« Reng reng ». Điện thoại Tuấn Khải rung lên. Giật mình, Tiên Dung quay chỗ khác tránh để lộ khuôn mặt đỏ ửng.

- Alo ? Có chuyện gì không, Dương Dương ? ( Tên Thiên Tỉ pha đám)_ Khải hỏi trong lòng vẫn ngại ngùng vì chuyện vừa rồi.

- Anh Tân Minh đòi gặp anh. Mau về phòng._ Tie trả lời lạnh te.

- Ừm, anh xuống ngay.Tút._ Anh tắt máy rồi quay sang nói với Tiên Dung.

- Bây… Bây giờ anh phải xuống gặp anh Tân Minh. Em xuống luôn chứ._ Khải hỏi Dung có đôi chút ngại ngùng.

- Hả ? À… Anh xuống trước đi. lát em xuống sau không thì mọi người nghi ngờ.

- Anh đi đây. Bye em._ Nói xong Khải chạy vào thang máy rồi về phòng. Anh đi được 5’ thì Tiên Dung xuống. Trên đường về phòng cô gặp một người:

- Ấy, có phải quản lí của Tuấn Khải không?_ Người con trai lên tiếng.

- Vâng ạ. Thế anh là… ?_ Tiên Dung tò mò.

- Xin tự giới thiệu. Tôi là Văn Chính- Quán lí của Vương Nguyên._ Anh nhanh chóng đưa tay ra.

- A, vâng. Xin chào anh._Cô đáp trả cái bắt tay ấy.

-Trong sự nghiệp quản lí, tôi chưa bao giờ nghĩ có thể làm việc cùng một cô gái xinh đẹp như cô._ Anh vừa đi vừa nói.

- Anh quá khen rồi. Có lẽ đã muộn, tôi xin phép về phòng trước. Chúc anh ngủ ngon._ Cô cúi chào anh.

- Chúc cô ngủ ngon._ Anh cười. Vậy là ngày hôm nay cô đã quen được ba người bạn trong TF. Đó là ai thì các bạn biết rồi đấy….

***7h30’***

- Mọi người đã có mặt đầy đủ chưa ?_ Anh Tân Minh nói.

- Đủ rồi._ tất cả đồng thanh.

- Vậy…lên đường thôi._ Anh Tân Minh tỏ ra thích thú. Mọi người cùng nhau lên xe. Chỗ ngồi tương tự như hôm qua.

- Hello, lại gặp cô rồi._ Văn Chính nhìn cô tươi cười.

- Hai người đã làm quen rồi sao? Nhanh thế._ Vương Nguyên lên tiếng.

- À tối qua anh gặp cô ấy ở hành lang nên làm quen luôn._ Văn Chính cười.

- Cậu quen quản lí của tôi chưa?_ Thiên Tỉ hỏi.

- Chưa._ Cô trả lời.

- Anh, giới thiệu đi chứ._ Thiên Tỉ “ nhắc nhở” anh quản lí.

- Xin chào, tôi là Tân Vũ._ Mặt anh ta không hề biểu lộ cảm xúc.

- Vâ…vâng chào anh. Tôi là Mạc Tiên Dung._ Cô hơi ngại vì thái độ đó. « Sao anh ta giống Thiên Tỉ quá vậy. Cùng lạnh lùng. Đúng là chủ nào tớ nấy »

- Tân Vũ cậu có cần phải lạnh lùng thế không ? Cười một cái thì chết à ?_ Văn Chính nhìn anh.

- Liên quan đến cậu ?_ Tân Vũ nhìn Văn Chính lạnh te.

- À…không liên quan._ Hình như Văn Chính sợ Tân Vũ thì phải.

- Đến nơi rồi mọi người._ Bây giờ Khải mới chịu lên tiếng.

- Let’s go._ Vương Nguyên hào hứng chạy trước. Sau lời thông báo của anh Tân Minh, mọi người nghỉ 15’ mới bắt đầu làm việc.

- Na Na đến chưa ?_ Anh Tân Minh hỏi Bảo Châu.

- Dạ 5’ nữa cô ấy có mặt.

- Mọi người chuẩn bị đồ đạc.5’ nữa Na Na mới có mặt.

- XIN LỖI MỌI NGƯỜI VÌ EM ĐẾN MUỘN._ Từ xa Âu Dương Na Na chạy tới.

- Vân chưa muộn đâu. Em mau đi thay quần áo rồi trang điểm đi._ Anh Tân Vũ nói nhỏ nhẹ.

- Vâng ạ._ Cô cười tươi rồi chạy đi thay rồi.

…….

- 1…2…3…Action._ Anh Tân Vũ nói trong loa.

- Anh yêu em nhiều lắm._ Tuấn Khải cầm tay Na Na đi dạo trên biển.

- Em còn yêu anh nhiều hơn._ Cô nhướn người lên hôn má anh.

- Anh nhiều hơn._ Khải vẫn cành cổ ra cãi.

- Em chứ, đồ đáng ghét._ Sau đó cô chạy đi mặc cho Tuấn Khải đuổi đằng sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play