Chương 38

Dung Hạ cung.

“Xoảng!”

“Hừ!!! Ả Song Ngư đó thật cáo già mà!” Dung phi tức giận, hất chén trà xuống đất.

“Dung phi tỷ, bình tĩnh a.” Hiền phi vuốt vuốt lưng Dung phi, mong nàng ta hạ hỏa.

“Cô ta rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì để mê hoặc Hoàng thượng vậy chứ?” Thục phi tay nắm lại, nhăn mặt nói.

“Chẳng qua là múa một điệu, như vậy đã lọt vào mắt Hoàng thượng? Ta không phục!!!!” Dung phi hét lớn.

“Không thể để như vậy được.” Hiền phi nói.

“Đúng vậy, phải diệt trừ cô ta ngay khi còn có thể, hiện tại chỉ là Chiêu Nghi, chúng ta thừa sức đối phó.” Dung phi giọng nói ngập tràn ganh ghét.

“Có trách phải trách cô ta thôi, không chịu an phận thủ thường, tranh giành với chúng ta làm gì???” Thục phi ánh mắt gian ác nói.

“Tạm thời bây giờ hai muội về cung nghỉ ngơi đi, chúng ta sẽ đối phó với ả ta sau.” Dung phi nói.

“Được, vậy muội cáo từ.” Thục phi và Hiền phi đứng dậy đi khỏi Dung Hạ cung.

“Hừm!! Song Ngư!! Cô được lắm” Dung phi tay nắm thành đấm, nghiến răng nghiến lợi nói.

. . .

Long Ngâm điện.

Nhẹ nhàng đặt Song Ngư nằm xuống, Thiên Yết ngồi xuống mép giường, lẳng lặng nhìn nàng.

“Nữ nhân này, khi say thật không đứng đắn a, sao có thể múa may quay cuồng như thế.” Thiên Yết giọng có chút không vui nói.

Nhìn khuôn mặt say ngủ của nàng, hai má đỏ hồng đáng yêu. Ánh trăng ngoài cửa sổ hắt lên khuôn mặt nàng, khiến nét đẹp mờ ảo, quyến rũ bao người.

Khẽ đưa tay chạm lên làn môi của nàng “Mềm thật” Thiên Yết thì thào nói. Hắn từ từ cúi người, áp mặt mình sát khuôn mặt nàng.

Môi hắn khẽ chạm nhẹ vào đôi môi anh đào của nàng, chỉ mới lướt qua hắn đã giật bắn người “Giống như bị sét đánh vậy?” Thiên Yết sờ sờ môi mình, lẩm bẩm.

Hắn đưa tay chạm lên khuôn mặt nàng, sờ vào làn da mát rượi, hắn cảm thấy thích thú không muốn dừng lại.

“Nàng múa rất đẹp, ca cũng thật hay” Thiên Yết trầm giọng nói, ánh mắt đăm chiêu nhìn nàng.

“Ưm .. . Tử Liên, để cho ta ngủ a.” Song Ngư nhíu mày, trở mình, miệng lảm nhảm nói.

Thiên Yết rút tay lại, hắn không muốn đánh thức nàng dậy.

“Ngoan, ngủ đi.”

Hắn quay mặt nhìn “độc giả”

“Nhìn gì nữa? Hết cảnh nóng rồi a! Chúc các ngươi trung thu vui vẻ!”

Thiên Yết giọng nói uể oải, rời khỏi tẩm cung. Đêm nay không được ngủ trong phòng mình rồi a. Haizzzz.

--- Mừng trung thu nha ---

“Trâu Vàng, nàng ngủ ngon.” Bạch Dương đưa Kim Ngưu về tới Khánh Vinh phủ.

“Ân. Chàng cũng vậy.” Kim Ngưu cười, “Lại gần đây, muốn nói chàng nghe cái này.”

Bạch Dương tiến tới, đứng gần sát Kim Ngưu. Kim Ngưu nhân cơ hội, nhón chân lên, hôn nhẹ vào má Bạch Dương.

Bạch Dương tròn mắt, bất động.

“Tạm biệt” Kim Ngưu lém lỉnh cười, bước vào phủ.

Bạch Dương đưa tay sờ sờ nơi Kim Ngưu vừa hôn, hắn nhoẻn miệng cười “Ha ha ha . . . nữ nhân đáng yêu.”

Hắn thở nhẹ, rảo bước trên đường.

Đường có vẻ vắng người hơn, các sạp hàng cũng đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị đóng cửa. Nhìn những cái lồng đèn đã sớm tắt nến. Hắn bất giác mỉm cười.

“Tết đoàn viên?” Bạch Dương lẩm bẩm “Phụ hoàng, người đón tết đoàn viên với mẫu hậu có vui hay không?” Ngẩng đầu nhìn lên trời, hắn nói.

Bầu trời đêm nay thật đẹp, mặt trăng tròn vành vạnh, những ngôi sao sáng lấp lánh. Khung cảnh thật yên bình.

Hít một hơi thật sâu . . .. “A! Sắp sang đông rồi!” Bạch Dương nói, khí trời bây giờ đã hơi se lạnh.

Hắn quay mặt nhìn đối diện “độc giả”.

“Hi!!! Các bạn, trung thu các bạn có dự định gì không nha? Đêm nay trăng rất đẹp, hãy ra đường để tận hưởng không khí này nha, rất vui đó, đừng trốn ở trong nhà ủ nấm a. Sắp sang đông rồi, nhớ giữ ấm. Tiếp tục ủng hộ cho Holy nhá. Ha ha ha . . . Bổn Vương về phủ đây!!”

Bạch Dương để lại một nụ cười sảng khoái, sau đó dùng khinh công phi thân rời đi.

. . .

Sư Tử đã trở về Sơn trang.

Hắn không vội về phòng nghỉ ngơi, liền bay lên nóc nhà nằm trên ấy.

“Trăng đêm nay đẹp lắm! Bổn Vương dù trong lòng hiện tại không vui, nhưng cũng chúc mọi người có một đêm trung thu vui nhé!”

Hắn cười nửa miệng liếc mắt nhìn độc giả, sau đó lại tiếp tục ngắm trăng.

. . .

Ma Kết và Nhân Mã ngồi trong xe ngựa.

Bất giác . . .

“Dừng xe!” Ma Kết ra lệnh.

Xe dừng lại hai người bước xuống, chắp tay chào độc giả.

“Mừng tết trung thu, mong cho đất Việt chúng ta mãi mãi an bình, mong nhà nhà rộn rã tiếng cười.” Ma Kết mở lời.

“Chúc các bạn có một đêm trung thu vui vẻ bên bạn thân, và cả người ý nhaaaa!” Nhân Mã giọng nói tinh nghịch.

. . .

Phủ Vinh Xuân.

“Không biết chúc gì cả. Thôi hát tặng mọi người nhé.” Xử Nữ tươi cười.

“Chiếc đèn ông sao sao năm cánh tươi màu

Cán đây rất dài, cán cao qua đầu

Em cầm đèn sao em hát vang vang

Đèn sao tươi màu của đêm rằm liên hoan…”

“Mọi người còn nhớ bài này không? Thật khiến Bảo Bảo nhớ về tuổi thơ nha.”

. . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play