Tiểu Ngư.
Thôi đi, dù sao mình cũng không còn là người của Gloria nữa, còn quan tâm chuyện này làm gì?
Phương Tiểu Ngư lắc đầu, rời khỏi trang web, tiếp tục làm việc.
Buổi trình diễn thời trang vừa rồi của Gloria tuy đã xảy ra sự cố, nhưng điều này không làm ảnh hưởng đến doanh số bán được của sản phẩm mới.
Đợt hàng đầu tiên vừa ra mắt đã lập tức được mua sạch.
Thế nên lúc này, Gloria chuẩn bị tung ra tiếp đợt hàng thứ hai, số lượng dự định sẽ nhiều hơn đợt đầu mấy lần, bởi vì thật sự quá hot, đã có rất nhiều người đặt mua trước đợt hàng thứ hai.
Còn ở bên Louise.
Tống Định Bang đang đùng đùng nổi giận bước vào phòng thiết kế, tiếng
đóng sập cửa của ông khiến trưởng phòng ở đó giật bắn cả mình.
Trưởng phòng đang định mắng chửi, nhưng nhìn thấy người vừa bước vào
chính là chủ tịch Tống Định Bang thì không còn nóng giận nữa.
Anh ta mỉm cười nói: “Sếp Tống, sao ông lại rảnh rỗi đến phòng thiết kế chúng tôi thế?
Tống Định Bang trừng mắt nhìn anh ta rồi quát lên: “Cậu còn hỏi à? Xem
lại doanh số bán hàng mùa này của chúng ta đi, đã bị tụt dốc thảm hại
đến mức nào rồi?”
Dứt lời, Tống Định Bang liền đưa mắt quan sát khắp văn phòng, cuối cùng nhìn về phía Phương Tiểu Ngư đang ngồi trong góc.
Ông ta bước nhanh đến chỗ Phương Tiểu Ngư rồi đập bàn giận dữ nói:
“Phương Tiểu Ngư, nếu tôi nhớ không lầm thì Đình Hi đã cho cô cái vị trí thiết kế trưởng có đúng không?”
Các đồng nghiệp trong văn phòng lập tức đều tò mò nhiều chuyện quan sát.
Phương Tiểu Ngư có hơi ngượng ngùng gật đầu.
Tống Định Bang quát tiếp: “Đã cho cô cái vị trí thiết kế trưởng mà cô
lại thiết kế trang phục của chúng ta thành ra thế này sao? Không bán
được bộ nào hết! Cô xem sản phẩm mới của bên Gloria người ta hot biết
bao nhiêu! Thế mà cô vẫn còn mặt mũi ngồi chơi ở đây à?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT