[ TẠI NAM TÌNH TUYỆT QUỐC ]
Tuyết Y cùng mẫu phụ và phụ vương đoàn tụ với nhau , trong lúc đi đường đoàn binh lính hộ giá cũng đi cùng xe ngựa xuốt ngày đêm không ngừng nghỉ ở nơi nào , vì lần sơ suất lúc trước ở quán trọ Bình Lai cũng đã gây tổn thất một số binh lính .
Rốt cuộc ngồi trong xe ngựa mãi trong vòng hai ngày nữa cũng đã tới nơi lãnh địa ranh giới của tinh linh giới ở Nam Tình Tuyệt Quốc , Tuyết Y ở trong xe ngựa đang thì an ổn ngủ trong vòng tay của mẫu phụ và phụ vương thì thanh âm của Ngạo Kỳ tướng quân làm cho cậu phải bừng tỉnh .
" Khởi bẩm vương gia , vương phi nương nương , chúng ta đã tới ranh giới của Nam Tình Tuyệt quốc , bây giờ cũng đã là trời sáng , mạc tướng thỉnh vương gia xuống xe ngựa để nhận diện với các thiên thần canh gác ranh ( ranh , lãnh địa giữa người và tinh linh ) , như thế chúng ta mới có thể đi vào kinh thành Nam Tình Tuyệt quốc được a " . Ngạo Kỳ tướng quân nói với vương gia ở trong xe ngựa nhưng cũng đồng thời làm cho Tuyết Y tỉnh lại .
" Hài nhi , hài nhi đã tỉnh rồi a , lúc này là đã đến ranh giới của tinh linh Nam Tình Tuyệt Quốc của chúng ta rồi , con đã tỉnh thì 3 chúng ta nên xuống xe ngựa để các vị thần canh ranh giới có thể nhận diện và cho chúng ta vào a " .
Tiếng nói dịu dàng của Phương Thái Sinh đang nói .
Tuyết Y mở mắt mơ hồ nhìn xang phụ vương , phụ vương cũng nói .
" Đúng , hoàng nhi cả nhà ta cùng ra ngoài để thần linh nhận diện
nào ! " . Huyền Vân Y vương gia nói .
Tuyết Y gật gật cái đầu , cúi thấp đầu xuống bước ra khỏi xe ngựa cùng với phụ vương và mẫu phụ .
Vừa bước chân ra khỏi ngoài xe , đập vào trước mắt của Tuyết Y là một khung cảnh của núi rừng , xung quanh chỉ có cây cối hoa lá và chim chóc , Tuyết Y thắc mắc ở đây đâu hề có nhà của dân cư đâu kia chứ , thì nơi này đâu có thể được gọi là ranh giới gì như Ngạo Kỳ tướng quân đã nói .
Nhưng những cảnh đẹp của thiên nhiên ở trước mắt này lại khiến cho Tuyết Y thấy rất thích .
Tuyết Y đang thì ngây ngô đứng nhìn , thì phụ vương kéo tay của cậu cùng mẫu phụ tới trước một khoảng không vô hình , phụ vương cất tiếng to dõng dạc nói .
" Bổn vương là Huyền Vân Y tam vương gia của Nam Tình Tuyệt quốc , và thê tử là vương phi Phương Thái Sinh đã đón khuyển nhi ( con ) là tam tiểu vương tử Huyền Tuyết Y đã tới , phiền các vị thần linh hiện nguyên thần để nhận diện gia đình bổn vương để bổn vương có thể vào thành sớm " . Huyền Vân Y vương gia hô to ở giữa khoảng không ( đất trống ) đầy kì bí .
TUYẾT Y thấy phụ vương hô lên như thế .
Nhưng cậu không hề trông thấy phát sinh ra tình huống gì cả .
Nhưng ngay sau lát đó , bỗng nhiên toàn thân thể của Huyền Vân Y vương gia trong giây lát phát ra một luồng chân khí đỏ thẫm như màu hỏa lửa lên trong vòng 5 phút .
Tuyết Y đang thấy kì lạ , nhưng rồi tiếp theo là Phương Thái Sinh và cậu cũng cùng lúc phát ra luồng quang khí màu trắng như tuyết bao xung quanh ở khắp cơ thể mình ...
Tuyết Y đang ngây ra nhìn những luồng khí ánh sáng từ cơ thể của mình toát ra kia , thì ở trước mặt khoảng không sau đó cũng xuất hiện một cổng thành lớn được bọc xung quanh toàn là tuyết , bên trên cổng thành là tấm biển lớn có được ghi những dòng chữ NAM TÌNH TUYỆT QUỐC
.
Cổng thành tự động mở ra , phụ vương thanh gọi Tuyết Y mới nhớ ra là mình phải đi vào trong đó .
" Vương phi ( kêu Phương Thái Sinh ) , Hoàng nhi ( Tuyết Y ) , cổng thành đã mở , ta vào thôi " . Tuyết Y đang ngơ ngác nhìn vào phía trong tự nghĩ :
Ai da , ở bên trong kia toàn tuyết là tuyết liệu ta mà vào trong thì có thể bị hóa thành người đông lạnh không a ...
Đang ngẩn người nghĩ , thì mẫu phụ cùng phụ vương , hai người cầm lấy hai tay nhỏ của Tuyết Y đưa cậu tiến vào trong cổng thành .
Tuyết Y nhắm mắt tiến vào bên trong , đi đã được một đoạn rồi mở mắt to ra .
" A , trong này đẹp qúa , lại còn ấm áp nữa , hoàn toàn không giống như những gì mình vừa nghĩ a " . Tuyết Y đang há hốc mồm kinh ngạc , thì ngay sau đó đoàn Ngạo Kỳ và Tiểu Quế Tử cùng đoàn quân cũng đã đi vào bên trong .
Sau đó , cổng thành tự nhiên đóng lại và biến mất ..
Ở bên ngoài cổng thành , một bạch y nam tử chính là Ngạo Nam Long , hắn đang theo dõi theo những việc mà sảy ra , thầm cười lạnh rồi lẩm bẩm một mình .
" Thì ra đây chính là cái gọi là ranh giới của giữa tinh linh Nam Tình Tuyệt Quốc và loài người đây sao ? Bức cổng thành kia vẫn không thể làm khó cho ta được " .
Hắn nói như thế vì trong người của hắn vốn có một mảnh gọc thần của Lữ Quốc ( tên một đất nước khác ) mang tới làm cống phẩm dâng lên cho hắn , và viên gọc này đồng thời chính là chìa khóa đã bị mất tích của Hoàng Thất Tinh Linh Nam Tình Tuyệt Quốc .
Viên Ngọc chìa khóa của Nam Tình Tuyệt Quốc vốn chính là bảo vật mà Lữ Quốc lấy cắp của Nam Tình Tuyệt Quốc và làm cống phẩm dâng lên cho PHI THIÊN QUỐC và đương nhiên NGẠO NAM LONG KIA vốn là đại thái tử của PHI THIÊN QUỐC mà hắn lại được hoàng đế PHI THIÊN QUỐC tặng cho , nhân ngày sinh nhật lần thứ 24 tuổi của hắn .
Hắn cười , tay rút vào bên hông lấy ra mảnh gọc bội bằng tuyết dị thường kia đem ra ngoài .
Tiến lại gần khoảng không lúc nãy cũng hô .
" Đây chính là chìa khóa của Nam Tình Tuyệt Quốc , cổng thành , hãy xuất hiện , nhận lấy ngọc bảo " . Ngay sau Ngạo Nam Long hô thanh lên , cổng thành cũng hiện lên và mảnh gọc bằng băng tuyết phách kia cũng hiện sáng , hắn phát hiện thấy ở trên tấm biển đề tên nước kia , ở giữa , có một vết hơi lắng đậm xuống , in ra hình giống như của mảnh gọc Tuyết mà trên tay hắn đang thì cầm , hắn nghĩ :
Trên kia có dấu in đậm khác thường , được khắc đậm theo hình của miếng gọc tuyết trên tay mình , có lẽ đây chính là chỗ để tra chìa khóa gọc tuyết mở cổng thành .
Hắn nghĩ : mình phải thử xem sao mới được
.
Nghĩ là làm Ngạo Thiên Long dùng khinh công lướt nhẹ lên chỗ ở bên trong tấm biển treo ở phía trước , chỗ in đậm hình ngọc tuyết đó và tra mảnh gọc bội bằng Tuyết thạch vào trong .
Hắn đợi trong chốc lát . Qủa nhiên là vết in đậm đó có nhận mảnh gọc kia , trong giây lát , cổng thành mở ra , luồng sáng lạnh lẽo từ trong thành sáng lóe lên , Ngạo Nam Long không chút suy nghĩ bèn đi vào bên trong .
Hắn vừa đi vào cổng thành liền tự động đóng lại .
" Hừ , cổng tự động đóng sao ? " .
Hắn nhìn quay lại thì ngay cả cổng thành cũng biến mất dạng luôn , vì cứ hễ mỗi lần có người đi vào trong Nam Tình Tuyệt Quốc , là cổng thành chỉ mở ra được có một lần duy nhất , và sau đó lại đóng chặt lại .
Hắn cũng đã ở bên trong lãnh địa của Nam Tình Tuyệt Quốc .
Đối với con dân hoặc hoàng thất , bất kỳ phàm là người dân ở trong kinh thành , toàn bộ vốn là những tinh linh ở trong nam tình tuyệt quốc nên đều có linh khí của dòng máu nửa tiên nửa phàm , nên họ thích ứng được với nhiệt độ ở trong này , đương nhiên là rất ấm .
Nhưng đối với người thường như Ngạo Nam Long , cũng may là trong người hắn có mảnh gọc tùy thân bằng tuyết phách kia thì mới bình an được ở trong này , nếu không chắc là hắn đã bị đông lạnh lại rồi .
LẠI NÓI VỀ TUYẾT Y !
Lúc này tuy đã ở trong kinh thành của lãnh địa Nam Tình Tuyệt Quốc , nhưng vì đất nước Nam Tình Tuyệt quốc rất là rộng lớn nên vẫn chưa thể vào được trong hoàng cung ngay .
Nên vẫn đành phải tiếp tục lộ trình ...0
[ NAM HẢI THẦN TRIỀU
" CHU VÂN LONG " ]
Lại nói về lúc mà Tuyết Y đã rời khỏi Tuyết Nghi Cung .
Ở trong đại điện Càn Thanh Cung , có một thanh âm " rồng rống "
bực tức ở trong đại điện .
" Hừ , là kẻ nào đã đưa Tuyết Phi ra khỏi Tuyết Nghi Cung " . Chu Vân Long ở trong đại điện đang thì rống lên , ở trong Càn Thanh Cung , từ kẻ trên cho tới người hầu dưới , tất cả đều im phăng phắc không một ai dám lên tiếng .
" Là kẻ nào ? Còn không mau bước ra , tự nhận tội , nếu như để cho trẫm điều tra ra được , thì người đó đừng trách trẫm phạt tội lăng trì " . Chu Vân Long bực bội đe dọa .
Ngày lễ vu quy rốt cuộc cũng đã qua , trước khi ngày lễ diễn ra , vì hắn mấy ngày hôm đó phải bận tiếp các sứ thần liên bang tới nước , nên không thể tới Tuyết Nghi Cung thường xuyên được , nên đành phải giao lại Tuyết Y cho Lan Anh nha hoàn và các thị vệ ở trong cung trông chừng .
Rồi ngày lễ tuy rằng cũng chưa qua , như là hắn có dự cảm gì chẳng lành , nên vội vàng tới Tuyết Nghi Cung , lúc đó , mới phát hiện ra là Tuyết Y đã biến mất khỏi hoàng cung .
Vô tung vô ảnh trước tất cả thị vệ và nha hoàn Lan Anh kia , cho nên hắn giận dữ , lúc này ai mà dám nói gì lên thì hắn đều có thể
" Chu Di Tam tộc " kẻ
đó .
Lan Anh nha hoàn đang ở trong đại điện Càn Thanh Cung , vì hoàng đế cho gọi .
Nàng thấy long nhan hoàng đế đang thì tức giận , mà mình thì cũng còn phải cố gắng gượng để sau này còn phải trả thù cho tiểu đệ , nàng không dám nói gì , sắc mặt ximh đẹp liền trầm xuống .
Chu Vân Long thấy ánh mắt của Lan Anh có vẻ có chút nghi hoặc , hai tay vịn ở ghế rồng , tay chống cằm , đưa mắt nhìn về nàng nói .
" Lan Anh nha hoàn , ngươi ở cạnh Tuyết Phi nương nương để trông chừng hắn cùng đội quân thị vệ , Tuyết Phi hắn vốn là một kẻ tay trói gà không chặt , thì vì cớ gì mà hắn có thể thoát ra , không phải là ngươi giúp đỡ hắn đó chứ , nhà ngươi còn không mau nói " ...
Lan Anh tuy rằng có chút run rẩy , nhưng vẫn cố gắng đứng vững , đang trong lúc nàng sắp không chịu đựng được nữa , thì có một thanh âm mềm mại mà dứt khoát của nữ tử đang tiến vào trong đại điện vang lên .
[ HÌ ! Mình nghĩ chắc là đam mĩ , mà cũng có chút xíu pha lẫn ngôn tình ]
[ TÔ QÚY PHI " CHỌC TỨC " CHU VÂN LONG
PHẢI XUẤT CUNG ] ...
!!!!!!!!!!! !!!!! !!!!!!!!!!!
Đang trong lúc mà Lan Anh đang sắp không còn chống cự được trận run rẩy nữa , thì một thanh âm nữ tử mềm mại vang lên đang với thanh âm đầy dứt khoát ở trong đại điện .
" LÀ THẦN THIẾP ĐÃ THẢ HẮN RA KHỎI HOÀNG CUNG A , HOÀNG THƯỢNG , CÓ PHẢI LÀ NGAY CẢ THIẾP , NGƯỜI CŨNG MUỐN CHU DI TAM TỘC
HAY SAO ? "
Thanh âm vang lên đó chính là giọng nói của Tô Qúy Phi " Tô Mị Cơ "
vừa mới đến .
Tô qúy phi nàng đã biết truyện là truyện của Tuyết Y đã bị hoàng thượng phát hiện ra , mà ngay cả Lan Anh cũng đã bị điều đến Càn Thanh Cung để tra hỏi , và khi nàng vừa mới bước vào là đã nghe tiếng của hoàng đế vừa tra hỏi Lan Anh , và nàng ta đang thì có chút run sợ .
Lan Anh vừa thấy Tô Qúy Phi tới , liền có cảm giác như là mình đã nhặt được phao cứu sinh , lúc này , nàng đã thôi không còn run và chờ mong Tô Qúy Phi sẽ giúp mình .
Qủa nhiên thanh âm Tô Qúy Phi vừa mới tiến vào , không những thế nàng lại tự nhận tội về chính mình , nàng đã biết rõ , cho dù mình có nhận tội đi chăng nữa thì hoàng đế vốn dĩ không thể làm gì nàng được .
Hoàng đế kia và nàng vốn tính ra cũng là thuộc họ hàng họ ngoại , tức là cha của cô là Tả Thừa Tướng Tô ...
Còn mẫu thân vốn là trưởng công chúa ( là cô mẫu ) của hoàng đế .
Tính ra thì giữa hai người vẫn có chung dòng máu hoàng thất cho nên nếu nói chu di cửu tộc hay là tam tộc gì đi nữa , thì hoàng đế cũng không thể ra thánh chỉ giết chính hoàng đế và Hoàng Thái Hậu được , không những điều thánh chỉ kia mà ban ra thì cũng đồng nghĩa với toàn bộ hoàng thất của Nam Hải Thần Triều cũng phải tiệt giống a .
Qủa nhiên như là Tô Qúy Phi đã nghĩ , hoàng đế kia vốn dĩ là miệng câm như hến , không dám hạ chỉ đòi chu di cửu tộc hay tam tộc gì nữa , nhưng cơn bực tức ở trong lòng hắn thì vẫn đang dậy sóng , hắn chỉ biết chỉ tay về nàng rồi nói .
" Nàng , nàng dám , thả người của trẫm a , thật là to gan , không biết trên dưới là gì cả ? " .
Tô Qúy Phi nghe xong liền ưỡn ngực , bĩu môi rồi nói .
" Hoàng thượng , thần thiếp nào dám to gan , mạo phạm đến hoàng thượng nào đâu ? Chẳng qua chỉ là thiếp thả tên nam sủng của hoàng thượng đi mà
thôi " . Lúc này vẫn chỉ có Tô Qúy Phi là dám cãi lại hoàng đế , mà hoàng đế lại không dám làm gì nàng , trông điệu bộ của Chu Vân Long lúc này thật là tức cười , gương mặt tuấn tú của long nhan nhăn nhúm lại như khỉ , bực tức nói .
" Hừ , vẫn chỉ là Tô Qúy Phi nàng dám làm hư truyện của trẫm , trẫm sẽ không ở lại trong hoàng cung này nữa , mặc các nàng muốn làm gì thì làm , nhưng nhớ là không được làm điều gì qúa đáng , đừng để cho trẫm có cơ hội trách phạt các nàng , trẫm hiện tại sẽ xuất cung để tìm hắn ,
Tuyết Phi " .
Tô Qúy Phi sau khi nghe hoàng thượng nói là sẽ xuất cung để tìm một cái tên nam sủng , nàng liền giậm chân làm mặt hờn dỗi nói .
" Hoàng thượng , ngài dám , thiếp sẽ bẩm báo truyện này với Hoàng Thái Hậu " ..
Chu Vân Long lúc này chẳng thèm để ý tới Tô Qúy phi nữa , mà cũng chẳng dám động chạm tới nàng , mà chỉ là đuổi nàng về Tô phủ phạt đóng cửa không được ra khỏi phủ thừa tướng khỏi một bước mà thôi .
Chu Vân Long từ trước tới giờ tuy là hung tàn , nhưng đối với Tô Qúy Phi này vẫn thật là vô lực , không dám động tới cho dù là nửa cộng tóc .
Hắn thanh âm chỉ dám phạt nàng bằng cách này .
" Tô Qúy phi , Tô Mị Cơ , hảo , nàng giỏi lắm , đừng cho rằng trẫm sẽ không dám trừng phạt gì nàng , bỏ qua cho nàng " . Hắn nói tiếp .
" Trẫm phạt nàng quay trở về phủ Tô thừa tướng , đóng cửa ở nhà suy nghĩ , không có chỉ lệnh của trẫm nàng không được ở trong hoàng cung nữa " . Nói xong , Chu Vân Long nói tiếp .
" Trần công công , mau đưa Tô Qúy Phi rời Càn Thanh Cung , đến phủ thừa tướng Tô gia phủ , thi hành mệnh lệnh
mau " . Ý chỉ vừa ra , Trần công công đành phải nghe theo , ông đưa tay mời Tô Qúy Phi .
" Tô Nương nương , thỉnh người rời khỏi Càn Thanh Cung trở về Tô Phủ " . Một giọng thanh ẻo lả của Trần Công công vang lên .
Tô qúy phi , mặt không biến sắc , dù gì hoàng thượng cũng chỉ là không cho nàng vào Càn Thanh Cung mà thôi , còn chỗ của Hoàng Thái Hậu , hoàng thượng vẫn là không quản được , lúc này nàng cất bước đi nhưng còn nói .
" Hoàng thượng , thần thiếp sẽ về lại Tô phủ , nhưng thiếp sẽ mang theo nha hoàn Lan Anh cùng đi , hoàng thượng , người không có ý kiến gì nữa chứ " . Tô qúy phi trước khi đi vẫn còn đòi hỏi phải mang Lan Anh nha hoàn cùng đi , bở vì nàng đoán trước nếu mà lan anh kia còn ở bên cạnh hoàng đế thì khác gì sẽ phải chịu tội chết , không nhanh thì chậm .
" Được rồi , cả nàng và tiệm nô tì kia đều rời khỏi đây , mau lên " .
Chu Vân Long lại rống lên thêm lần nữa .
" Ân , thần thiếp lĩnh chỉ , Lan Anh mau theo bổn cung đi " . Tô qúy phi nhận mệnh rời đi , nàng còn kéo theo Lan Anh nha hoàn nữa .
Trước khi đi Lan Anh vẫn không quên bổn phận mình là một nô tì nên qùy xuống cáo biệt .
" Nô tì xin cáo từ a , hoàng thượng " . Thanh âm mềm mại của Lan Anh có chút run rẩy vừa cúi đầu qùy xuống vừa nói .
Chu Vân Long chẳng nói lời nào mặc hai người kia rời khỏi đại điện ..
Ngay sau đó , bóng của hai người kia vừa đi thì Hắc Ảnh , thuộc hạ thân tín cũng vừa tới .
" Hắc Ảnh , ngươi mau thu xếp hành lý , chúng ta lại xuất cung ngay bây giờ " . Chu Vân Long nói cùng với người vừa mới tới .
" Dạ , thuộc hạ đi ngay liền a " . Thanh âm , âm trầm của Hắc Ảnh vang lên , và sau đó chu vân long cùng hắc ảnh , hai người cũng rời khỏi Càn Thanh Cung , xuất cung đi tìm Tuyết Y .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT