Cuối cùng 1 buổi học nữa lại kết thúc,tất cả kéo nhau ra về với khuôn mặt rạng rỡ vì đã thoát được địa ngục.Trong lớp Cô,Nó và Linh chờ cả lớp ra về hết rồi mới đi ra.Đi được đến cầu thang thì Linh mới chợt nhớ ra để quên ví tiền trên lớp nên quay lại.
-À.Xin lỗi.Các cậu ra trước đợi tớ đi,tớ để quên đồ.
-Ừ.Nhanh lên nhá Linh.Cô và nó vui vẻ vẫy Linh,2 đứa nó kéo nhau ra nhà xe lấy xe trước ra cổng chờ Linh xuống.Quay lại lớp thì thấy chiếc ví vẫn còn ở đấy may mà chưa bị mất vì tụi nó ra về sau cùng.Cầm chiếc ví lên định chạy nhanh ra cổng để tụi nó không đợi lâu thì từ cuối hành lang có tiếng giầy cao gót nện xuống nền gạch.Chắc là có nhiều người đang đi tới.Linh sẽ chẳng quan tâm đến làm gì nếu như cuộc trò chuyện của họ không liên quan đến người bạn mà luôn quan tâm Nhỏ nhất trong lớp-chính là Bảo Nhi.Đang mải suy nghĩ nên làm gì tiếp thì tiếng bước chân dừng lại trước cửa lớp Linh vội núp tạm đằng sau tủ đựng sản phẩm trưng bày của lớp để trốn
-Không có ai trong này đâu,mang vào đi.Từ khe hở Linh có thể nhìn thấy mặt của bọn họ,đó là Thủy Tiên học cùng lớp ,còn có bà chị lớp 12 tên là Trang bên cạnh còn có mấy người nữa chắc là đàn em của bà chị này(nghe nói chị ta là đầu gấu của trường này).
-Làm vậy có ổn không chị hai.Một đứa trong sói chúng nói
-Nếu chúng mày không nói thì không sao cả.
-Nhưng em thấy làm vậy hơi...Đứa khác sợ sệt chen vào
-Im đi,nói nhiều quá,chúng mày sợ thì đi đi lũ cáy.
-Dạ bọn em không nói nữa.
-Thôi,đừng nói nữa.Mày mang con dao đưa chị ấy đi.Nhỏ Tiên ra lệnh. Một con cầm con dao lên đưa cho Trang,mấy đứa đi sau còn cầm theo nào là rác...nói chung là đủ các thể loại . Đầu tiên Trang cầm con dao găm của đàn em đưa cho cào xuống mặt bàn nơi Cô và Nó ngồi khiến cái bàn toàn là vết đâm,vết khứa.Còn bọn kia thì đổ hết những thứ chúng mang theo xuống chỗ ngồi.
-HƯ?Linh thấy cảnh tượng đấy thì bàng hoàng lỡ thốt ra 1 tiếng.Một trong số chúng đã nghe thấy tiếng của Nhỏ nên đang tiến lại.Còn Linh thì vội bịt miệng nín thở cầu trời cho con nhỏ đó không phát hiện ra mình.Thật sui sẻo.............
-Sao lâu thế nhỉ?Hay mình vào kiếm Linh đi.Cô sốt ruột ngó vào trong sân trường,Linh vào đó cũng gần nữa tiếng rồi mà chưa ra.Lẽ nào không thấy chiếc ví.Cô thì đang lo vậy mà Nó thì chỉ buông câu hờ hững.
-Chờ lát nữa chết ai,lúc nữa nó chưa ra thì mình vào cũng được.
-Ừm.Đành vậy... Nói thì thế Nhưng trong lòng Cô vẫn thấy bất an...........
Trong khi đó Linh vẫn đang phải nín thở vì con nhỏ kia càng ngày càng tiến gần hơn.Nghĩ rằng đằng nào cũng đi phát hiện thôi thì bước ra trước đi vậy.Hít một hơi thật sâu Nhỏ quyết định bước ra ngoài.
-Gì vậy?Đúng lúc con nhỏ đó định ngó qua sau tủ thì nhỏ Tiên hỏi nên tạm thời Linh thoát nhưng vẫn chưa biết trước được chúng có phát hiện ra không.
-Tao nghe thấy có tiếng người sau cái tủ này.
-Mày điên à?Giờ này ở trường làm gì còn bóng ma nào.
-Thật.Tao thề đấy.
-Chắc mày bị lãng tai rồi......
-Song rồi lần này để xem nó làm gì với những thứ này.Trang vứt con dao xuống nền gạch,chị ta thỏa mãn với những gì làm được nhằm đe dọa Cô phải tránh xa Thế Nam.
-Chắc nó rất hoảng đấy.Tôi rất muốn xem khuôn mặt nó lúc đó.Tôi phải bắt nó tránh xa anh ấy mới được.HAHA.Mà thật sự tôi đã nhờ đúng người rồi.Thủy Tiên cũng xen vào.Hai ánh mắt thâm độc chạm vài nhau.
-Để ăn mừng sau,giờ rút thôi. Trang vội giục bọn chúng,vậy là cả lũ lại kéo nhau ra ngoài kèm theo tiếng cười chiến thắng khi đã hại được người mình ghét.Khi chúng đi xa rồi Linh mới thở phài nhẹ nhõm và bước ra ngoài,cảnh tượng bây giờ thật kinh khủng :cái bàn đầy vết xước xung quanh đẩu các thể loại mà chúng vứt ra.Tự hỏi tại sao bọn này lại có thể làm vậy được chỉ vì nghĩ Cô đã cướp Nam chứ,nhưng sự thật thì Cô là người đến trước mà.Anh cũng chỉ yêu một người duy nhất là Bảo Nhi thậm chí còn không biết Thủy Tiên là ai nữa thì sao gọi là cướp.Vô lí...
-Có nên nói cho họ biết chuyện này không đây? Nhưng mà.... Đắn đo suy nghĩ 1 lúc Nhỏ quyết định sẽ không nói cho Cô biết nhưng nếu chuyện này còn diễn ra lần nữa thì Nhỏ không chắc sẽ giữ được miệng.Lấy điện thoại gọi cho ai đó,khi đầu bên kia vừa bắt máy chưa kịp nói gì Linh đã ra lệnh.
-Đến ngay lớp tôi đang học và dọn dẹp sạch sẽ đi cho tôi.
-Vâng.Thưa tiểu thư.Linh chỉ có thể giúp Cô được như vậy,Cô đã rất tốt với Nhỏ từ khi vào học lớp này bây giờ cũng phải làm gì đó để trả ơn.Như vậy Linh không còn mắc nợ Cô nữa vì Nhỏ rất ghét cái gọi là mang ơn.Chính nó đã lấy đi cái gọi là niềm tin vào một người được cho là bạn thân. lấy lại tinh thần bình thường Nhỏ ra khỏi lớp đến chỗ hẹn.Chắc họ đợi lâu lắm rồi.
-A.Ra rồi kìa.Vừa thấy bóng dáng của Nhỉ Nó đã la lên.
-Đâu.À.Cậu làm gì ttong đấy mà lâu vậy?Cô lo lắng hỏi.
-Không có gì đâu.Đi thôi kẻo muộn rồi.
Thế là bọn nó lại cưỡi xe thẳng tiến đến quán QUEEN đánh chén.Trên đường đi bọn nó chêu nhau không dứt và lần này Linh cũng gố mặt vào những câu chuyện vui đó.Có lẽ sau cảnh vừa rồi Nhỏ nghĩ Cô và Nó cũng bị ăn hiếp như mình nên đã mở lòng hơn với những người đồng cảnh ngộ này. (Đồng cái gì.Con Quỳnh mà biết mấy đứa kia làm vậy thì có mà Nó cho chúng lê lết chứ.Mà Nhi cũng " không phải đậu vừa dang đâu". Bà cô lo thừa rồi đọ.Nhưng mà vậy cũng tốt,Nhỏ đã chịu chơi với Nhi và Quỳnh rồi.Sau này 3 đứa chúng nó sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn :d:d:d:d:d )
Cám ơn mọi người đã theo dõi truyện của mình,vì lịch học dày quá quá nên post chap không đều(sinh viên mà
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT